TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Vũ Tiên

"Cái gì mà thần lệnh chứ, hai người nói quá rồi,...."

Thanh niên mặt nạ quỷ "vô" cười mỉm đứng lên ưỡn ngực dũi tay, sau đó hắn vỗ tay lên vai của mặt nạ hươu nói với giọng vui tươi mà chỉ có ba người nghe thấy

"Bất quá!, nếu vụ này mà thất bại các ngươi hiểu sẽ có kết cục thế nào chứ"

Giọng nói êm ái ngoài cười mà trong không cười phát ra làm cho mặt của mặt nạ tái sắc, trong chớp mắt hắn nhìn vào ánh mắt đen của thanh niên sau lớp mặt nạ như vô biên vô tận ấy

Đó là một khung cảnh u ám chả khác gì điện ngục cả, linh hồn gào hét, bầu trời đỏ máu ở nơi ấy có hàng trăm ngàn xác người không gõ hình dạng đang tuyệt vọng bò ra hố lửa thâm thẩm của thế gian

Nuốt nước bọt một cái, tâm thần hắn hơi hoản loạn nhớ đến lai lịch của thiếu niên này, hắn ta là một "Thần" không có quy cách, nói hẳn ra hắn có tư cách đứng ngang hàng với "lục Thần" của đại diện cho thánh giáo

"Thiên" cõi (Thiên Đạo)

"Nhân" cõi (phàm Giới)

"Ly" Tội (A - Tu - La)

"Thực" Tội (súc sinh)

"Đói" tội (phàm ăn)

"Vô" cõi ( Địa ngục)

"Vô" vị thần đại diện cho địa ngục Đạo, một trong lục đạo luân hồi, trong game "Nguyệt Thần" thiếu niên này từng là một trong người mạnh nhất "Luân Hồi Điện", một trong 6 họ thậm chí được cho là mạnh ngang bằng từ top 6 người mạnh nhất thập nhị thiên đế thống trị thế gian lúc đó

Bất quá nghe nó hắn ta đã bị một người chơi đánh bại và bị cướp mặt nạ đại diện cho Thần, nên bây giờ "Thiên" người mạnh nhất cũng là người đứng đầu Nguyệt Thần Giáo hiện tại không chấp nhận hắn là "Thần" nữa

Sao nhiều lần bị "Thiên" từ chối tên này vẫn không can tâm và vẫn nôi ý định leo lên lại vị trí "Thần" nên hắn ta rất là điên cuồn làm tốt rất nhiều nhiệm vụ mà Thánh Giáo đưa ra, tới hôm nay thanh niên ấy rất có uy vọng và danh tiếng trong hội

Nghe nói "Thiên" luôn thấy tình thế ấy thì rất bắc đắc dĩ ra điều kiện cho thiếu niên mặt nạ quỷ "Vô", nói là chỉ cần lấy đoạt lại mặt nạ quỷ đại diện cho "vô" lại thì sẽ chấp nhận cho hắn gia nhập lại hàng ngũ sáu thần, nhưng tại lúc đó trận chiến cuồi cùng đã kết thúc Game Nguyệt Thần cũng đã đóng của chỉ sau 5 năm phát thành

Trớ trêu hay thanh niên mặt nạ quỷ "vô" chỉ biết cười khổ trước điều kiện của "Thiên" nên cũng chẳng biết tìm đâu ra danh tính cái tên lấy mặt nạ của mình, hắn ta chỉ biết rằng kẻ đánh bại mình cũng nằm trong thập nhị thiên đế ngoài ra cũng không có thông tin gì, nói chi là ngoài thế giới thực

Trận chiến cuối cùng năm đó, cái thập nhị thiên đế chỉ xuất hiện mười 11 người, người còn lại không thề xuất hiện ở trận chiến tranh đoạt cuối cùng

Chuyện cười ấy tới hiện tại Không ai trong giáo hội không biết , nên lúc đó luôn xem thường cười cợt và xem vụ việc của hắn ta là một trò đùa, bất quá đó chỉ là một phần nhỏ bất mãn với thanh niên mặt nạ quỷ "Vô" đó thôi, một phần cũng vì ghen tỵ thanh nên ấy không bị trực tiếp giáng chức xuống như họ, mà trực tiếp được "Thiên" nương tay, chỉ hạ hắn xuống một bật trở thành "Thượng" ngay từ lúc Nguyệt Thần giáo chính thức lập giáo 3 năm trước

