TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 72
Vật Trong Túi

Hành lang trước mặt chính là vùng giảm xóc của tầng thứ năm, bất cứ ai cũng vào được, điều kiện đầu tiên là có thể tìm được cửa vào ở tầng thứ tư. Khó trách Lôi Đình chờ đợi ở đây, thì ra đã sớm dự liệu được mình sẽ đến tầng thứ năm.

- Lôi huynh không muốn vào xem? Dương Khai liếc sâu bên trong tối đen, nghiêng đầu hỏi.

- Không cần phải vội. Lôi Đình nhàn nhạt đáp.

Dương Khai bấm tay tính toán: - Nếu không nhầm, lịch lãm Ngũ Sắc Bảo Tháp lần này chỉ còn không được vài ngày sẽ kết thúc, nếu không nắm chắc, sợ là sẽ không còn cơ hội.

Lôi Đình trào phúng: - Đó là đối với ngươi thôi.

Hắn là cháu của đại trưởng lão Tinh Thần Cung, lại là người dẫn đầu trong một đời trẻ tuổi Thần Cung, Ngũ Sắc Bảo Tháp cách 3 năm mở một lần, chỉ cần hắn muốn, vậy có thể đi vào nhiều lần, chuyện thăm dò tầng thứ năm, đương nhiên là không cần nóng vội. Nhưng mà Dương Khai, cơ duyên trùng hợp có được cơ hội lần này, nếu không nắm chắc, chỉ sợ sau này không còn cơ hội đi Ngũ Sắc Bảo Tháp nữa.

- Nói cũng đúng. Dương Khai vuốt cằm, thản nhiên cười nói: - Nếu vậy, ta đi trước một bước.

- Chạy đi đâu! Lôi Đình quát lớn, khí cơ khóa chặt Dương Khai, hắn dám động đậy là sẽ cho một trận.

Dương Khai nhíu mày, có phần bực bội: - Lôi huynh, hai ta không thù không oán, làm gì hung dữ ép người như thế?

Lôi Đình cười lạnh nói: - Chúng ta quả thật không oán không thù, nhưng mà ngươi là đối thủ khó có, không thể bỏ qua như thế.

Dương Khai nghĩ một hồi, nghiêm túc nhìn hắn nói: - Đây chỉ là cái cớ? Nguyên nhân lớn nhất là công chúa điện hạ mới phải?

Lôi Đình đỏ mặt, xua tay: - Ngươi nói gì, đừng có bậy bạ.

Dương Khai nhe răng cười nói: - Có thể nhìn ra được, Lôi huynh vô cùng quan tâm công chúa điện hạ, trong lòng ái mộ. Lôi huynh sợ ta xuất hiện làm công chúa điện hạ hứng thú, cho nên muốn dùng võ lực thể hiện bản thân mạnh mẽ, làm công chúa điện hạ chú ý tới ngươi?

Lôi Đình lúng túng nói: - Rõ ràng vậy sao?

Dương Khai chỉ vào mắt mình: - Ta không phải người mù.

Bị Dương Khai vạch trần, Lôi Đình như cũng thoải mái hơn, thả ra hết: - Ngươi nói đúng, ta cùng Huân nhi lớn lên từ nhở, còn chưa thấy nàng nhiệt tình với nam nhân khác như vậy, ngươi làm ta có cảm giác rất nguy hiểm, khiến ta không thể không nghiêm túc đối đãi.

Trong mắt Dương Khai xẹt qua tia kỳ dị, mỉm cười nói: - Vậy thì thật vinh hạnh, nhưng mà Lôi huynh nhầm lẫn rồi... Nói rồi không ngừng lắc đầu.

Lôi Đình ngớ ra: - Nhầm lẫn cái gì?

Dương Khai nghiêm mặt nói: - Công chúa điện hạ tất nhiên quốc sắc thiên hương, tính tình hiền hòa, được người yêu thích, nhưng công chúa điện hạ có thân phận cỡ nào, tầm mắt cao ra sao, làm gì mà tùy tiện coi trọng một nam nhân nào? Chuyện nam nữ, chẳng những phải hai bên vừa ý, còn phải môn đăng hộ đối nữa.

Lôi Đình nghĩ một hồi, gật đầu: - Ừ, ngươi nói cũng phải.

Dương Khai tiếp tục: - Lôi huynh cùng công chúa điện hạ là thanh mai trúc mã, hẳn phải quá hiểu tính tình của nàng. Hơn nữa ngươi cùng Lôi đại trưởng lão lại là chú cháu, Lôi đại trưởng lão là đại trưởng lão Thần Cung, dưới Đại Đế, trên muôn người, thân phận như Lôi huynh miễn cưỡng xứng đôi công chúa điện hạ, môn đăng hộ đối tự nhiên không thành vấn đề. Lôi huynh chỉ cần có thể nắm bắt được trái tim của công chúa điện hạ, tự nhiên có thể hoàn thành chuyện tốt.

