0 chữ
Chương 16
Chương 16: Tham gia hỗ trợ
Tất cả những người dân bị ô nhiễm tinh thần đều được sắp xếp trong nhà thi đấu, những người dẫn đường chịu trách nhiệm thanh tẩy và đội Bạch Lĩnh hỗ trợ đều bận tối mắt tối mũi.
“Tại sao…” Lính gác nam tóc dài dựa lưng vào tường ngồi xổm xuống, chống cằm rỗi hơi. Mái tóc đen nhánh xen lẫn vài sợi xanh lam: “Rong biển đã được đưa đến Viện Kiểm sát để làm chuột bạch nghiên cứu rồi, tại sao chúng ta vẫn phải ở lại hỗ trợ?”
Rong biển là biệt danh của tín đồ mà họ áp giải vào thành, số phận đón chờ nó là bị thẩm vấn. Rồi bị dao mổ và ống tiêm “chăm sóc”.
“Thật ghen tị với Lão Quỷ và Tiểu Tuấn, họ có thể về khách sạn nghỉ ngơi.” Anh ta liếc mắt đưa tình với nữ dẫn đườngđi ngang qua.
Họ tinh thần ủ rũ, không còn sức mà đôi co với anh ta, nhanh chóng bước qua.
“Người dẫn đường trong thành phố đúng là dễ nhìn, nhất là đôi chân của họ…” Anh ta nháy nháy mắt trái, nhìn theo bóng lưng họ bỏ chạy.
Lôi bên cạnh tặng anh ta một cái lườm khinh bỉ: “Tôi sẽ mua cho anh một chiếc váy ngắn về đoàn mà mặc.”
“Tôi muốn nhìn cô mặc hơn, tôi sẽ miễn cưỡng làm khán giả của cô vậy.”
“Cút.”
“Đại ca không cho cút.”
Phong Quy Dã nhắm mắt dưỡng thần coi như không nghe thấy. Anh tạm thời trở thành một thanh kiếm tra vào vỏ.
“Chậc.” Lôi khoanh tay trước ngực, liếc nhìn cánh cửa lớn của nhà thi đấu đã mở. Cười châm chọc: “Công chúa đến rồi.”
Lính gác nam tóc dài không hiểu, nhưng vừa nhìn về phía cửa lớn thì hiểu ra: “Hừm, cuối cùng cũng không chán nữa rồi.”
Phong Quy Dã đột nhiên mở hai mắt.
Nơi cánh cửa chào đón một làn gió nhẹ, mang theo mùi hoa oải hương thoang thoảng trên quần áo. Dưới mùi hoa oải hương, ẩn chứa vị ngọt trái cây không dễ dàng nhận ra. Bộ đồng phục người dẫn đường trắng tinh được viền bằng dải tua rua vàng óng cùng kiểu với viền cổ áo quân phục của lính gác tóc vàng bên cạnh cô. Họ một đen một trắng, không hiểu sao lại trông rất xứng đôi.
Mà sự xuất hiện của cô như một làn gió mát lành, khuấy động ao cá đang hấp hối. Trong nhà thi đấu đang phát tiếng ồn trắng, hơn hai mươi người còn lại đang ngẩng đầu cười ngây ngô. Những người dân đã được chữa khỏi đã rời khỏi nhà thi đấu. Chỉ có điều, những người dẫn đường có mặt đều lộ rõ vẻ mệt mỏi. Việc liên tục đi vào cảnh giới tinh thần của người bị ô nhiễm tiêu hao tinh thần lực của họ cực lớn.
Người dẫn đường cấp A với tinh thần lực mạnh nhất có thể mở rộng trường tinh thần với đường kính khoảng 500 mét và cũng chỉ có thể liên tục đi vào cảnh giới tinh thần của 10 người bình thường. Nếu để ô nhiễm tinh thần lan rộng, toàn bộ hoạt động của thành phố Nguyệt Ảnh chắc chắn sẽ tê liệt.
“Tại sao…” Lính gác nam tóc dài dựa lưng vào tường ngồi xổm xuống, chống cằm rỗi hơi. Mái tóc đen nhánh xen lẫn vài sợi xanh lam: “Rong biển đã được đưa đến Viện Kiểm sát để làm chuột bạch nghiên cứu rồi, tại sao chúng ta vẫn phải ở lại hỗ trợ?”
Rong biển là biệt danh của tín đồ mà họ áp giải vào thành, số phận đón chờ nó là bị thẩm vấn. Rồi bị dao mổ và ống tiêm “chăm sóc”.
“Thật ghen tị với Lão Quỷ và Tiểu Tuấn, họ có thể về khách sạn nghỉ ngơi.” Anh ta liếc mắt đưa tình với nữ dẫn đườngđi ngang qua.
Họ tinh thần ủ rũ, không còn sức mà đôi co với anh ta, nhanh chóng bước qua.
Lôi bên cạnh tặng anh ta một cái lườm khinh bỉ: “Tôi sẽ mua cho anh một chiếc váy ngắn về đoàn mà mặc.”
“Tôi muốn nhìn cô mặc hơn, tôi sẽ miễn cưỡng làm khán giả của cô vậy.”
“Cút.”
“Đại ca không cho cút.”
Phong Quy Dã nhắm mắt dưỡng thần coi như không nghe thấy. Anh tạm thời trở thành một thanh kiếm tra vào vỏ.
“Chậc.” Lôi khoanh tay trước ngực, liếc nhìn cánh cửa lớn của nhà thi đấu đã mở. Cười châm chọc: “Công chúa đến rồi.”
Lính gác nam tóc dài không hiểu, nhưng vừa nhìn về phía cửa lớn thì hiểu ra: “Hừm, cuối cùng cũng không chán nữa rồi.”
Phong Quy Dã đột nhiên mở hai mắt.
Nơi cánh cửa chào đón một làn gió nhẹ, mang theo mùi hoa oải hương thoang thoảng trên quần áo. Dưới mùi hoa oải hương, ẩn chứa vị ngọt trái cây không dễ dàng nhận ra. Bộ đồng phục người dẫn đường trắng tinh được viền bằng dải tua rua vàng óng cùng kiểu với viền cổ áo quân phục của lính gác tóc vàng bên cạnh cô. Họ một đen một trắng, không hiểu sao lại trông rất xứng đôi.
Người dẫn đường cấp A với tinh thần lực mạnh nhất có thể mở rộng trường tinh thần với đường kính khoảng 500 mét và cũng chỉ có thể liên tục đi vào cảnh giới tinh thần của 10 người bình thường. Nếu để ô nhiễm tinh thần lan rộng, toàn bộ hoạt động của thành phố Nguyệt Ảnh chắc chắn sẽ tê liệt.
5
0
2 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