Hắn ta tuy không phải là "Thần", nhưng cũng đã từng, nên có mấy kẻ đủ thông minh khác không ai trong giáo hội muốn trêu chọc người này, bỡi lẽ sức mạnh và tư chất của hắn cũng nằm trong những người mạnh nhất ở hàng "Thượng", nơi mà tập hợp những con quái vật có sức mạnh chỉ sau "Thần", không ai ở hàng "Hạ" muốn đắc tội lũ quái vật đấy

Mặt nạ hươu đổ mồ hôi lạnh sau khi trở lại thực tại, lấm tấm nhìn lại thanh niên mặt nạ quỷ Vô đang nhìn mình thoáng qua với ánh mắt sắc lạnh với cái hình tượng hòa đồng vui tươi hứng khởi, làm ra tư thế vui vẻ như mọi chuyện trước mắt không liên quan gì tới mình đi về hướng camelia

Thấy hình bóng phía trước dường như đã không còn chú ý đến mừng nữa, mặt nạ hươu thở phào nhẹ nhõm cầm lấy chiếc roi da trên tay của mình lên

Linh khí trấn động, khổ hải luân chuyển một luồn khí thế kinh hồn của khổ hải tầng 5 dâng lên, hắn ta nhìn chằm chằm vun roi về phía Thanh sang hô lên

"Lớn"

Một luồn trấn động không khí nổi lên, chiếc roi da phát lên một tiếng âm xé gió như một con mãn xà lao tới quất về phía Thanh Sang với tốc độ kinh người

Một luồn cảm giác nguy cơ phát ra từ phía trước, thanh sang tiến tới bình tĩnh vung kiếm về phía trước đón lấy chiếc roi đang lao tới như con mãn xà ấy

Rất nhanh khí hỏa bừng nổ Chiêu kiếm thứ 3 của "Vũ khúc" ngân lên ánh hỏa ngưu bức trực tiếp bừng nổ đón lấy đòn roi da như một con mảnh long đang lao tới với khí khái cuồn cuộn

"Kenngggg!!!"

Một tiếng kim loại như chuông bạc ngân lên cùng lúc đó là luồn cuồn phong và áp lực ập xuống cơ thể của Thanh Sang

Ngoài dự đoán của hắn, thực sự đòn tấn công của tên mặt nạ hươu ấy thật sự rất mạnh, hắn vận một phần sức lực hơi buồn bực khi tình cảnh vượt qua ngoài dự kiến nói

"Khổ hải tầng 5, bất quá,..."

Vận hết sức bình sinh hắn xuất ra 3 đường kiếm chỉ trong chớp mắt, đường kiếm lúc này thật sự rất nhanh, nhanh hơn chiêu thứ nhất đã diệt sát 2 tên

"Tam khúc nhật luân"

Thuần dương chi khí bừng nổ, ling khí bừng nổ, từ trong thuần dương chi khí bốc ra từ lưỡi kiếm đỏ rực như ánh dương đó, hắn chém ra ba đường kiếm với vận tốc cực nhanh

Đòn thứ nhất trong tam khúc nhật luân có tên rạng đông, ánh dương kiếm chém ra một đường kiềm xung quanh cơ thể từ từ bừng nổ như mặt trời mộc trước bình minh

"Kengggg!"

Một tiếng va trạm lại một lần nửa. Từ lúc nào đó chiếc roi đến từ tên mặt hươu đã phân ra làm ba luồn phân ảnh quất nhắm vào hắn với mọi vị trí như muốn đoạt mạng của hắn

Mặt nạ hươu bình tĩnh nhưng liền tối mặt lại cũng có chút buồn bực khi thấy tình cảnh tiếp theo, thì lòng nổi lên sát tâm thầm nghĩ thật sự không thể tên này trưởng thành

Thật vậy, tình thế tiếp theo nhưng tất cả nằm trong tính toán của Thanh Sang, rất nhanh đòn roi nhanh như ánh chớp đã được phá giải bởi một kiếm Rạng Đông trong thức kiếm Tam nhật của hắn

