TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Ma môn hiệp nghị 1

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

- Ồ, Âm Phong tu vi so với trưởng lão thực sự không bằng. Nhưng trưởng lão có thể cam đoan chắc chắn có thể giết hắn trước khi hắn kịp truyền tin đi không? Hắc hắc, Niếp Thiên muốn được mở mang kiến thức!

Niếp Thiên tựa tiếu phi tiếu, nhìn Hận Địa.

Niếp Thiên vừa dứt lời, sắc mặt già nua của Hận Địa liền trở nên khó coi, nói:

- Hận Địa quả thực không có bản lĩnh ấy. Nhưng Âm Phong đã vì Luyện Ngục ma tông các ngươi mà đến, các ngươi hãy tự mình giải quyết cho thỏa đáng, nếu không...

- Niếp Thiên ta không phải người của Luyện Ngục ma tông, việc này với ta chẳng liên quan gì. Vừa rồi Niếp Thiên đã nói rõ, chuyến này chỉ vì bảo hộ Tinh Nhiên Nhi mà đến thôi!

Niếp Thiên dứt khoát đáp.

- Các vị trưởng lão tại đây đã bố trí trận pháp dày đặc như vậy, còn phải lo bị người ngoài nghe lén sao? Âm Phong tìm tiểu nhân chỉ là muốn trao đổi chút vật phẩm, các vị không cần bận tâm, tiểu nhân xin cáo lui!

Đinh Hạo vừa nói xong liền đứng dậy rời đi.

Niếp Thiên thầm tán thưởng, trước mặt những người này mà vẫn có thể ứng đối không hề nhún nhường, cũng chẳng tự cao, nếu quả thực xuất thân từ Luyện Ngục ma tông thì càng tốt.

Mấy trưởng lão thấy người của Luyện Ngục ma tông không có phản ứng gì, dù lấy làm lạ cũng không hỏi nhiều, huống chi các trưởng lão đều rất tin tưởng vào trận pháp của mình, với tu vi của Âm Phong căn bản không thể dò ra điều gì!

Khi ra khỏi cửa, Đinh Hạo cảm nhận phía sau có hai ánh mắt dõi theo, không cần quay đầu cũng biết là Độc Cô Sách và Thạch Ngọc Sương. Có tiền bối tông môn ở đây, hai người này không có quyền lên tiếng, tuy tu vi còn thấp nhưng tài trí đều xuất chúng, chắc chắn sẽ không có ý tốt với mình, cần phải đề phòng cẩn thận.

Thấy Đinh Hạo đi ra, Âm Phong liền tiến nhanh tới đón, tay cầm một bộ bảo giáp đen sẫm, nở nụ cười lấy lòng.

- Tiểu ca chớ trách Âm Phong đường đột quấy rầy, vừa hết ba ngày kỳ hạn đã vội đến, chỉ là ngày mai Tụ Bảo tông hội sẽ bắt đầu, Âm Phong cũng bất đắc dĩ, mong tiểu ca thông cảm. Bảo giáp ta đã mang đến, chắc tiểu ca cũng đã luyện chế vật phẩm thành công!

Âm Phong nói.

- Chân nhân quá lời, may mắn không phụ kỳ vọng, Đinh Hạo đã luyện chế thành công hai chiếc Tỏa Anh Hoàn, giờ sẽ giao cho chân nhân!

Nói đoạn, Đinh Hạo định đưa Tỏa Anh Hoàn qua, giữa chừng bỗng dừng lại, Âm Phong đương nhiên hiểu ý, cũng lấy bảo giáp cùng tinh thạch ra trao đổi.

Âm Phong cầm Tỏa Anh Hoàn trong tay lắc nhẹ, nghe thấy bên trong vang lên tiếng "ong ong", lập tức mừng rỡ như được bảo vật, cẩn thận thu vào trữ vật thủ trạc.

Đinh Hạo cũng cất bảo giáp cùng tinh thạch vào túi trữ vật, chuẩn bị rời đi, Âm Phong thấy vậy vội gọi:

- Tiểu ca, xin dừng bước!

- Ồ, đã trao đổi xong, chân nhân còn điều gì dặn dò? Chẳng lẽ nghi ngờ Tỏa Anh Hoàn Đinh Hạo luyện chế là đồ giả?

Đinh Hạo nhíu mày hỏi.

- Không phải vậy, Âm Phong tin vật ấy tuyệt không sai, chỉ là không biết cách luyện hóa sử dụng ra sao, nếu không thì có được cũng vô dụng!

Âm Phong đáp.

- Thì ra là vậy, Đinh Hạo cứ tưởng chân nhân đã biết rõ, hóa ra lại sơ suất rồi!

Sau khi giảng giải tỉ mỉ phương pháp sử dụng cho Âm Phong, Đinh Hạo mới nhận ra đối phương thực sự chưa hiểu hết về Tỏa Anh Hoàn. Xem ra chuyện mình từng động tay động chân vào đó, Âm Phong chắc chắn cũng không phát giác.

Nhìn Âm Phong còn đang mải nghĩ cách sử dụng Tỏa Anh Hoàn, Đinh Hạo không để tâm nữa, cũng không quay lại phòng của Phùng Tinh Nhiên. Hắn biết các vị tiền bối đã định ra kế sách, bây giờ chỉ còn thảo luận chi tiết, hơn nữa Niếp Thiên vẫn chưa triệu gọi, Đinh Hạo đành trở về phòng mình.

Vào phòng, Đinh Hạo lấy bảo giáp Âm Phong vừa đưa ra, thực ra với hắn bảo giáp cũng không có tác dụng lớn, thân thể vốn đã mạnh mẽ dị thường, mặc bảo giáp bình thường cũng chẳng khác gì.

Đưa chân khí Vô Cực Ma Công chậm rãi truyền vào bảo giáp, khóe miệng Đinh Hạo bỗng nhếch lên cười lạnh, thì ra Âm Phong đã động tay động chân trên bảo giáp, tưởng mình tu vi thấp kém mà không nhận ra. Hắc hắc, ngươi đã bất nhân, ta cũng chẳng cần giữ nghĩa, vận chuyển Vô Cực Ma Công thôn tính năng lượng, bào mòn sạch mọi thứ Âm Phong lưu lại cho tới khi hoàn toàn tiêu biến, một lát sau Đinh Hạo cảm thấy tu vi của mình đã có tiến bộ rõ rệt.

1

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.