TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 703
Ba lão già một trò chơi

Do dự trong giây lát, Lâm Phi thầy, với tổc độ hiện nay của mình, giết chết Vương Xán cũng không làm gì được, không đáng đánh nhau vì thê diện mà làm ảnh hưởng đến tỉnh mạng con người.

Trận chiến hôm nay qua đi, tứ đại gia tộc cũng đã hiêu được khoảng cách của nhau. Họ sẽ không để cập đến việc mình lừa gạt họ nừa. Vì thế, hẳn mới gật đâu nói:

- Được, hôm nay tới đây thôi.

Vương Xán như trút được gánh nặng, may là còn sổng, không ngờ thực lực của Lâm Phi lại kinh khủng đến vậy.

Lúc trước, nếu biết răng thăng ranh này trưởng thành nhanh như vậy, đảng ra phải giết nó từ lâu rồi, không nên nuôi dường một con “quái vật ” giết cũng không chết như thế này.

Õng ta không thua, nhưng chính ông ta cũng thấy mình không còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại đây nữa, thậm chi ông ta còn ngại bị mọi người đế ỷ. Quả thật, đây là trận chiến si nhục của cuộc đời.

Vương Xán phi thân ra sau núi, câm đầu lâu Vương chinh lên, trong mát ngập tràn sự hận thù cùng bất lực.

Khinh thường quá đáng. Vương chinh vừa chết, huyết mạch cùa ông ta không còn gì có the sử dụng được, chi còn lại thứ phế vật như Vương Ngọc Quan, tuyệt đổi không thế lo chuyện bên ngoài của nhà họ Vương.

Trở vê lân này, chuyện bên ngoài của nhà họ Vương phải giao cho con cháu huyết mạch khác của nhà họ Vương xử lý.

Vương Xán nhìn đảm người nhà Long gia, Lục gia, Tạ gia mà nói một câu:

- Các người tự giải quyết đi.

Rồi biến mất khỏi hiện trường.

Ba người Long Niết nhìn nhau, không cho là đúng trêu trọc Lâm Phi không phải ba nhà bọn họ, nhà họ Vương nên lo cho tốt chuyện của mình đi.

Chờ Vương Xán đi rồi, ba người bọn họ yên lặng phi thân vào trong sân nhà họ Lô đã trở nên hoang tàn.

Mấy hậu bổi như Long Khi và Lục Trường Minh vội vàng vãy xung quanh, cung kính gọi “lão tô tông”. Bọn họ còn đang thấy khó chịu không biết vì sao các lão tô tông lại không chịu cùng Vương Xán chất vẩn Lâm Phi. Thầy Vương Xán thẩt bại tháo chạy, bọn họ mới hiếu rõ huyền cơ trong đó.

Kẻ địch này không trêu tới được. Nhà họ Vương có Vương giả mới tránh được một kiếp, ba nhà bọn họ không có Vương giả, làm sao chịu nôi com giận của Lâm Phi?

Vân là các lão tô tông “anh minh ”, nói một cách khó nghe hơn, họ “thức thời ”, “biết sợ” Ba người Long Niết không thèm đế ỷ mẩy mâm mổng còn lại của nhà họ Lô, ba người họ đểu tập trung vế phía Lâm Phi vừa xuồng.

- Ha ha, hôm nay đúng là được mớ rộng tầm măt, không hổ danh là học trò của tiền bổi Long Ngũ, với cảnh giới Quy Nguyên mà có thê đánh bại được Vương giả Vương Xán. chưa ai làm được điểu đó đâu!

Long Niết cười lẩy lòng.

Lâm Phi quét mắt nhìn ba người bọn họ. Đây là lần đâu tiên hẳn gặp các trưởng lão của tứ đại gia tộc. Nhưng với thực lực hiện nay của hắn, hàn cũng không cần đê ý quá nhiều đến chuyện này.

Chăng qua là do hẳn uổng được mẩy liều “thuốc bô” mà thôi.

- Quy Nguyên sao?

Lâm Phi tự lẩm băm. Thật ra hẳn cũng không biết hiện giờ mình đang thuộc cảnh giới gì.

Theo lý thuyết, sức chiến đẩu của hẳn không chi dừng lại ở cảnh giới Quy Nguyên. Nhưng quả thật, hăn chưa đạt tới Vạn Đạo Vương Luân, không được tính là Vương giả, thế nhưng hết lẩn này đến lẩn khác lại có thê giao chiến ngang băng với Vương giả.