Mặt nạ hươu ngoài ý muốn khi thấy chiêu thức của mình bị phá giải, nói thật lúc này hắn có chút kiêng kị tên thanh niên cầm kiếm trước mắt

Linh khí theo phán đoán chỉ là khổ hải tầng 3, nhưng lực chiến và kiếm pháp ấy có thể sánh ngang với các công tử, tiểu thư của các gia tộc lớn chưa tính tới các thiên kiêu của các tông môn lớn còn sót lại sau thời kì suy thoái đạo mà vẫn còn tồn tại và âm thầm truyền thừa kia

"Không có gì ngạc nhiên cả, có thể làm để tử của tên quái vật kia thì chẳng ai là bình thường cả"

Tiếng nói nhàn nhạt phát ra từ người đàn ông đeo mặt nạ voi kế bên phát ra, mặt nạ hươu nhíu mài nhưng không nói gì, có lẽ hắn ta đồng ý với lời nói của mặt nạ voi

"Thật là mong chờ, không biết đánh bại tên này thì võ đạo của ta có thể tăng tiến được bao nhiêu"

Mặt nạ nạ voi nhàn nhạt nói lại một câu với giọng không cảm xúc, nhưng lại khác với lời nói của mình vừa nói ra, cơ thể của ta lúc này bốc lên một luồn chiến khí dữ dội, mặt nạ hươu nhìn thấy cảnh đấy thì có một chút kiêng kỵ và vô thức lùi lại

Hắn ta thấy tên điên mặt nạ hươu lúc đang bốc lên một luồn khí huyết cương liệt tựa như một cột khói bốc lên từ cơ thể của hắn ta. Mặt nạ hươu rất nhanh thu roi lùi lại nói thầm

"Lũ võ sư đúng là toàn lũ điên, cái gì mà là võ đạo tông sư rèn luyện thân thể tới cực hạn, cái gì mà trời đất có thể nát nhưng nhục thân không thể, ta thấy chỉ là một lũ biến thái chỉ biết đốt lấy khí huyết để kích thích nhục thể thôi"

Nói thật nói về lũ võ giả ấy thì mặt nạ hươu vừa nghe là phun nước bọt phỉ nhổ bọn võ sư ấy, tu luyện nhục thân thì đau đớn tới cùng cực chỉ để mở ra một cái nội khí ở đan điền, thì lại vừa tốn thời gian, vừa tốn sức, nói thật bây giờ chỉ cần có một chút căn cơ và cơ duyên rồi khai mở ra khổ hải. Sau đó luyện thổ nạp linh khí kèm theo tu luyện cảm ngộ một môn công pháp hoặc quyền pháp bất kì thì đã có chiến lực hào sơn đảo hải rồi

Nói trung tu luyện thân thể và võ đạo gì đó thì có thể nói là dệt hoa trong gấm, vô dụng phí công phí thời gian. Thiên tài võ đạo muốn mở ra nội khí võ đạo, phải ngoài rèn luyện cơ thể tới cực hạn ra ngoài ra còn phải cảm ngộ chân ý võ đạo và quyền ý cấp võ đạo tông sư, mới may ra khai mở được

Nên có thể nói con đường võ đạo hiện tại mà nói thì đừng có mơ mà khai mở được nội khí võ đạo, ít nhất là không phải hiện tại

Linh khí bừng nổ, khổ hải luân chuyển, một luồn huyết khí và chiến ý điên cuồn phát ra từ mặt nạ voi phát ra, ông ta khụy xuống truyền linh lực xuống chân của mình dồn lực một đạp phi tới

"Ầm!!!"

