Chương 125
Hỉ đắc bảo giáp 1
- Phùng tông chủ nói rất phải. Bọn tại hạ ở sơn Đoạn Hồn, dưới sự che chở của ma tông Luyện Ngục nên được phát triển xuôi chèo mát mái. Bất luận thế nào, chỉ cần có người dám xâm phạm uy nghiêm của sơn Đoạn Hồn, không cần quý tông xuất thủ, tông Âm Dương hòa hợp của ta sẽ là tông phái đầu tiên không tha cho hắn.
Nhìn trang phục, người này dường như là tông chủ của tông Âm Dương hòa hợp. Nhưng ngoài người này ra, Đinh Hạo còn để ý thấy một thiếu phụ xinh đẹp câu hồn đoạt phách cũng ăn mặc tương tự, bèn nghi hoặc nhìn sang Trần Lĩnh.
Bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của Đinh Hạo, Trần Lĩnh khẽ giải thích: "Âm Dương hòa hợp tông vì có công pháp đặc thù nên tông chủ có chút khác biệt so với các tông phái khác. Tông chủ các tông phái khác đều là một người, nhưng tông này lại có hai vị, chia ra tu luyện Âm quyết và Dương quyết".
- Dương tông chủ có suy nghĩ như thế thật làm cho Ngạo Thiên này cảm kích vô cùng. Bất quá, sơn Đoạn Hồn của chúng ta há có thể để ai cũng trêu chọc được sao! Trừ ngũ đại tông phái ra, ai dám đến sơn Đoạn Hồn này giương oai chứ!
Phùng Ngạo Thiên ngạo nghễ nói.
- Phùng tông chủ, tại hạ ngày trước có nghe được một ít tin tức, không biết có nên nói ra hay không?
Dương Ma ngập ngừng nói.
- Ồ, là chuyện gì có thể làm Dương tông chủ để ý như thế, cứ nói ra đừng lo lắng!
Phùng Ngạo Thiên sảng khoái đáp lại.
- Nghe nói lần trước tại tông hội Tụ Bảo đã từng xuất hiện tam thức kiếm quyết của Tiên giới. Tại hạ cũng chỉ là nghe đệ tử thuật lại, không biết là thật hay giả. Nhưng vừa vặn lúc đó Tinh Nhiên tiểu thư hình như cũng ở tại sơn Câu Khúc, nói vậy đối với việc này tông chủ cũng có chút phán đoán chứ?
Dương Ma hỏi.
Vừa dứt lời, người của các tông phái đều im lặng, tâm trí hoàn toàn tập trung vào nội dung cuộc nói chuyện của hai người. Chuyện về kiếm quyết Tiên giới đã qua nhiều ngày nhưng vẫn không thể ngăn cản được lòng tham của mọi người.
- Đúng là có việc này. Nhưng bổn tông cũng là sau khi sự việc xảy ra mới biết, nghe nói kiếm quyết này đã bị Huyết Ma Liệt Sơn đoạt được, còn có ẩn tình nào khác hay không thì bổn tông cũng không biết.
Nhìn thấy người của các tông phái đều chú ý tới việc này, Phùng Ngạo Thiên bình thản nói. Vừa dứt lời, không hiểu là vô tình hay cố ý mà liếc mắt nhìn về phía Đinh Hạo.
- Hóa ra là thế. Xem ra thật sự là tiện nghi cho Liệt Sơn lão ma rồi. Cũng may y vô môn vô phái, nếu không sẽ là một sự uy hiếp cực lớn đối với các tông phái.
Dương Ma kinh hãi nói.
- Không sai, Liệt Sơn đắc thủ cũng tốt hơn là để ngũ đại tông phái đắc thủ. Y là một tán ma nên dù tu vi có tăng tiến nữa cũng không uy hiếp gì đến cơ nghiệp sơn Đoạn Hồn của ta.
Phùng Ngạo Thiên dừng một lát rồi nói tiếp:
- Cho dù hắn có luyện tam thức kiếm quyết của Tiên giới đến mức nào thì vốn dĩ hắn tu luyện quyết Huyết Thần. Nếu lấy công pháp này để thi triển kiếm quyết thì về cơ bản sẽ không phát huy được uy lực của nó. Cho nên bọn ta cũng không cần để ý tới làm gì.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều vô cùng đồng ý. Nếu kiếm quyết này rơi vào tay Đạo môn thì mới có tác dụng lớn nhất vì công pháp của Đạo môn phù hợp với kiếm quyết Tiên giới, chắc chắn có thể phát huy tất cả uy lực của nó. Thực tế mà nói, thực lực của Đạo môn tam tông đã siêu phàm, nếu lại có thêm được kiếm quyết thì đúng là đại họa cho Ma môn. Nếu là bị Liệt Sơn đắc thủ thì ngược lại mọi người đều vui vẻ tiếp nhận, vô luận thế nào y cũng là người trong Ma đạo.
Phùng Ngạo Thiên ho nhẹ một tiếng, tập trung sự chú ý của mọi người về phía mình rồi giơ tay lên. Phía trên chiếc bàn ở trước mặt đột nhiên xuất hiện mười chiếc hộp gấm.
Nhìn thấy biến hóa như vậy, tất cả mọi người đều biết thời khắc quan trọng nhất của tông hội Hồn Luyện đã đến. Kỳ thật đệ tử các tông phái tham gia thi đấu, mục đích cuối cùng cũng chỉ vì mấy vật trong hộp mà thôi.
- Các vị, mười người đứng đầu của tông hội Hồn Luyện kỳ này sẽ nhận được mười bảo vật tương ứng bên trong hộp. Cho nên bên trong hộp rốt cuộc có vật gì, người nào có được mở ra sẽ biết, bổn tông cũng không thể nói trước. Bất quá tất cả đều là thượng phẩm pháp khí, tuyệt đối có thể đề cao thực lực của mọi người lên một bậc.
Phùng Ngạo Thiên cười nói.
Vừa nghe Phùng Ngạo Thiên nói thế, vẻ mặt của các đệ tử tham gia thi đấu xếp hạng đầu đều hết sức kinh ngạc vui mừng.
Ngay cả Đinh Hạo cũng không khỏi có chút ham muốn. Khó trách mỗi lần đến tông hội Hồn Luyện, mọi người đều liều chết tranh đấu. Thượng phẩm pháp khí quả thật có sức hấp dẫn không nhỏ, mấy loại pháp bảo này ngay cả các vị trưởng lão cũng chưa chắc đã có được, huống chi là các đệ tử đời thứ ba.
1
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
