TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33: Bao vây

Trường khí xung quanh rất có gì đó không đúng, cảm giác rất bất ổn.

Phiên chợ phía Nam không phải chưa từng bán than, nhưng phản ứng đờ đẫn của ông chủ cùng sát khí lộ ra từ những người đi đường đủ để đoàn Kiêu Lang dày dặn kinh nghiệm ý thức ra mấu chốt vấn đề.

Chỉ cần là có người lạ vào chợ, giang hồ bản địa tất nhiên sẽ cử tay chân đến tiếp xúc rồi thăm dò ý đồ vào trấn của đối phương.

Thế nhưng lần này, từ khi ba người Phong Quy Dã bước vào thị trấn Kim Thạch, không có tai mắt nào của giang hồ bản địa chủ động tiếp cận.

Hoặc là giang hồ bản địa đã gặp chuyện – điều này không hợp lý, vì kẻ đứng thứ hai hay thứ ba sẽ tranh nhau giành quyền.

Vậy thì, cả thị trấn đã gặp chuyện rồi.

"Tản ra!"

Khi Phong Quy Dã hô ám hiệu hành động đặc trưng của đoàn, Khổng Tước và một lính gác khác dựa vào trực giác siêu phàm của mình mà tản ra né tránh.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, sợi tóc mai bên tai Khổng Tước bay lên theo luồng khí gấp gáp.

Trường khí xung quanh đột nhiên chấn động dữ dội.

"Là đạn!" Khổng Tước hét lớn.

Anh rất thích nghiên cứu cấu tạo và uy lực của vũ khí nóng, tự nhiên bao gồm cả đường đạn.

"Bốn giờ!"

Lời Khổng Tước vừa dứt, khẩu súng lục của lính gác đầu đinh đã bắn về phía bốn giờ sau lưng Khổng Tước. Thời gian nổ súng chưa đến 0.01 giây, họ đã ngửi thấy mùi máu tươi.

"Tám giờ!"

"Ba giờ! Sáu giờ!"

Lính gác đầu đinh và Phong Quy Dã đồng thời hét lớn.

Khổng Tước nhanh chóng bắn về phía tám giờ của Phong Quy Dã. Còn Phong Quy Dã thì liên tiếp bắn vào hướng ba giờ và sáu giờ của lính gác đầu đinh. Không ai biết làm thế nào anh kịp bắn liên tiếp hai phát súng.

Tổng cộng bốn hướng đều có mùi máu tanh nhưng họ lại không nhìn thấy người nổ súng.

Khổng Tước và lính gác đầu đinh nở nụ cười tàn nhẫn, bắt đầu truy lùng theo mùi máu tanh.

Phong Quy Dã thì bình tĩnh truy kích con mồi của riêng mình.

Ba con sói hoang đã tháo xiềng xích, tự do tàn sát giữa đám đông. Cả ba chạy đua với thời gian bởi vì số lượng kẻ địch hiện tại không tương xứng với số lượng kẻ địch phục kích ở trạm xăng bỏ hoang. Bọn họ phải nhanh chóng kết thúc trận chiến.

Rầm rầm rầm...

Những chiếc xe ẩn mình giữa đám cỏ hoang không hề che giấu tiếng động khi di chuyển. Hạ Huỳnh nghe thấy, nhiều tiếng xe chồng chất lên nhau đang tiến về phía chiếc xe địa hình bọc thép của họ. Tiếng bánh xe nghiến qua cỏ dại nghe trầm đυ.c, cô phán đoán những chiếc xe tấn công có vật nặng bên trong, lòng cô dâng lên những gợn sóng lo lắng.

"Rất khó để thoát khỏi vòng phục kích." Người lính gác lái chính cau mày: "Một khi lùi lại, dễ bị kẹp giữa hai chiếc xe của đối phương. Nếu bị tấn công ở cự ly gần thì rất khó né tránh."

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.