TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 69
Thế Giới Vỡ Nát

Nếu có võ giả tu luyện công pháp bí thuật thuộc tính kim đến đây, vậy sẽ mừng rỡ như điên vì hoàn cảnh tu luyện này! Tu luyện ở chỗ này, hiệu suất tuyệt đối tăng lên gấp trăm lần.

- Đây là không gian vỡ nát tầng thứ tư? Dương Khai nghiền ngẫm. - Quả nhiên có hơi vặn vẹo.

Trước đó Lam Huân đã nói, bởi vì không gian vỡ vụn không hoàn chỉnh, cho nên kéo theo pháp tắc thiên địa cũng có khả năng vỡ vụn, có những không gian mà pháp tắc thiên địa trải qua nhiều năm trở nên vặn vẹo, có khi xuất hiện một hay vài loại pháp tắc trở nên đặc biệt mạnh, những pháp tắc khác yếu ớt thậm chí biến mất.

Không gian vỡ nát này cũng vậy, pháp tắc hệ kim gần như thống nhất thiên hạ, không có chỗ cho pháp tắc khác dung thân, vặn vẹo quá lớn.

Mình nhắm vào cánh cửa tỏa ra hào quang màu vàng mà đi vào, tức là, sắc thái của mây mù đại biểu tình trạng của không gian vỡ nát bên trong. Mà những đoàn mây mù đó, chính là cửa vào các không gian vỡ nát!

Thông qua mây mù tỏa màu khác nhau, có thể đi vào từng không gian vỡ nát. Sao lại thế này? Dương Khai dám khẳng định các đệ tử Tinh Thần Cung khác không gặp được chuyện thế này, bởi vì nếu từng xảy ra, vậy Lam Huân đã nói. Nếu như Lam Huân không nhắc tới, vậy tình huống của Dương Khai là duy nhất.

Đây là tin tốt, bởi vì ở trong khu giảm xóc này, Dương Khai có quyền tự quyết định, có thể chọn đi vào không gian vỡ nát nào, điều kiện đầu tiên là Dương Khai có thể trở ra vùng giảm xóc đó. Nghĩ vậy, Dương Khai liền hành động. Pháp tắc không gian tuôn trào, đưa tay xé rách hư không phía trước.

Thuận lợi ngoài dự kiến, không gặp bao nhiêu cản trở, ngẫm lại cũng bình thường, mảnh thiên địa này dù sao vỡ nát, pháp tắc thiên địa không hoàn chỉnh, có thể quấy nhiễu Dương Khai được bao nhiêu? Khe nứt hư không hiện ra, Dương Khai lóe lên chui vào.

Đến lúc xuất hiện, quả nhiên trở lại vùng giảm xóc, lần này cũng vậy, lực lượng kỳ dị truyền đến, đẩy Dương Khai một cái, theo bản năng vận chuyển lực lượng pháp tắc không gian, người liền ổn định ở trong vùng giảm xóc thần kỳ này, xung quanh là những đoàn mây mù.

- Hắc, thì ra là thế! Dương Khai cười to. Vừa rồi khi vào vùng giảm xóc này, Dương Khai còn không rõ là chuyện gì, giờ thăm dò lần hai, cuối cùng mò ra cách.

Pháp tắc không gian! Theo lời Lam Huân, võ giả Đế Tôn Cảnh thông qua cánh cửa bảo tháp, sẽ tự động được Ngũ Sắc Bảo Tháp đưa lên trong không gian tầng thứ tư, trong này nhấy định dính dáng tới pháp tắc không gian.

Mà bản thân Dương Khai là người tinh thông pháp tắc không gian, pháp tắc trào ra, bài xích lực lượng dẫn dắt, cho nên Ngũ Sắc Bảo Tháp không cách nào đưa hắn tới bất cứ không gian vỡ nát nào, đành để hắn ở lại vùng giảm xóc.

- Vậy thì không phải muốn chơi kiểu nào cũng được? Hiểu được ngọn nguồn, Dương Khai nhếch miệng cười.

Những người khác đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, chỉ có thể ăn may, nếu không cẩn thận đi vào vùng đất chết, vậy chỉ có thể trách ra cửa không coi ngày, nhưng còn Dương Khai, lại có thể tự chủ đi nhiều chỗ. Suy ngẫm hiểu ra, Dương Khai liền tìm kiếm xung quanh.

