TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 482
Chương 482 Độc nhất vô nhị.

Cái này... cái này chính là dựa vào tiềm năng của não người, sức mạnh của vật chất S à... Thần kỳ quá, chả trách lại có nhiều người muốn khống chế sức mạnh này.

Michelle cảm khái nói.

Nhưng Hứa Vi sao lại đau đớn như vậy, hình như cô ấy phát điên rồi...

Natasha hỏi.

Lâm Phi cười khổ:

- Em thử nghĩ đi, nếu em đói bụng hơn mười ngày, đột nhiên ăn thứ gì đó quá mức chịu đựng gấp vài lần, cảm giác như thế nào? Không phải trướng bụng, thì cũng đau bụng... nhưng cũng không sao, có vật chất S, cô ấy sẽ không ngừng trải qua quá trình trao đổi chất tốc độ cao, chỉ cần để thần kinh của cô ấy trấn định lại...

Lâm Phi nói xong, đem một ống chất lỏng to, tiêm vào tĩnh mạch cổ của Hứa Vi.

Anh đang tiêm cái gì đó?

Natasha hỏi.

- Droperidol, thuốc an thần liều cao...

Enzo sững sờ nói:

- Liều lượng lớn như vậy!? Cái này có thể trấn an được mười mấy con voi đó!

Lâm Phi liếc nhìn họ, - Mọi người cho rằng Hứa Vi bây giờ, còn có thể sử dụng liều thuốc cho người sao? Cho dù tôi có tiêm cho cô ấy lượng thuốc an thần dùng cho một trăm con voi, cùng lắm cô ấy cũng chỉ ngủ một đêm!

Mọi người nghe xong cứng họng, nhìn thấy cô nàng cuối cùng cũng thở nhẹ lại, cơ thể nằm yên trở lại, không khỏi cảm thấy bi ai, e là lúc này Lâm Phi đã không còn là bác sĩ, mà đã là “bác sĩ thú y ” rồi.

Thành phố Ninh, bên ngoài nhà họ Diệp có một đội trọng binh gác ngoài sân, tất cả mọi thành viên sống sót sau tai nạn, dường như đều được sắp xếp ở đây.

Vì nội bộ nhà họ Diệp có nhiều thi thể có khí độc, không ai dám tới gần, đống bừa bộn ở nhà họ Diệp cũng khó mà dọn dẹp sạch sẽ ngay được.

Nhưng bây giờ mấy chuyện đó chỉ là chuyện nhỏ. Đối với người nhà họ Diệp và tầng lớp cán bộ cấp cao của Hạ Quốc mà nói, thì việc giữ lại được Hàn Nguyệt mới là điều may mắn nhất.

Trong phòng nghị sự của quân khu, Long Thiên Cương cùng đám Diệp Vân Sênh nhìn Hàn Nguyệt đặt trên bàn họp dài, tất cả mọi người đều im lặng không nói.

Lúc này Hàn Nguyệt trông cực kỳ yên tĩnh, là một binh khí dạng lá dài mỏng manh, toàn thân mang hàn khí u u.

Nhưng ai có thể ngờ, buổi sáng, vật mỏng manh nhỏ bé này đã đại sát tứ phương, không ai có thể ngăn cản được, những nơi nó đi qua, mạng người đều biến thành cỏ rác.

- Long Tứ gia dự định đem Hàn Nguyệt trở về Bắc Kinh sao?

Tuy Diệp Vân Sênh là trưởng bối của Long Thiên Cương, nhưng luận thực lực hay thực lực gia tộc, ông đều phải tôn trọng gọi một tiếng Tứ gia.

- Đây dù là tổ truyền chí bảo của nhà họ Diệp, nhưng có lẽ Diệp lão tướng quản cũng biết, đây không phải là vật thiện gì, sau khi tôi đưa nó về Bắc Kinh sẽ mời nhà họ Diệp phái người lên Bắc Kinh tiến hành thảo luận, để đưa ra quyết định cuối cùng về vật này. Diệp lão tướng quân thực ra cũng không cần tiếc nuối quá, vì đao này thông linh, chủ nhân thật sự, chỉ có nó mới có thể lựa chọn, nhà họ Diệp giữ nó, cũng chỉ dẫn tới nhiều tai họa thêm thôi. Lão tướng cũng thấy được thực lực của Luyện Ngục Quân đoàn rồi đấy.

