TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 499
Chương 499: Nói chuyện cưới hỏi

Phương Nhã Nhu càng nghĩ càng tức giận liền đuổi người phục vụ ra ngoài:

- Ngươi đừng làm phiền ta. Mau đi ra. Mau đi ra.

Lâm Phi vừa lùi về một bên, vừa xoa hai tay, đùa giỡn với Phương Nhã Nhu là việc hắn không bao giờ chán.

Tuy bị Lâm Thiên làm phiền nhưng Phương Nhã Nhu vần làm được một bàn ăn vô cùng phong phú tràn đầy mỹ vị. Từ trước tới nay Lâm Phi chưa bao giờ thấy Nhã Nhu xuống bếp, bây giờ mới tận mắt thấy được cô gái này có khả năng nấu ăn rất tốt.

Mọi người còn chưa kịp ngồi xuống thì Lâm Đại Nguyên đã không chờ được nữa vội vàng khen Lâm Phi không dứt lời:

-Tiểu Phi à, Nhã Nhu là cô gái tốt như vậy, nếu ngươi không cưới được sẽ phải hối hận cả đời này đấy. Đây đúng là hiền thê lương mẫu đó. Nàng vừa giỏi nội trợ lại vô cùng hiếu thuận, cha mẹ cùng nàng đều vô cùng khỏe mạnh.

Hai ngày này ở cùng với ngươi, ta thấy hai ngươi vô cùng phù hợp. Nếu không phải đại bá biết ngươi nổi tiếng ở nước ngoài như vậy thì đúng là ta cảm thấy Lâm gia không xứng với Nhã Nhu.

-Ta thấy các ngươi không nên chậm trễ nữa, tuổi tác các ngươi không cách biệt nhiều. Hay là năm mới chúng ta làm đám cưới luôn đi. Sớm một chút để đại bá sớm có cháu ôm.

Phương Nhã Nhu đang ngồi một bên mở chai rượu nho khi nghe thấy Lâm Đại Nguyên đề cập đến hôn sự của hai người thì mặt nàng đỏ như cà chua chín, nàng không dám ngẩng đầu chỉ có thể len lén xem biểu hiện của Lâm Phi.

Lâm Phi biết rõ Phương Nhã Nhu đang liếc trộm chính mình nên nháy mắt với nàng khiến cho Phương Nhã Nhu hoàng hốt quay đầu đi chỗ khác, tỏ vẻ không biết gì.

- Ta biết rồi đại bá. Chờ đến sang năm, ta sẽ đi Phương gia cầu hôn. Bởi vì trong tháng mười hai ta còn có chút phiền toái, nhưng có lẽ sẽ không có vấn để gì đâu, chỉ là chút chuyện nhỏ thôi. Lâm Phi thoải mái nói.

Hắn đã hiểu được lòng mình, có lẽ Phương Nhã Nhu không phải người yêu hắn sâu đậm nhất, cũng không phải nữ nhân ràng buộc với hắn nhiều nhất nhưng lại là nữ nhân hắn hy vọng có thể chung sống cả đời.

Chỉ là Linh Tố thiển sư của Thiếu Lâm yêu cầu hắn trong vòng mười hai tháng phải đến Thiếu Lâm. Lâm Phi luôn để ý tới chuyện này. Hắn có cảm giác Linh Tố thiền sư không phải là loại người thích xen vào chuyện của người khác . Dù sao thì lấy thân phận của ông ta, ngũ đại môn phái cho dù chết đi bao nhiêu người ông ta cũng sẽ không thèm để mắt đến.

Cho nên ông ta muốn hắn đi đến Thiếu Lâm hẳn là có huyền cơ khác.

Phương Nhã Nhu cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra ngoài, nam nhân này quá thẳng thắn rồi. Bất quá biểu hiện trực tiếp như vậy làm cho nàng cảm thấy vô cùng yên tâm.

Khiến cho nàng cảm thấy không thoải mái một chút là nàng ta chưa có nói là nguyện ý kết hôn nhưng Lâm Phi căn bản không cần nàng đồng ý. Ít ra nhất thì hắn phải cầu hôn nàng đã chứ.

Dù sao là một người con gái thì ai cũng muốn có được sự lãng mạn, hy vọng có thể trải qua mọi thứ dù nhỏ nhặt.

Nhưng có Lâm Đại Nguyên ở trước mặt, Phương Nhã Nhu tất nhiên không dám nói như vậy.