Những đoàn mây mù tối đen, một mảnh tử khí, đương nhiên không cần để ý tới. Vào trong đó nhất định là đất chết, pháp tắc thiên địa cũng không còn bao nhiêu. Hắn muốn tìm là những mây mù sáng ngời, bởi vì màu sắc của nó có liên quan trực tiếp với không gian bên trong, sắc thái càng sáng thì không gian vỡ nát càng tốt, càng có lợi cho hắn.

Không lâu sau, Dương Khai nhắm vào một đoàn mây mù màu sắc rực rỡ, lao đầu vào. Quả nhiên, lần này đi vào thế giới vỡ nát, pháp tắc thiên địa vẫn vỡ vụn, nhưng không vặn vẹo, ngoài dự liệu là linh khí thiên địa vô cùng dày đặc, không kém tông môn hạng nhất Nam Vực. Tuy nhiên Dương Khai thả ra thần niệm, không khỏi ngạc nhiên.

- Nhỏ như vậy...

Hắn phát hiện không gian vỡ nát này rất nhỏ, diện tích chỉ cỡ mấy chục mẫu, bên bờ là một mảnh hư vô hỗn đoạn, làm người ta khó chịu. Không giản nhỏ như thế, cũng cỡ Đế Thiên Cốc ở Thiên Diệp Tông, có chút cỏ cây, nhưng không có vật sống. Dương Khai quét thần niệm, không gì trốn được trong mảnh thế giới này. Nhỏ thì nhỏ, có còn hơn không,

Dương Khai cũng muốn biết, luyện hóa hấp thu pháp tắc thiên địa của một mảnh thế giới, sẽ làm Huyền Giới Châu biến hóa thế nào. Lấy nó làm thí nghiệm đi.

Nghĩ vậy, Dương Khai tế ra Huyền Giới Châu, ngồi xuống, chắp tay nâng Huyền Giới Châu. Trong lòng khẽ động, Huyền Giới Châu mở cửa, tâm thần chìm vào, vận chuyển huyền công, đồng thời dùng tâm thần khống chế Huyền Giới Châu cắn nuốt linh khí thiên địa cùng pháp tắc thiên địa vỡ nát trong này.

Thoáng cái, gió mây xoay vần, linh khí xung quanh không ngừng chảy vào Huyền Giới Châu, như sông đổ về biển. Cùng lúc, những đạo pháp tắc cực kỳ huyền diệu, không thể nắm bắt, chảy vào trong Huyền Giới Châu, tràn ngập thiên địa bên trong.

Đột nhiên, sấm nổ rền vang, Dương Khai mở mắt, chợt nhận ra địch ý từ khắp xung quanh bao phủ mình. Dương Khai kinh hãi, còn tưởng chỗ này có nguy hiểm mà mình không nhận ra, nhưng cẩn thận tra xét, lại phát hiện không phải thế. Toàn bộ thế giới không có vật sống, nhưng địch ý rõ ràng thật sự tồn tại, có mặt ở khắp nơi, bao phủ lấy mình. Bản thân lập tức lọt vào trong biển địch ý.

- Lực thế giới! Sắc mặt Dương Khai nghiêm nghị, nhận ra địch ý này là chuyện gì. Mình dùng Huyền Giới Châu luyện hóa cắn nuốt pháp tắc thiên địa của mảnh thế giới này, tự nhiên khiến cho thiên địa này phản cảm bài xích, thiên đạo hữu thường, thiên hành vô thường, ngay cả thế giới vỡ vụn cũng là một mảnh thế giới.

Trong sấm nổ, những tia chớp giáng xuống, Dương Khai không chút phòng bị, liền bị đánh cho cả người run run, vội vận chuyển đế nguyên ngăn cản, thế mới dễ chịu hơn.

Trong lòng cả kinh, giờ mới chỉ là lực bài xích của mảnh thiên địa nhỏ có mấy chục mẫu, đã có uy lực thế này, nếu là thế giới lớn hơn, vậy địch ý bài xích sẽ mãnh liệt cỡ nào nữa. May mắn ngay từ đầu đã chọn một mảnh thế giới vỡ vụn làm thí nghiệm, không thì tùy tiện đụng tới những thế giới lớn hơn, không chừng sẽ lật thuyền trong mương.

Trong lòng thầm may mắn, Dương Khai cảm nhận được lực bài xích từ khắp tới đè tới, muốn đẩy mình ra khỏi thế giới này, không cho mình tùy tiện làm bậy.

