Chương 38
Thảm tao bị cầm 1
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đinh Hạo biết bản thân tuyệt đối không phải đối thủ của nữ nhân này, khí tức trên người nàng còn mạnh mẽ vượt xa Trần Lĩnh. Hắn vẫn nằm yên trong nước, không dám động đậy. Đinh Hạo giả chết, chỉ mong nàng có thể buông tha cho mình.
Chốc lát sau, một luồng hương phong lướt qua, Đinh Hạo biết nàng đã tới, liền nghe một tiếng hừ lạnh:
- Ngươi chết rồi thì có thể bù đắp tội lén nhìn ngọc thể của bổn cô nương sao? Dù chết, cũng phải móc đôi mắt ngươi ra!
Nàng vừa dứt lời, Đinh Hạo đã bất ngờ ra tay. Thân thể vốn đang trôi nổi trong nước chợt chìm xuống, dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm, men theo đáy nước, nhắm thẳng vào nữ tử kia phách tới một kiếm. Nữ nhân ấy vốn vẫn nắm quyền chủ động, nhưng lúc này trên gương mặt lần đầu hiện lên vẻ hoảng hốt.
- Dựa vào tu vi Khai Quang kỳ của ngươi mà chống đỡ được một kích của bổn cô nương, không chết lại còn có thể phản kích, thật khiến ta mở rộng tầm mắt. Nhưng ngươi tưởng chỉ như vậy đã có thể làm tổn thương bổn cô nương sao? Đúng là si tâm vọng tưởng!
Trên người nàng khoác một kiện la y đỏ nhạt, ánh sáng mờ mờ tỏa ra, khiến toàn thân nàng càng thêm nổi bật. Sau thoáng hoảng hốt, nàng lập tức lấy lại bình tĩnh, hoàn toàn không để tâm Đinh Hạo sẽ hành động ra sao.
Đinh Hạo không khỏi thầm than, nữ tử này rốt cuộc lai lịch thế nào? Không chỉ tu vi cao tuyệt, mà trên người còn toàn là pháp bảo. Ngay cả bộ xiêm y nàng mặc cũng là vật phi phàm, khiến trong lòng Đinh Hạo dâng lên một cảm giác bất lực khó tả.
Thế công của Đinh Hạo vẫn không ngừng nghỉ. Hắn dồn toàn bộ công lực, ngự Nghịch Thiên Ma Kiếm đánh thẳng tới. Bỗng nhiên hắn cảm thấy cả thế giới như ngưng đọng, trong tai chỉ còn tiếng rít của Nghịch Thiên Ma Kiếm. Lúc này, hắn nhận ra thanh kiếm trong tay như có sinh mệnh, đang nhảy múa hân hoan.
Một cảm giác khát máu, sát phạt bỗng trào dâng trong lòng hắn. Đây chính là hiện tượng mà Đinh Hạo đã từng dự liệu.
Khi Nghịch Thiên Ma Kiếm sắp chạm vào la y của nữ tử, một luồng ma khí hủy thiên diệt địa theo kiếm bùng lên. Nghịch Thiên Ma Kiếm tựa hồ lại kéo Đinh Hạo tăng tốc thêm lần nữa.
Sắc mặt nữ tử kia kinh hoảng thất thố, muốn lùi lại thì đã không kịp. Ngoài tiếng lụa bị xé và tiếng kêu duyên dáng vang lên, Nghịch Thiên Ma Kiếm như chém trúng vật cứng, phát ra âm thanh ma sát chói tai.
Đinh Hạo chỉ cảm thấy một luồng chân lực còn mạnh hơn nữa theo thân kiếm truyền ngược lại, khiến hắn hoàn toàn mất khống chế Nghịch Thiên Ma Kiếm, đồng thời một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. Đinh Hạo hoàn toàn mất năng lực tái chiến, nhưng trước khi ngã xuống, hắn vẫn kịp thấy khóe môi nữ tử kia cũng rỉ ra một tia máu!
Hồi lâu sau, nữ tử ấy mới lần nữa xuất hiện. Lần này, Đinh Hạo thực sự không thể động đậy, đây tuyệt đối là lần bị thương nặng nhất kể từ khi hắn xuất đạo đến nay. Nhưng nữ tử kia lại tỏ ra vô cùng cẩn trọng, không dám đến gần, chỉ đứng cách Đinh Hạo năm trượng mà quan sát.
Dù biết chắc sẽ chết, Đinh Hạo vẫn cảm thấy buồn cười: vừa rồi mình giả chết mà nàng không nhận ra, giờ đây bản thân đã hoàn toàn kiệt sức thì nàng lại không dám tiến tới!
Nữ nhân nhìn hồi lâu, cho rằng Đinh Hạo lần này quả thật không còn sức phản kháng, từ xa dùng một đạo khóa chế trói chặt tay hắn rồi mới dám tiến lại, đôi mắt đẹp liếc xuống nhìn Đinh Hạo. Ánh mắt Đinh Hạo bình thản nhìn lại, không vui không buồn.
- Dám làm bổn cô nương bị thương, ta sẽ không để ngươi chết dễ dàng. Không khiến ngươi sống dở chết dở, sao giải được mối hận trong lòng ta!
Nữ tử khẽ cắn răng nói, dù tức giận nhưng vẫn không che lấp được vẻ mỹ lệ động lòng người.
Đinh Hạo nghe vậy chẳng những không sợ mà còn mừng thầm: chết ngay không bằng sống khổ, chỉ cần không bị giết lập tức thì vẫn còn cơ hội đào thoát.
Vừa định mở miệng đáp lại mấy câu, hắn lại phát hiện đến cả khí lực để nói cũng không còn, đành dùng ánh mắt giả vờ như đã hôn mê bất tỉnh.
- Nhìn cặp mắt tặc kia của ngươi khiến bổn cô nương khó chịu, bây giờ tạm để nó trên mặt ngươi thêm một khắc, chờ ngươi có thể mở miệng nói chuyện rồi làm rõ lai lịch của ngươi. Vậy nên hãy biết trân trọng khoảnh khắc này, ngắm nhìn thế giới xinh đẹp này thêm một lần đi!
Nói đến đây, nữ tử đột nhiên lộ vẻ vui mừng, tựa như xem hắn là một món đồ thú vị. Đinh Hạo chợt cảm thấy lạnh sống lưng, phong thái hành sự của nữ tử này hình như hắn đã từng gặp qua, nhưng nhất thời lại không nhớ nổi.
1
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