Một tiếng nổ như một quả bom phát ra, mặt nạ voi biến mất để lại một hoa tiết trên mặt đất lao tới Thanh Sang nhưng một ánh chớp

Nói rất lâu nhưng từ lúc mặt nạ hươu cùng Thanh sang giao đấu tới lúc mặt nạ voi tràng đầy chiến ý lao lên chỉ mới vừa qua ba khoản khắc

Trở lại quyền ý tung ra từ người đàn ông mặt nạ voi lao tới Thanh Sang nhưng ánh chớp, ông ta dồn lực tung ra một quyền trấn động không khí với sức nặng khiếp người

Trong khoản khắc ấy quyền của ông ta xuất hiện một ý chụp lấy vạn vật hủy diệt hết thảy, nhìn quyền ý bất chợt lao tới ấy trong khoản khắc, thanh Sang có chút hoản thốt nhưng rất nhanh hắn bình tỉnh dùng hết khí lực trong cơ thể chém ra thức thứ hai của tam khúc nhật luân

Khổ hải xoay vòng, hắn thít thở thổ nạp linh khí vào trong cơ thể tới khổ hải hoàn kim như ánh mặt trời đang điên cuồng chuyển linh khí thành kinh lực phát tán khắp cơ thể tới cực hạn

"Triêu Dương"

Linh lực hoàng kim bừng nổ từ trong cơ thể bao lấy Thanh sang, cơ thể của hắn tỏa rực ánh sáng kim nhưng một vầng thái dương nóng bức, tay nắm chặt chuôi kiếm đỏ rực toát ra thuần dương chi khí chém tới quyền ý vô sông muốn thâu tóm thiên địa kia

"Ầm!!!!"

Lần này không phải là một tiếng kiếm minh va chạm nữa, mà là một tiếng nổ kinh thiên phát ra những luồn chấn động không khí đè ép không gian xung quanh làm 2 người mặt nạ trắng đứng xem phải kinh hãi, mặt nạ hươu thấy cảnh này thì bình tỉnh, ông ta tế roi da của mình lên rồi chuẩn bị pháp quyết cho đòn tiếp theo hỗ trợ mặt nạ voi, thì có một tiếng quát phát ra làm ông ta buồn bực bỏ đi cái ý định này

"Đừng xía vào, nếu không người chết chính là ngươi"

Tiếng quát phát ra thì trong làn khói trắng do va chạm vẫn chưa tan đi thì lại có tiếng ầm ầm vang do giao đấu tạo ra, kiếm minh sắt bén và tiếng quyền ý làm trấn động không khí liên tiếp nổi lên thổi bay làn khói trắng ra khắp xung quang

Nơi tiếng giao chiến xảy ra đã từng là một thảo nguyên xanh mướt tự do, giờ đây xuất hiện một lòng chảo đang cháy cỏ bên mép trên có bán kính gần 2 trượng không sâu lắm xuất hiện trước mắt, bên trong có một Thang niên ngọc thụ lâm phong đang được ánh sáng hoàng kim bao bọc, trên tay hắn ta cầm trường kiếm đỏ rực lửa nhưng thái dương thần hàng lâm xuống thế gian ngự trị chúng sinh, người còn lại mặc áo choàng đen trùm lấy toàn thên mặt đeo mặt nạ con voi có chữ "Hạ" trên má, ông ta đứng giữa lòng chão đối diện với thanh niên phát ra huyết khí với chiến khí khuynh thiên, ông ta như một chiến ma hàng thế lao tới tung quyền ý có thể đè ép không gian xung quanh về phía thanh niên một cách điên cuồng

Dúng với câu tới là đón chạm là chiến, hai ngươi lao lên xuất thủ lại tiếp tục tạo ra những chấn động cực mạnh đè ép ba người mặt nạ trắng và hươu phải khó thở, trận chiến này có lẽ đã vượt qua quan cảnh trước giờ của hai người khiến cho hau cha con mặt nạ trắng phải hơi biến sắt mặt lại, còn mặt nạ hươu đỡ hơn một chút, tuy là có bị ảnh hưởng bởi dư âm của trận chiến nhưng không phảu là lần đầu ông ta thấy triến với cấp độ này

phải Quyền ý va chạm với thái dương kiếm rực lửa liên tục rung chuyển bởi hai bên, người lấy kiếm phản đòn, kẻ tung ra những quyền thể hiểm thóc vào yếu điểm với khí lực kinh hoàng, tình thế thiện tại mà thấy giời cả hai đang lưỡng bại câu thương, không ai làm được gì nhau