Tuy nhiên lực bài xích không đủ mạnh, Dương Khai chỉ thoáng ngăn cản là đứng vững. Sấm sét nổ vang càng thêm cuồng bạo. Dương Khai nhàn rồi ngồi đó, sấm sét giáng xuống cũng không để ý, giống như du côn xông vào nhà lão nông tay không tấc sắt, muốn cướp sạch sẽ nhà này.

- Lực thế giới hả... Khóe miệng Dương Khai nhếch lên, mỉm cười, chẳng những không sợ, lại còn mừng rỡ.

Mấy năm trước trong hiểu được, tận mắt thấy trận chiến kinh thiên của hai vị Đại Đế, làm Dương Khai hiểu được lực lượng Thiên Địa Vĩ Lực, đó là lực lượng cao thâm hơn lực lượng pháp tắc, chỉ có Đại Đế mới nắm giữ. Lực thế giới này, không phải Thiên Địa Vĩ Lực sao?

Tuy rằng lực thế giới của mảnh thế giới này không mạnh, nhưng dù sao cũng là mầm non, đã bài xích coi Dương Khai như kẻ thù, chẳng những không thể tổn thương được hắn, lại còn hắn có cơ hội tiếp xúc sớm cảm ngộ loại lực lượng này.

Trong mơ hồ, như có cảm ngộ. Nhưng ngày vui chẳng tày gang, trước sau không quá 3 canh giờ, sấm sét chợt biến mất, ngay cả địch ý của thế giới cũng tan biến. Xuất hiện tình huống này, không phải thế giới chấp nhận hắn, mà là Huyền Giới Châu đã nuốt sạch pháp tắc vỡ nát của mảnh thiên địa này.

Ngay cả pháp tắc còn sót lại cũng mất hết, mảnh thiên địa này đã không thể làm được hành vi bài xích thù địch nào nữa. Dương Khai mở mắt, chép miệng, vẻ mặt còn chưa thỏa mãn.

Đột nhiên, thế giới chợt vỡ ra, bầu trời nứt một cái khe lớn, như mặt gương bị người ta đánh vỡ, mặt đất rung chuyển, khe nứt tràn lan, hư không xuất hiện những khe nứt hư không, truyền ra khí tức hư vô hỗn độn. Dương Khai vội vàng đứng lên, xé rách hư không chui ra khỏi nơi này, quay về khu giảm xóc.

Vừa trở ra, đoàn mây mù trước mặt chợt nổ tung, hóa thành bụi bặm tiêu tán. Mảnh thế giới vỡ nát này, liền biến mất.

- Tiếp theo! Dương Khai thì thào, người lóe lên, chạy quanh những mảnh mây mù mà tìm kiếm. Không lâu sau, hắn đi vào một mảnh thiên địa vỡ nát khác. Nơi này rất nhiều thiên địa vỡ nát tuy rằng lớn nhỏ không đều, nhưng quan sát kỹ, vẫn có dấu vết nhận ra, Dương Khai không dám đụng tới những thế giới quá lớn, chỉ tìm những thế giới nhỏ mà xuống tay.

Cứ như thế, chỉ trong 3 ngày, đã có mười mấy mảnh thế giới nhỏ bị Huyền Giới Châu cắn nuốt sạch pháp tắc, hoàn toàn tan vỡ. Dương Khai cảm nhận rõ ràng, thế giới trong Huyền Giới Châu có một chút biến hóa, pháp tắc thiên địa đã hoàn thiện thêm, chỉ là còn một khoảng cách cho tới hoàn mỹ. Điều này làm hắn mừng rỡ không thôi.

3 ngày này, Dương Khai tâm tình sảng khoái, nhưng ngoài Ngũ Sắc Bảo Tháp, bốn đại trưởng lão Đế Tôn tam tầng cảnh lại mặt mày lo lắng, phủ đầy mây đen.

Bởi vì sau khi Ngũ Sắc Bảo Tháp mở ra lần này, lại xảy ra chuyện lạ. Chuyện lạ trước giờ chưa từng gặp. Bảo tháp mở ra 3 canh giờ, tầng thứ tư chợt tuôn ra ánh sáng, lúc đó bốn đại trưởng lão nghỉ ngơi gần bảo tháp, đều thấy rõ dị biến này.

Lôi Hồng kinh hãi lập tức đi điều tra, nhưng tra tới tra lui cũng không tra được gì, ba đại trưởng lão khác cũng không nói được nguyên do.

47

1

5 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.