Chương 16
Vũ Tiên
"Này sú tiểu tử, nhóc có chắc đây là con đường mà tên kia đã đi không"
Trong một con hẻm nhỏ dài được tạo ra từ khoản cách của hoàn loạt các tòa nhàn lớn ở trung tâm khu thứ 5, trong con đường hẻm tối chỉ có những ánh đèn lát đát trên những cánh cửa hậu của các tòa nhà lớn "Thanh Quân Tử" đang phi thân chạy bám theo "Đạo Không" đang lướt trên con ván năng lượng không nhanh không chậm băng băng con hẻm nhỏ
nói là con hẻm nhỏ như nó rộng hơn 3m do con đường này quá dài và nằm phía sau của các tòa nhà lớn của khu mua sắm và khu trung tâm nên ít ai qua lại con đường khá tối này, cũng một phần vì lý do an toàn do đã có hoàn loạt vụ cướp xảy ra và còn nhiều hành động các thiếu niên du côn, nên con hẻm này bỏ ngõ không ai thích phải đi con đường này, nói đây là con đường ít người qua lại nhất trong cái khu nhà giàu này cũng không ngoa
Nhìn thấy Thanh Quân Tử đam bám theo sau Đạo Không đang lướt trên con ván lướt với tốc độ 80km, không nhanh mà không chậm đuổi bám theo hắn mà không bị bỏ lại làm hắn kinh ngạc, như nghĩ tới ông chú này là thiết quân mà thiết quân điều được trang bị một bộ giáp cường hóa hắn cũng từ bớt kinh ngạc và tò mò với ông chú này
Mà lúc này hắn đã quên 10 phút trước hắn đã không cho Thanh Quân Tử là thiết vệ, quẳng qua việc tò mò về thân phận và sự nguy hoặc cho ông chú này Đạo không hờ hợt nhìn về phía đầu con hẻm hờ hợt nói
"Có lẽ vậy, đây là con đường nhanh nhất đi từ khu trung tâm qua tới tàu điện ngầm nằm ở khu mua sắm, tên đeo mặt nạ qủy mà ông chú tìm đã đi về phía khu trung tâm mua sắm. Mà khu mua sắm chỉ có con đường đi tới khu tàu điện ngầm này thôi, nếu đi ngược lại sẽ là khu trung tâm mà con đường duy nhất rời khu 5 nhanh nhất là trạm tàu điện này nên hắn ta muốn rời khu 5 bắt buộc phải lựa chọn 2 con đường đi qua khu mua sắm và băng qua con hẻm này là nhanh nhất để khu trạm tàu điện ngầm"
Thanh Quân Tử nghe lời hắn nói thì gật gật đồng ý nói
"Sú tiểu tử ta không ngờ lại tìm được thổ công như nhóc thật là may mắn, mà theo lời nhóc nói tên kia buột phải lựa chọn 2 con đường để rời khỏi khu thứ 5, Ta theo lời nhóc phân tích rất chắc chắn, ắt hẳn nhóc biết tên đó sẽ chắn chắn chọn con đường này mà không phải con đường chính không"
Thanh quân tử tán thưởng phân tích và sự thông minh của Đạo Không, nhưng ông ta cũng nghi hoặc lẽ dĩ nhiên theo cách nghĩ ông tên kia sẽ đến nơi đông người để uy thiếp ông, nếu làm vậy tất cả mọi người xung quanh sẽ là con tinh của hắn, trong trường hợp đó thanh quân tử sẽ không thể lựa chọn giao chiến với hắn ở nơi đông người, nhưng ông ta cũng không nghi hoặc lời mà đạo không suy ra, mà còn tán thưởng suy luận của hắn. Nếu cái tên đó dám đi con đường chính chắc chắn ông sẽ truy ra hắn, với lại nếu hắn đi con đường đó ông cũng có thể điều động lực lượng bao vây hắn nếu đến trạm tàu điện ngầm.