-Tốt lắm, tốt lắm. Ngươi có thể cam đoan như vậy xem ra đại bá ta sắp có tiểu bảo bảo rồi.

Lâm Đại Nguyên cười nói.

Phương Nhã Nhu nghe nói vậy thì có chút bối rối, mọi thứ diễn ra quá nhanh rồi, tại sao thoáng một cái đã đi đến chuyện sinh con rồi.

Nhưng mà khi tưởng tượng đến cảnh tương lai mình có thể cùng nam nhân mình yêu mến có hài tử. Nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Chỉ có Lâm Phi là hơi xấu hổ, hắn muốn nói cho Lâm Đại Nguyên, nếu hắn chưa rút được Cửu Mai Đinh ra thì rất khó có con, hoặc có thể nói là gần như không thể có con được.

Bởi vì bên trong Cửu Mai Đinh, cái đinh cuối cùng đâm vào tử huyệt là Huyệt Khí Hải nên ảnh hưởng đến công năng của thận. Mặc dù chỉ là chuyện ngoài lề trong quan hệ nam nữ nhưng cũng ảnh hưởng đến khả năng sinh sản của hắn.

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Phi rất muốn gặp tên điên, gã có thể làm phiền hắn ta. Nhưng cũng chỉ có tên điên mới có thể giúp hắn.

Nói một cách khác, nếu dựa theo bình thường thì phải nhổ theo trình tự làm từng bước, không thể sớm rút ra cái đinh ở huyệt Khí Hải.

Công lực của hắn tuy đều tăng lên mỗi ngày nhưng khi chiến đấu có thể giảm đi tu vi, vì vậy khoảng cách đến cây đinh cuối cùng là quá xa.

Về việc sinh con nối dõi tông đường, hắn không gấp lắm nhưng đại bá tuổi đã cao, không chờ được lâu. Điều này khiến cho Lâm Phi rất buồn phiền.

Bất quá tạm thời hắn không nói chuyện này cho mọi người. Bởi vì điều này chỉ khiến cho Lâm Đại Nguyên lo lắng thêm. Dù sao cũng phái kéo dài thêm một chút, hắn tin rằng sớm muộn gì cũng có phương pháp giải quyết.

-Ca, vậy từ giờ trở đi ta nên gọi tỷ Nhã Nhu là “Chị dâu "rồi. Nên gọi sớm cho quen là vừa.

Lâm Ngọc vừa cười nói vừa vòng tay từ sau ôm Nhã Nhu, vô cùng thân mật.

Phương Nhã Nhu xoay người lại, thò tay bóp lấy ngực của Lâm Ngọc. -Tốt. Ngay cả Dao Dao cũng trêu chọc ta.

- Ha ha. Đâu phải đâu. Ta đang vui cùng tỷ mà. Từ nay về sau chúng ta sẽ trở thành người một nhà nhé.

Lâm Ngọc vừa cười vừa né.

Lâm Phì không khỏi kinh ngạc, hắn không nghĩ Lâm Ngọc và Phương Nhã Nhu có thể nhanh chóng thân thiết với nhau như vậy. Tính cách của Phương Nhã Nhu đúng là rất khó có thể có mâu thuẫn đối với người khác. Nàng là người dịu dàng ngoan ngoãn lại rất thân thiện. Nàng sẽ không vì mình có bối cảnh cao cao tại thượng mà khinh thường người khác. Đây có thể là lý do khiến cho Lâm Ngọc rất thích chị dâu này.

Lâm Đại Nguyên phải hô lên:

Không được lộn xộn !

Lúc đó mọi người mới ngồi xuống bắt đầu dùng cơm .

Tâm tình Lâm Dại Nguyên rất tốt nên uống rượu nhiều hơn so với ngày thường hai chén, khiến cho mặt đỏ tới mang tai. Nhưng ngoài miệng lại cười ha hả, hiển nhiên là rất vui mừng.

Trong lúc mọi người ăn cơm, Lâm Phi cũng dặn dò mọi người về chuyện của Ô Lỗ Lỗ, dặn mọi người không cần phải thắc mắc vì sao đồ ăn đã bị người khác nếm qua, tốt nhất là đem một chút thức ăn ngon để lại đằng kia, Ô Lỗ Lỗ khi muốn ăn không cần phải vụng trộm nữa.