Hẳn đi trên con đường của mình, không có liên quan đến cái gì gọi là cảnh giới. Cái hẳn muổn là thực thế vững mạnh, linh hôn mạnh mẽ, không ngừng giác ngộ tinh thân của vô và vũ trụ, kích phát tiếm năng trong huyết mạch, không hơn không kém.

Tạ Nhuận chi hớn hở nói:

- Người anh em Lâm Phi. Vương Xán quá đáng không ai băng, hôm nay cậu dạy cho ông ta một học, từ nay về sau, nhà họ Vương cũng không dám phách loi nữa. Nhà họ Tạ chúng tôi cũng xem như có quan hệ thăn thiết với cậu, Doanh Doanh cũng đã ở trong nhà cậu roi, Tạ Nhuận chi tôi thay mặt trướng lão nhà họ Tạ, say này cũng sẽ nhẩt trí làm bạn với cậu. Có biến

cổ gỉ sẽ thông báo sớm cho cậu biết.

Lời vừa nói ra, Long Niết và Lục Viển Đô đểu chỉ muốn cho bà ta một cái bạt tay, đúng là đàn bà biết diễn trò mà.

Trước đây, ngay cả tên Tạ Doanh Doanh cũng giả vờ như không biết, hôm nay, đứng trước sức mạnh của Lâm Phi lại muốn dùng Tạ Doanh Doanh đế trở nên thân thiết với Lâm Phi.

Thậm chi còn muốn làm bạn bè với Lâm Phi đế chổng lại Vương Xán.

Cái gì mà “người anh em ” nữa chứ? Đáng tuổi trướng bổi của Lâm Phi rồi mà còn không biết xẩu hô.

Lục Viễn Đô mặt dày nhưng cũng không muốn bị rớt lại phía sau nên liên lên tiếng:

- Đúng vậy, Lâm Phi, cậu phải cẩn trọng. Nhà họ Lục chủng tôi có nha đầu Ảnh Tuyết, tuy không phải họ Lục nhưng lại là huyết thống ruột thịt của nhà họ Lục. Neu cậu xảy ra chuyện gì, sau này nỏ biết dựa vào ai. Có việc gì cần nhà họ Lục giúp đờ, cậu cứ nói.

Lâm Phi nhíu mày, âm thầm cười nhạo đám người này. Mẩy lão già này coi hắn như trẻ lên ba, lúc nãy rõ ràng còn đang cùng Vương Xán đối phó với hẳn, bây giờ lạỉ muốn trở thành bạn bè thân thiết với hẳn.

Đảng tiếc, người nhà họ Lục còn chưa biết, Tô Ánh Tuyết chính là trải tim của Atlantis, không có chút xỉu quan hệ nào với nhà họ Lục, chẳng qua chi được sinh ra qua tử cung của Lục Uyển Dong mà thôi.

Hơn nữa, với tỉnh cách mạnh mẽ của Tô Ánh Tuyết, sao có thể không rời khỏi ai đó được chứ.

Long Niết nhíu mày. Nhà họ Long không có quan hệ gì với Lâm Phi, càng không có con gái xinh á có giao hảo với Lâm Phi, nhưng họ cũng không thể bị tuột lại phía sau.

Vì vậy ông ta ngoắc tay với Long Khi ở cách đó không xa.

Long Khi vội vàng tiến lại gần, cung kính hỏi:

- Lão tô tông có gì giao phó?

- Nhà họ Lô làm ra những chuyện vô lý hại người như thể này, đã thể còn bao che con cháu, không xứng nắm quyến quản lý quân đội Hạ quốc. Vương tử phạm tội xử như thứ dân.

Người nhà họ Lô... bao gồm cả tên tiếu tử đã trốn thoát kia, nếu không xử lý sạch sẽ,

ta sẽ hỏi tội cháu.

Long Khỉ căng thăng, suy nghĩ trong giây lát liền hiếu ra ỷ trong chuyện này. Lão tô tông muổn diệt nhà họ Lô đế lấy lòng Lâm Phi, thế hiện rõ ràng quyết tâm quyết đoán cùa nhà họ

Chi là một nhà họ Lô, nếu muốn ra tay giết sạch chăng qua chi là chuyện một sớm một chiểu. Huổng hô, lân này, tứ đại gia tộc cũng không có ỷ kiến gì.