Lôi Đình cười ha ha: - Nhìn không ra, tiểu tử ngươi thật là thú vị. Sắc mặt lại chợt lạnh, lời cũng xoay chuyển: - Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu? Tùy tiện nói mấy câu liền làm ta tin ngươi?

Dương Khai ngạc nhiên, thở dài: - Lôi huynh à Lôi huynh, ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, ta không phải kẻ địch của ngươi, kẻ địch của ngươi là người khác mà thôi.

Lôi Đình hừ nói: - Ai?

Dương Khai chớp chớp mắt, nói: - Còn là ai nữa? Tiêu Thần đó! Chẳng lẽ Lôi huynh không biết có câu gần quan được lộc sao? Hai ta giờ ở đây giằng co, chỉ sợ Tiêu huynh đang theo cạnh công chúa điện hạ, hơn nữa Tiêu Thần nói về tu vi, xuất thân đều không kém gì ngươi, ta cũng nhiều lần thấy hắn đi chung với công chúa điện hạ, chiếu cố lên xe xuống ngựa, nam nữ khác biệt, ở chung lâu, đương nhiên là lâu ngày sinh tình! Ta hỏi Lôi huynh có sợ không.

Lôi Đình cười lạnh không thôi: - Tiêu Thần? Chỉ bằng hắn? Hắn là thứ gì! Lôi mỗ ta tùy tiện có thể giết hắn, nhưng mà ngươi... Ừm, thái độ của Huân nhi đối với ngươi làm người ta không yên tâm. Nói rồi, siết tay lại, phát ra tiếng rắc rắc, cười dữ tợn đi tới gần Dương Khai:

- Yên tâm, ta không phải muốn lấy mạng ngươi, cùng lắm là đánh ngươi tàn phế, chỉ cần giải quyết ngươi, làm sau này ngươi không còn mặt mũi xuất hiện trước mặt Huân nhi, Huân nhi sẽ là vật trong túi của ta.

- Ồ?

Dương Khai nhướng mày, nghiêm túc hỏi: - Lôi huynh có biết họa từ miệng mà ra, nói lời không chịu trách nhiệm như vậy có được không?

Lôi Đình bĩu môi: - Đừng nói nhiều nữa, mau tới đánh!

- Ồ... thì ra đối với Lôi sư huynh, ta lại là vật trong túi sao...

Tiếng nói thanh thúy truyền tới từ phía sau Lôi Đình. Sắc mặt dữ tợn của Lôi Đình nháy mắt cứng lại, lông tóc dựng thẳng, một bụng chiến ý sôi trào như bị xối nước lạnh toát ướt hết. Ực, khó khăn nuốt nước miếng, trên trán Lôi Đình trào ra mồ hôi lạnh, cứng ngắc quay đầu lại, chỉ thấy trong pháp trận không gian, Lam Huân cùng Tiêu Thần đứng đó, người trước lạnh nhạt nhìn hắn, người sau tràn đầy châm chọc hả hê.

- Từ... lúc nào... Lôi Đình kinh hãi không thôi, cảm giác trong lòng trầm thẳng xuống, như lọt vào cửu u địa ngục, cả đời không thể thoát ra, sâu trong lòng không ngừng gào thét, xong rồi xong rồi, lần này hoàn toàn xong hết rồi, bị Huân nhi nghe được những lời mình nói, cả đời này cũng đừng mong nàng thèm nhìn tới mình.

Làm hắn không tin nổi, từ lúc nào sau lưng có thêm hai người, mà hắn lại không phát hiện, không thì sao lại xấu mặt đến thế này. Là Dương Khai! Là hắn cố ý chuyển chú ý, đúng rồi, vừa nãy hắn vận chuyển pháp tắc không gian, vốn còn tưởng là hắn đang đề phòng, nhưng giờ nghĩ lại thì nào có đề phòng gì, rõ ràng là quấy nhiễu phán đoán của mình mà.

- Lôi Đình! Ngươi... làm sao ngươi lại nói như vậy, còn không mau xin lỗi công chúa điện hạ! Tiêu Thần đột nhiên tràn đầy căm phẫn, lời lẽ hùng hồn quát lớn.

Sắc mặt Lôi Đình lập tức nghẹn đỏ rực lên, tay chân luống cuống: - Ta... ta...

Lam Huân thoáng phồng má lên, nhìn thẳng vào hắn, như đang chờ đợi giải thích.

Lôi Đình lại hoàn toàn không nói được một câu, ta ta nửa buổi, cuối cùng cắn răng dậm chân, trực tiếp xông vào phía hành lang, nháy mắt không thấy bóng.

- Lôi Đình ngươi trở lại cho ta, không nói rõ ràng còn muốn chạy? Tiêu Thần giận dữ, biết rõ Lôi Đình không có khả năng trở lại, nhưng vẫn không ngừng hét to, khóe miệng lại nhếch lên.