Mọi người rất kinh ngạc , không ngờ Lâm Phi còn có như thế bằng hữu kỳ lạ như vậy.

Thì ra là như vậy, hèn gì điểm tâm hồi sáng ăn không hết để trong tủ đột nhiên lại không thấy đâu, ta còn tưởng rằng ai lấy ăn mất rồi, vậy từ hôm nay ta phải làm nhiều thêm một phần rồi.

Phương Nhã Nhu cười nói.

Lâm Phi cười gian nói:

-Nhu nhu, bây giờ không còn nguy hiểm gì nữa rồi, nàng còn định ở cùng với ta nữa. Có phải nàng lúc tưởng nhớ đến thời gian chúng ta bên nhau không.

Phương Nhã Nhu nghe xong thì ấp úng xấu hổ, một lúc. Nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, bảo:

-Dĩ nhiên là không phải như vậy rồi, ừ. Đúng lúc ta phải đi thay quần áo một chút.

Ha ha ha ha .

Lâm Đại Nguyên nghe được không khỏi vui mừng:

-Tiểu Phi ngươi xấu tính quá đấy, dám khi dễ Nhã Nhu của chúng ta như vậy. Nhã Nhu à, hay là sau này ngươi ở nơi này di. Chúng ta không nỡ để ngươi ly khai.

Phương Nhã Nhu nhẹ nhàng dạ một tiếng rồi lập tức u oán lườm Lâm Phi, thầm nghĩ hắn lại đem mình ra làm trò cười rồi.

Đúng lúc này, Hứa Vân đang ngồi yên nãy giờ, mở miệng nói:

-Lâm Phi à, Vân di biết ngươi đã cứu được Vi Vi rồi. Nhưng lúc nào có thể cho ta được gặp nàng. Nàng ta bây giờ đang ở nước ngoài, trong lòng ta vẫn sốt ruột lắm.

Nói đến Hứa Vi, Lâm Phi không khỏi cảm thấy hổ thẹn, không biết làm sao giải thích với Hứa Vân. Hứa Vi bây giờ nghiêm túc mà nói đã không còn là con gái của Hứa Vân nữa.

Bởi vì theo góc độ gen di truyền mà nói Hứa Vi đã là một người hoàn toàn mới. Vật chất S đã cải thiện hoàn toàn gien của nàng. Với thân thể bây giờ của Hứa Vi, cho dù đại bác bắn vào nàng cũng không sao.

Đương nhiên, tình cảm con người không thể nào chỉ dùng những dấu hiệu cứng nhắc để đo được.

Khi nhắc tới vấn đề này, Lâm Đại Nguyên và mọi người cũng mong đợi câu trả lời của Lâm Phi.

- Vân di cứ yên tâm, hiện tại Hứa Vi đã bình phục. Nhưng nàng nhận được một món Thần Binh Lợi Khí như Hàn Nguyệt nhận chủ nên nàng cần thích ứng với thân phận mới, ta đang định dạy nàng luyện võ, khiến cho nàng mạnh mẽ hơn.

-Điều này ta nhất định phải làm, nàng không còn là người bình thường nữa rồi. Từ nay về sau, cho dù muốn hay không, nàng không thể tránh khỏi tranh đấu thế giới ngầm.

-Chờ đến khi nàng đã sẵn sàng, ta cảm thấy không còn vấn đề gì nữa thì sẽ đưa nàng đến gặp Vân di.

Lâm Phi thành khẩn nói.

- Ta có thể ra ngoại quốc gặp nó không? Ta rất nhớ nó. Hứa Vân chờ mong hỏi.

Lâm Phi do dự một chút nhưng vẫn lắc đầu:

-Bây giờ vẫn còn hơi bất tiện, để cô ấy có khoảng thời gian. Ta đang định mai sẽ đi Lebanon, tới nơi ta sẽ nói nàng gọi điện cho Vân di.

Lâm Phi lo lắng không phải về vấn đề an toàn mà là tình huống bây giờ Hứa Vi, nàng cần bình tĩnh thích ứng, tiếp nhận chuyện nàng không phải là Hứa Vi như trước kia nữa.

Nếu như lúc này gặp mẫu thân, nàng c ó thể sẽ bị kích thích về mặt cảm tình rất lớn. Sau khi vật chất cải tạo sau thân thế thì đại não vẫn không ổn định, đây là một điều bất lợi.

957

10

6 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.