Nhưng bây giờ suy ra tên đó chọn con đường ít người này là hắn muốn giao chiến với ông, với hắn cũng chắc rằng Thanh Quân Tử cũng sẽ không điều động người vây bắt hắn ở chổ hẹp thế này, vì tên đó tự tinh có thể tàn sát toàn bộ kẻ địch vây công hắn trong cái không gian hẹp này, tuy đã biết kết quả sau khi Đạo không dẫn ông ta đi vào con đường này nhưng ông cũng tò mò tại sao tên nhóc trước mắt có thể suy ra cái tên ấy đi đường này
Nhìn thấy gương mặt tò mò muốn nghe kết quả từ Thanh Quân tử, Đạo Không cũng sẵn sàng trả lời ông ta mà không giấu dím gì
"Để xem nào, cái người đeo mặt nạ quỷ lúc đó lướt qua tôi đã có 3 hành động, 1 hắn bước ra từ một con hẻm tối trong có vẻ khá vội, nhịp thở không điều và bộ đồ ướt sũn của hắn trong có lẽ đã duy chuyển trong thời tiết mưa, nghĩ lại thì lúc đó tôi đã tưởng hắn là cosplay đang vội chạy tới một sự kiện nào nữa cơ, cũng là do bộ áo bào đen của hắn có vết rạch nhẹ của dao và vết máu khá dậm in nổi theo các đường rách do không có vết thương nên tôi không để ý cho lắm, thứ 2 tên ấy một lút cũng liếc mắt về phía sau, nhưng khi hắn ta nhìn thấy tôi liền nhìn trằm trằm, nghĩ lại tên ấy đã biết ông đi theo từ lâu và khi thấy ánh mắt của tôi nhìn hắn. Thì liền biết tôi biết hắn đang bị theo dõi lặp tức lộ ra sát ý, thứ 3 hắn giơ tay lên muốn nắm lấy tôi, nhớ lại có lẽ hắn muốn diệt khẩu nhưng khi hắn thấy xung quanh bắt đầu đông người liền bỏ đi, trong khoản khắc ấy tay áo bào của hắn lộ ra một chiếc dồng hồ cổ, trên màn hình chiếc đồng hồ ấy tôi phát hiện ra bản đồ của khu mua sắm và khu tàu điện ngầm liền nhận ra ngay"
Thanh quân Tử nghe lời Đạo Không giải thích thì gật gù tán thưởng liền nhìn hắn cười hỏi
"Này sú tiểu tử, Ta không ngờ nhóc thông minh, chỉ vài cái tiểu tiết mà tên đó lộ ra mà nhóc có thể suy ra một bụng ý nghĩ như thế, thật sánh dạ, mà nhóc này biết trò Vũ Tiên mới được thử nghiệm mới đây"
Đạo Không suy tư tại sao thanh quân tử có biết Vũ Tiên không, làm hắn hơi hoan man nhưng rất nhanh đắc ý trả lời dù sao hắn cũng trong 1000 trải nghiệm mà, không phải ai muốn cũng may mắn được như hắn đâu dù sau tỉ lệ 1/10.000 trên một trăm triệu dân đang sống ở đế đô Minh việt quốc mà
"Có chứ, lúc nãy tôi cũng là một trong số 1000 người thử nghiệm lúc nãy mà"
Đạo không bình tĩnh nhưng trong lòng rất tự mãn, Thanh quân tử cười lớn nói thầm quả nhiên không lầm, rồi nhìn hắn cười ha ha hỏi
"Tốt, tốt, trúng được vé thì nhóc là trong những người được chọn lọc, Ta hỏi nhóc lúc thử nghiệm có thấy chỉ số tương thích nằm ở góc màn hình không"
Đạo Không nghe thanh Quân Tử hỏi thì liền không suy nghĩ nhiều, hắn trầm ngâm nghi hoặc khi thấy ông chú này làm vẻ nghiêm túc hỏi một câu không liên quan. Nhìn lại ông chú phi vật lí chạy ngang hắn với mà không mệt mỏi, đáng nói lúc này hắn đang phi trên con ván lướt năng lượng với tốc độ 100km còn nhanh hơn lúc trước, nhưng lúc này hắn nghi hoặc phân tích câu hỏi của Thanh Quân Tử là có ý gì nhưng nghĩ lại việc hỏi số tương thích với trò chơi cũng không có gì làm bất lợi tới hắn nên cũng thành thật trả lời