"Cứ đỡ như thế, nhóc kiếm thuật của ngươi cũng chỉ có thế thôi sau, bộ lão quái vật đó có lẽ đã nhìn lầm ngươi rồi, phế vật"

Người đàn ông toát ra chiến ý điên cuồng nhưng lại buông lời khiêu khích Thanh Sang mục đích là đễ run chuyển đạo tâm của hắn, nhưng trái ngược với phản ứng tức giận của thanh niên nhưng mong muốn của mặt nạ voi, cậu ta lúc này rất bình tỉnh, phải bình tỉnh đến khiến ông ta buồn bực

Quyền cước hiểm hóc tiết tục va chạm với kiếm ý. Hai bên lúc này lại là bất bại không ai có thể đả động đến ai cứ thế mà lại tiếp tục lại vào thế lưỡng bại câu thương

"Cứ như con rùa rụt cổ, này nhóc ta đây nói thật loại như ngươi muốn trở thành chiến tu thì ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi, tuy kiếm ý và kỹ thuật của ngươi sắt bén có thể nói là thiên tài nhưng ngươi lại không có lòng chiến đấu như lão thầy của ngươi, hắn ta mới là một con quái vật thật sự chiến tu chân chính của thời đại này"

"Nhưng ông ấy cũng nói, quân tử không lao đầu vào chỗ chết"

Thanh Sang nhàn nhạt trả lời lại, câu nơi ấy làm cho mặt nạ voi á khẩu không nói được gì nữa , một lần nữa quyền ý và kiếm thuật lại va chạm với nhau

Sau một khi va chạm một lúc không sai biệt gì cả hai đánh một kích trấn động như đã ngầm am hiểu nhau rồi giữ lấy khoản cách

"Nhóc có hiểu chân lý cực hạn của võ đạo là gì không?"

Mặt nạ voi nhàn nhạt hỏi Thanh Sang, cậu ta nghe câu hỏi của ông ta suy tư một lúc rồi rất nhanh lắc đầu không có câu trả lời

Có lẽ cậu ta luôn tu luyện kiếm thuật chăng, ở game Nguyệt Thần cậu ta là một kiếm tu theo đuổi hai chữ " Bất bình" đến cực hạn, "Kiếm binh bất bình" kiếm ý như tên, một kiếm chém bất bình, kiếm ý chém ác tâm, một thân cầm kiếm thiện thân chính khí đại diện thanh minh

Người ta thường nói đạo giáo có hạo dương chính khí, phật giáo có tâm phật liên, khi còn chơi ở game Nguyệt Thần thắng đã vô tình ngộ ra thứ giống với hai đạo phái nho và phật ấy

Kiếm binh, một lòng tu kiếm đã giúp cho hắn tu luyện ra thần quan dương thể như ánh mặt trời, tâm cảnh kiếm minh giúp hắn ngộ ra chân ý kiếm đạo, rồi mơ hồ mi tâm sinh ra một đạo ấn ký hình một thanh kiếm giống với tâm liên xuất hiện trên min tâm của những thần tăng giác ngộ trần tục vậy

Nhờ mới cảm ngộ ấy, mà chỉ trong chưa đầu 3 tuần sức mạnh và tu vi của hắn tăng vọt không khác gì đã tu luyện gần 13 năm, Thanh Quân Tử nói hắn là kì tài ngút trời có thể sánh ngang với các đạo tử của các môn quan gia tộc lớn truyền thừa ngàn năm

Ông ấy cũng dặn hắn cũng đừng quá kiêu ngạo vì mình có tài năm, ai biết đâu ở đâu đó ngoài kia vẫn còn kì tài ngút trời vượt qua hắn cũng không phải là không có, với lai đối với một chiến tu ra ngoài chiến đấu tâm cảnh cũng rất là quan trọng

Nếu tâm cảnh không vững chắc dù có tu luyện đến hết đời đi nữa vẫn không thể làm nổi trì chống gì, mất đi tâm cảnh không khác gì một cái xác không hồn đi lang thang mà không có một đích, đồng nghĩa cũng sẽ không thể tu luyện được nữa, cũng như không có cách nào có thể tăng lên tu vi. Nói chi là đạt đến cái thứ gọi là trường sinh trường tồn cùng với trời đất

20

0

5 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.