Đám người nhà họ Lô cùng hai anh em Lô Cảnh Phong và Lô Cảnh Hoa sợ tới mức tay chân run lây bây, đổng loạt quỳ rạp xuồng đất, khân cầu tha cho họ một con đường sống.

- Long tư lệnh! Nhà họ Lô máu chảy đầu rơi, thề từ nay về sau sẽ hét mực trung thành với nhà họ Long, xin hãy tha cho chúng tôi một con đường sổng! Nhiều năm qua, anh em chúng tố bảo vệ quân khu Giang Nam, không có công cũng có sức, chúng tôi sẽ bắt tên nghịch tử Lô Bân kia vế giao lại cho Lâm tiên sinh xử lý... Ả, đúng roi, còn có cái bệnh viện kia, chủng tâi sẽ cho đóng cửa ngay! Không đụng đến những đứa trẻ kia nữa...

Một đám người kêu khóc, nhưng họ không nhận ra, vào lúc này có nói gì cũng đêu là vô ích.

Tứ đại gia tộc muốn tiêu diệt một gia tộc, có nói đạo lý đến đâu cũng là vô dụng.

- Ồn ào quá.!

Long Niết nhíu mày, vung tay lên một cái, nguyên khí Viêm Long như lửa rổng thiêu đốt đám người nhà họ Lô.

Một lát sau, mười mẩy người nhà họ Lô đểu bị thiêu thành tro bụi, mất mạng ngay tức

Anh em Long Khi và Long Bưu nhìn nhau, tỏ ra bất đắc dĩ. Được rồi, ngay cả ra tòa án quân s cũng không cẩn nữa roi, những nhân vật quan trọng đểu đã giết hết, còn lại chi là mầy tài sản của nhà họ Lô mà thôi, moi nhà chiếm một ít là xong.

Nhà họ Lô cũng giong nhà họ Co năm đó, trở thành lịch sử.

Đổi với những người đã chết kia, Long Niết nhìn cũng không thèm nhìn mà chỉ cười ha hả nói với Lâm Phi:

- Lâm Phi, cậu thấy tôi xử trí như vậy có được không? Nếu cần, chúng tôi sẽ bắt tên Lô Bân kia về cho cậu xử lý.

Lâm Phi nheo mắt. Mấy lão già này vô cùng hung ác. Hắn muốn giết Lô Bân nhưng người nhà họ Long lại trực tiếp giết chết cả nhà họ Lô.

Tuy nhiên, hắn cũng không có hứng thú dây dưa với họ:

- Tôi sẽ tự đi tìm Lô Bân, không cần các người phải tổn sức.

- Nếu cậu đã nói vậy, chúng tôi cũng không phiến cậu nữa. Sau này sẽ còn gặp lại, hôm khác gặp.

Long Niết hài hòa, cũng không có ỷ định dây dưa thêm nữa.

Ba trướng lão thay việc cũng không có gì nhiều, họ cũng không nảy sinh mâu thuẫn với Lâm Phi nên mau chóng rời khỏi hiện trường.

Lâm Phi dẫn Bạch Hân Nghiên mau chóng về nhà. Trên đường hắn có liên lạc với EVA đế cô ta giám sát và điểu khiến tất cả các cửa khâu ra vào Hạ quổc, đế tai mắt cả thế giới chủ ý đến hành động của Shiva, nếu Shiva lộ diện phải báo ngay cho hắn.

Dù sao Shiva cũng từng là người đứng thứ hai Huyết Toàn, cô ta muốn dẫn Lô Bân đi, chắc chắn sẽ có nhiều cách để lẩn trốn. Lâm Phi không nghĩ mình có thể tìm ra tung tích của họ một cách dễ dàng.

Sau khi vê đên nhà, Lâm Phi đi luôn giày phản lực, dùng thần thức quét một loạt trong phạm vi thành phố Lâm An, nhưng mãi đến khi mặt trời xuống núi vẫn không thể tìm ra tung tích của Shiva và Lô Bân.

Trên đường lại nhận được điện thoại của nhà họ Phương. Phương Thư Hải măng Phương Nhã Nhu không hiểu chuyện, tùy tiện tức giận trở về nhà họ Phương. Mong Lâm Phi bỏ qua, để Phương Nhã Nhu quay lại Lâm An

431

6

6 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.