"Chỉ số tương thích là 50%, ông chú hỏi câu đó có liên quan với chuyện hiện tại không"
Đạo Không hỏi dò, như thanh quân tử chỉ để ý câu trả lời câu hỏi về chỉ số tương thích của hắn, khi ông ta nghe câu trả lời của hắn liền lắc đầu ngời ngợi, tỏa ra đáng tiếc
Ông ta nghĩ Đạo Không là một kẻ tâm trí sáng dạ, nhưng đáng tiếc tương thích 50% là tư chất võ giả nội khí, tu luyện quyền thuật thì được còn luyện khí thì không do 70% trở lên mới có linh căng để mới có luyện khí
Thanh quân tử tỏa ra đáng tiếc cho Đạo Không và cũng lo lắng cho hắn trong tương lai, nghĩ đến kế hoạch thích ứng sắp tới của minh việt quốc với toàn phương đông ông ta quyết định đề cử thanh linh vào trại thuấn luyện quân đội, nghĩ vậy ông ta mở miệng tính ra lời đề nghị với Đạo Không thì, một mùi máu tanh từ một cơn gió hoản qua mũi của ông, Thanh quân tử chưa kịp phản ứng thì rất nhưng có một tiếng hét thất thanh truyền từ cuối con hẻm phát ra, một luồn kình lực rất nhanh ập vào mặt của Thanh quân tử tuy chỉ hoản ra như một cơn gió mạnh không đáng kể, nhưng ông nhận ra cơn gió đó không đơn giản, vì ông ta biết rõ luồn khí tức đó hơn ai hết
" Đó là kiếm khí"
Thanh quân tử nói thầm tròn lòng, ông cũng biết rằng phía trước có kẻ người đang giao chiến, ông ta không còn chạy ông dung như trước nữa liền giảm nhẹ tốc độ xuống, dồn quán tính về phía lòng bàn chân mượn lực đạp vào điểm tựa mặt đất phi thân lao về phía trước, như cảm thấy một luồn kình phong đột nhiên phát, đạo không hoản hốt giảm tốc độ lấy lại thăng bằng trong khi hắn suýt đẫy ngã xuống đất
Hắn hoản hồn nhìn lại liền thấy thanh quân tử như một cơn kình lướt về phía tước, hắn kinh hoản thầm nghĩ ông ta có phải là con người nữa không, nghĩ thế nhưng cũng không dám bỏ đi liền dồn hết tốc lực phi về phía trước
"Vút"
Bổng hắn nghe thấy một tiếng của một thứ gì đó xé gió phát ra, Đạo không tiếp tục lao về phía trước với tốc độ tối đa trên ván lướt mà có thể thừa nhận
Lao với tốc độ cao hắn nhìn thấy cảnh phía trước, Thang quân tử đang đứng dưới người của một con quái vật mình rết đầu người, nó phát ra tiếng rên của một đứa trẻ sơ sinh dữ dội vì đau do một số cái chân trong vô vàn cái chân của nó đã bị Thanh Quân Tử chém qua như những đậu phụng
Nhưng đó chưa là tất của, một mùi máu tanh đập vào mũi hắn, nhìn cảnh vật xung quanh hắn liền nhận ra có 3 người đang nằm dưới đất, đúng hơn đó 2 người và 1 xác đã mất nữa người đang nằm trên vũng nước đã bị nhuộm đỏ
Dưới ánh đèn chập chờn và nhận ra 2 cái xác còn lại phần ngược đã rỗng toét, máu chảy lên láng xuống mặt dất và chảy xuống một đống thịt bầy nhầy nằm trong vũn nước