Ha ha ha ha, lần này Lôi Đình triệt để bị loại, vốn hắn đã không biết nói chuyện trước mặt công chúa điện hạ, giờ lại bị Dương Khai gài một vố, chỉ sợ sau này không còn mặt mũi xuất hiện trước công chúa điện hạ nữa. Tình địch đã trừ! Trong lòng Tiêu Thần vô cùng vui sướng, chầm chậm liếc sau Dương Khai.

Hắn không giống Lôi Đình, dù Dương Khai đối với hắn có chút uy hiếp, nhưng hắn cũng không quá coi trọng. Mấy câu trước đó Dương Khai nói không sai, ở gần quan mới được ban lộc mà! Sau lịch lãm Ngũ Sắc Bảo Tháp lần này, Dương Khai sẽ phải rời Tinh Thần Cung, sau này còn không biết có cơ hội gặp lại công chúa điện hạ nữa không, làm sao có uy hiếp gì. Cũng chỉ có tên ngốc Lôi Đình kia, mới tin lời mê hoặc của hắn.

- Như vậy có tàn nhẫn quá không... Dương Khai nhìn hướng Lôi Đình chạy đi, vuốt cằm tự nói.

Lam Huân nói: - Là Lôi sư huynh dây dưa không rõ, Dương sư huynh đừng quá để ý.

Dương Khai thản nhiên cười nói: - Cũng được, nếu hắn có thể nhìn thấu một chữ tình, sau này thành tựu nhất định cao hơn, cứ coi như một lần thử thách.

Lam Huân mỉm cười, ánh mắt duyên dáng nhìn hắn: - Dương sư huynh nói lời này, thật giống có xúc động mới nói.

Dương Khai ho khẽ: - Cuộc đời lịch duyệt hơi phong phú một chút.

Tiêu Thần mắt lạnh đứng nhìn, thấy hai người nói chuyện náo nhiệt, thầm hô không ổn, vội nhảy ra:

- Dương huynh cũng tìm được cửa vào, thật là đáng mừng.

- May mắn trùng hợp mà thôi. Dương Khai mỉm cười, lại khó hiểu nhìn bọn họ: - Nhưng mà các người, sao lại ở cùng một chỗ?

Tiêu Thần cười nhạt: - Duyên phận!

Vào tầng thứ tư Ngũ Sắc Bảo Tháp, hắn vẫn luôn tìm Lam Huân, trong đó đi qua mười mấy không gian vỡ nát, cuối cùng mấy ngày trước mới tìm được, liền đảm nhiệm công tác sứ giả hộ hoa.

Lam Huân nói: - Đến kỳ hạn một tháng cũng không còn mấy ngày, trước mắt là tầng thứ năm, Dương sư huynh có muốn xem thử?

- Đi, tự nhiên phải đi. Dương Khai gật đầu, lại hỏi: - Chỉ là không biết tầng thứ năm và tầng thứ tư có gì khác?

Lam Huân nói: - Tự nhiên có chỗ không giống!

- Xin giải thích! Dương Khai khiêm tốn thỉnh giáo.

Tiêu Thần xen vào: - Không gian tầng thứ tư, là những mảnh thế giới vỡ nát, pháp tắc thiên địa không hoàn thiện. Không gian tầng thứ năm, tuy rằng cũng không ít, nhưng không giống tầng thứ tư, mà là những bí cảnh độc lập!

- Bí cảnh? Dương Khai nhướng mày.

Tiêu Thần nói: - Đúng vậy, những bí cảnh đó thoát thai từ các thế giới vỡ nát ở những tầng trước, đại năng thượng cổ luyện chế Ngũ Sắc Bảo Tháp này, gộp những thế giới vỡ nát lại, tạo thành bốn tầng đầu, còn các bí cảnh sót lại trong thế giới vỡ nát thì bị rút ra, đặt trong tầng thứ năm.

Dương Khai trầm ngâm, nỏi: - Nói vậy, bí cảnh ở tầng thứ năm, có chút liên hệ với những thế giới vỡ nát trong 4 tầng khác?

- Đúng là thế, nhưng mà liên hệ không lớn, tầng thứ năm rất nhiều bí cảnh, đủ chủng loại, giống như vô số thế giới vỡ nát ở những tầng trước, đi vào loại bí cảnh nào cũng là dựa vào vận số, không thể tự chủ lựa chọn.

Dương Khai sững sờ hồi lâu, mới cảm thán: - Ngũ Sắc Bảo Tháp, quả nhiên tuyệt diệu. Trước khi hiểu được chân tướng của Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương Khai chỉ cảm thấy sự tồn tại của nó rất quan trọng đối với Tinh Thần Cung, nhưng hôm nay hiểu rõ mọi mặt, hắn mới biết đây quả là một món báu vật!

Tinh Giới hàng tỷ tỷ võ giả tu hành, chỉ cầu không ngoài cơ duyên, mà cơ duyên từ đâu ra, bí cảnh là nguồn phát lớn nhất.

41

2

5 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.