Đạo không liền nhận ra 3 cái xác ấy là nhóm bạn của Thanh Sang, những người mấy tiếng trước còn nói chuyện với hắn, còn cùng cười với hắn tham gia buổi thử nghiệm mấy tiếng trước
Nhưng bây giờ họ chỉ còn lại cái xác không hồn với biểu cảm chếc lặng trên gương mặt vô hồn, ngực Đạo Khônh lúc này có hơi nhộn nhạo lên, nhưng hắn rất nhanh đềy chỉnh lại vì đây không phải lần đầu hắn nhìn thấy thi thể người đã mất
"Này sú tiểu tử, bắt lấy"
Tiếng quát của thanh quân tử phát ra như dòng lưu âm đánh thức hắn khỏi cơn cảm xúc ngỗn ngang trong nội tâm,
Đạo Không hoàn hồn tỉnh lại, hắn lao lên về phía trước theo quán tình chụp lấy thứ mà. Thanh quân Tử kêu hắn bắt lấy
"Bụp" một phát hắn đã chụp được, nhưng hắn không ngờ được thứ mà Thanh quân tử kêu hắn bắt lấy là một con người
Đạo Không thầm rủa ông ta là quái vật à, sao có thể ném một con người chỉ bằng một tay như thế
Lực ném của thanh quân tử cực mạnh, khiến lực dư lực của cú ném đó từ thanh sang chuyền tới khiến hắn ôm cậu ta từ trên cao té xuống một góc tường, nhưng rất may hai người điều té xuống chổ tập kết rác nên không hề bị thương gì
Tiếp tục với trận chiến, đường kiếm của thanh quân thử va chạm với dôi cự chảo của ngô công đang tức giận đánh tới, ông theo lực va chạm chém ra hoàn loạt đường kiếm sắt bén đến cực nhanh đỡ lấy các đoàn tấn công hoàn loạt nhằm xé ông ta ra từng mảnh
"Keng"
"Tks! khó chơi thật đấy"
Thanh quân tặc lưỡi dùng xuất chém ra đường kiếm ý mạnh nhất rồi nhanh chóng lùi lại phía sau, ngô công thấy thế liền tiến lên không cho ông ta thở xong lên dùng cơ thể nhiều nhân và thân hình khổng lồ của nó grào hét tấn công cùng ông tiếp tục va chạm
2 người giao phong kịch liệt, tạo ra các luồn va chạm và tiếng kiếm ngân. Đạo không lúc này đứng lên, hắn kiểm tra cơ thể của mình có bị thương ở đâu thay không, rất nhanh hắn nhìn sơ cơ thể của mình thấy không một vết sước thì liền yên tâm
Hắn nhìn lại người mà được hắn cứu thì liền nhận ra đó là cậu bạn của hắn Thanh Sang, lúc này cơ thể của cậu ta be bét máu và đầy các vể thương bị xé rách khắp cơ thể, không phải nhìn thấy lòng ngực của cậu ta còn phập phồng thù có lẽ hắn nghĩ cậu ta có lẽ đã chết, bất quá hắn thấy hơi thở của cậu ta lúc này thật sự quá yếu, nếu để theo tình trạng này một lúc lâu có lẽ cậu ta sẽ chết mất
"Băng gạc, vãi cũng được mình cần cầm máu cho cậu ra"
Thấy cậu ta đang trong tình trạng mất máu và có giấu hiệu co giật, thanh ly hoản hốt cở áo khoác đấp lên người cậu ta và tìm khắp hùng rác xung quanh có gù đó hữu dụng hay không
Mò một hồi, hắn thấy chỉ có rác nhựa nên cũng không để ý, nhưng lúc hắn tính quay lại chổ của Thanh Sang thì thấy một chiếc vali đang nằm trong một góc tối kế bức tường
Hắn nhớ trong vali đềo có một lớp vải mỏng mịm để tránh va đập, nó cũng có thể dùng để cầm máu
Nhhũ vậy Đạo Không bước tới nắm lấy chiếc va li chạy đến chỗ Thanh Sang, hắn mở 2 chốt khóa mở va li ra thì lièn thấy một chiếc hộp sắt với hoa văn chữ thập cùng những căn tự khó hiểu dược khắc trên đó
Hắn cảm thấy kí tự quen quen, liền chợt ra đó là dấu hiệu của hộp cứu thương, bất quá nó có màu đen nhưng lúc này cũng không quan trong
Đạo không dùng tay ấn nút phía trên chiếc hộp, ngay lặp tức hắn nghe một tiếng ping ngắt quãng một lúc sao hắn nghe thấy tiếng của một goàn loạt bánh răng chuyển động phát ra
Chiếc nắp phía trên của chiếc hộp liền từ từ mở ra từ hai bên từ bên trong chiếc hộp một luồn ánh sáng ra dữ dội, nó phát ra khắp xung quanh, làm cho Thanh Quân Từ và con ngô công giật mình liền dừng giao chiến dừng lại chú ý về phía Đạo Không
Ngay lặp tức ngô công biến sắc, nó liền dùng tinh thần miện kiểm tra cơ thể của mình thì liền tức giận run sợ lao về phía Đạo Không với tốc Độ kinh người
Thanh Quân Tử nhìn thấy cảnh con ngô công lao tới diệt sát Đạo Không đoạt lại báo vật thù liền lao tới bảo vệ cậu và Thanh Sang
Khổ hải trấn động, linh khí luân chuyển
bí tàn nhị cung của thanh quân tử hiện ra đó là một thanh kiếm khổng lồ sừng sững trong cơ thể ông ta, đó phát ra một luồn trấn động linh khí với khí thái duy ngã độc tôn
Rất nhanh Thanh quân tử bám sát ngô công, ông ta nhảy lên về phía trước cầm thanh kiếm quân đội vào tư thế xuất kiếm đứng trước mặt con ngô công đang hoản loạn tâm tình chỉ một mực chú ý đế chiếc hộp đang phát sáng trên tay Đạo Không
"Minh vương kiếm,"lục sát"
Một luồn khí chấn động phát ra từ Thanh Quân tử, phía sau ông ta xuất hiện một pháp tướng một thần nhân cầm kiếm tỏa ra một luồn khí thế một kiếm lịch duyệt vạn thế
Mắt thanh quân tử sáng ngờ, một luồn tử ý phát ra từ thanh kiếm của ông ta, thanh quân tử rút kiếm chém về phía ngô công trước mắt, đường kiếm xuất ra tâm cảnh sát phạt của một kiếm đế sát phạt cầm kiếm chứng đạo duy ngã bất tuân phát ra chia ngô công ra làm hai mảnh ngay lặp tức, luồn kiếm ý kinh hoàn như một cơn bảo tố mang ý chí vô địch xé tan màn đem chém vào một góc tối của con hẻm
"Ầm!!"
Một tiếng ầm vang lên, xóng xung kích phát ra những luồn kình phong kịch liệt ào ạt càng quét mọi thứ xung quanh, trong một khiản khắc mà ai không để ý tới Đạo không nắm lấy viên đá phát sáng từ trong chiếc hộp ra và tò mò muốn dò xét xem thử, như trận đụng độ của con quái vật và Thanh quân tử chuyển biến chiến trướng trước mặt hắn quá nhanh, tả thì dài dòng như mọi chuyện sảy ra chưa quá 3 nhịp thở, luồn kình phông ấy liền đẩy nhả hắn, trong vô tình viên đá phát sáng trên tay liền bị hắn ấn vào đúng vị chí khổ ải cảu thanh sang
Viên đá ấy phát sáng dữ dội một luần cuối trên tay hắn, liền như một ánh chớp trong tích tắc nó biến mắt và chui vào khổ hải của Thanh Sang trong sự bất ngờ của Đạo Không
TG: Cảnh giới tu luyện bây giờ mà tôi nghĩ ra (tạm thời)
Võ giả : nội công, khí huyết
Luyện khí sĩ: khí huyết (đỉnh phong), khổ hải, luyện khí, bí tàn,...
Ngô công là con rết
16
0
5 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