Long Thiên Cương lạnh lùng nói.

Diệp Vân Sênh bùi ngùi thở dài, ông cũng biết sự thật này, xem ra Tổ truyền chí bảo của nhà họ Diệp, thật sự phải rời khỏi nhà họ Diệp rồi.

Lúc này, Diệp Hoàng sắc mặt ảm đạm bước vào trong sảnh, Diệp Vân Sanh vội ân cần hỏi: " Hoàng Nhi! cha cháu sao rồi?".

Diệp Vô Nhai ngực bị đâm thủng, dựa vào Tiên thiên chân khí để giữ lại mạng sống, được đưa vào cấp cứu ở Bệnh viện quân khu, không biết kết quả cứu chữa như thế nào.

Diệp Hoàng cung kinh trả lời:

- Bác sĩ nói, có thể giữ được mạng sống, nhờ công lực của cha thâm hậu, hơn nữa không bị thương đến chỗ chí mạng như tim, nhưng... phải qua hai mươi bốn tiếng nguy hiểm, đến lúc tháo ống thở ra, mới xác định được đã vượt qua thời khắc mấu chốt hay chưa.

Vậy là may mắn lắm rồi! Bác sĩ còn ngạc nhiên, Vô Nhai là cao thủ Tiên Thiên, chỉ cần không bị thương đến tâm mạch, vấn đề sẽ không lớn lắm đâu.

Diệp Vân Sênh nhẹ nhàng thở ra.

Hàn Nguyệt sát khí cực hàn, đã làm thương tổn đến không ít khí quan của ba cháu, thực ra nếu không có chân khí Tiên Thiên hộ thể, ba cháu đã mất mạng từ sớm rồi... Giờ mẹ đang ở trong bệnh viện với ba, đã khóc đến mức ngất xỉu rồi...

Diệp Hoàng thở dài nói.

Mọi người trong sảnh nghe xong, cũng thổn thức không thôi, ai có thể ngờ Diệp Vô Nhai không giỏi ăn nói, lại vì “ác phụ ” Lô Vũ Cầm xả thân cứu vợ. E là bản thân Lô Vũ Cầm cũng không ngờ được, tất cả những người khác cũng không thể ngờ được.

Ông nội, đem Hàn Nguyệt giao cho Long Tứ gia đi, thứ này, là tà vật, là thứ không nên xuất hiện trên thế gian.

Diệp Hoàng vẻ mặt căm hận nhìn Hàn Nguyệt.

Những người của nhà họ Diệp khác cũng rối rít hưởng ứng, đều căm thù Hàn Nguyệt này đến tận xương tủy, căn bản chẳng phải bảo vật gia truyền gì, mà chỉ là kẻ thù của nhà họ Diệp!

Trong mắt của những người ở đây, đều căm hận nhìn chằm chằm Hàn Nguyệt trên bàn, dị biến xảy ra!

Hàn Nguyệt đột nhiên tản mát ra hào quang màu xanh thẳm, hàn khí xoáy lên, toàn thân phát ra âm thanh thanh thúy, vui sướng bay lên từ trên bàn!

Mọi người sợ hãi, vội vàng tránh đi, thậm chí còn có vài người phóng chân khí, cho rằng Hàn Nguyệt lại muốn công kích họ!

Nhưng Hàn Nguyệt chỉ lơ lửng trên mặt bàn một lúc, liền hóa thành một chùm ánh sáng xanh vô cùng lạnh lẽo, “vèo ” một tiếng, từ trong nhà bay thẳng về phía Tây Nam, sau khi phá vỡ nóc nhà, bay thẳng lên trời, biến mất không còn dấu vết.

Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, kinh ngạc nhìn lỗ thủng trên nóc nhà, không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, vẫn là Diệp Tử Huyên đứng đó mắng:

- Dọa chết bà đây rồi... Sao thứ đồ đó biết tự bỏ trốn nhỉ? Nó biết có người muốn phong ấn nó sao? Đừng nói có yêu tinh sống ở đây chứ!?

Diệp Vân Sênh và Long Thiên Cương liếc nhìn nhau, nhìn thấy sự khiêp sợ trong mắt nhau.

- Chẳng lẽ...

Long Thiên Cương gật đầu, Diệp Vân Sênh cũng nghĩ vậy.

- Lẽ nào... cô gái kia sống rồi!

- Cái gì!? - Lục Vũ Phi luôn im lặng đứng bên cạnh, lúc này mới tiến lên, nói: - Chú Long, chú nói... Hứa Vi sống rồi!?

- Đúng vậy, còn nhớ trong sách cổ năm đó có viết về chuyện Từ phu nhân có được Hàn Nguyệt không? Là “sao băng rơi xuống đất ”, khoảng ngàn năm trước, Hàn Nguyệt cũng bay trên không trung như vậy, tìm đến Từ phu nhân, nên mới có giả tưởng sao băng rơi xuống đất.

E là, ở một nơi xa xôi nào đó, Lâm Phi đã thật sự cứu sống được đứa trẻ tên Hứa Vi, Hàn Nguyệt cảm nhận được chủ nhân thật ra chưa chết, nên chủ động bay đi tìm cô ấy.

Long Thiên Cương cảm thấy không thể tin đươc. lẩm bẩm.

Thứ linh vật này, quả thật không giống người phàm có thể tạo ra, rốt cuộc là vị cao nhân nào đã tạo ra Hàn Nguyệt?

Lục Vũ Phi còn tưởng những gì Lâm Phi làm chỉ vô ích, tên đó chỉ thổi phồng bản thân, kết quả, mình sai rồi, Lâm Phi thật sự có thể cứu được Hứa Vi...

Rốt cuộc người đàn ông này sao lại làm được? Ngay cả Long Thiên Cương cũng nói, có lẽ Hứa Vi đã chết trên máy bay rồi, nhưng Lâm Phi kéo dài nửa ngày trời, rồi đột nhiên giúp Hứa Vi hồi sinh!?

Scarpe... Thủ thuật đao à... haha, giờ thì tôi đã hiểu, vì sao hắn được gọi cái tên này, đúng là Diệu Thủ Hồi Xuân, nghe nói bà chủ nhà họ Phương, cũng nhờ vào hắn mà cải tử hoàn sinh, không ngờ, y thuật của hắn cao đến độ này, chúng ta thật nông cạn quá.

Long Thiên Cương thở dài.

- Hừ, lợi hại như vậy sao? - Lục Vũ Phi chua xót nói: - Hắn không phải đã trơ mắt nhìn em họ của cháu bị bắt đi, chẳng có cách gì sao? Nếu thật sự có bản lĩnh, thì cứu em họ cháu về đi!

Vừa dứt lời, không ít người bên cạnh, đều lộ ra biểu tình cổ quái, cả đám người, đều nhìn ra cửa phòng họp, trợn to mắt.

- Tô... Tô tiểu thư!?

Diệp Tử Huyên cũng phát hiện ra điều gì đó, nghẹn ngào kêu lên.

Lục Vũ Phi quay mạnh đầu lại, quả nhiên thấy, Tô Ánh Tuyết sắc mặt nghiêm túc lạnh lùng hước vào, trong ánh mắt như đang suy nghĩ gì đó rất phức tạp.

- Ánh... Ánh Tuyết? Em... sao em... em không phải ...?

Lục Vũ Phi sững sờ, chạy lên phía trước, nhìn Tô Ánh Tuyêt từ trên xuống dưới, thậm chí còn đưa tay sờ mặt Tô Ánh Tuyết.

Nhưng Tô Anh Tuyết ghét bị sờ như vậy, đẩy tay cô ấy ra, nói:

- Là em, không lẽ là ma sao?

-Ờ, không phải... chỉ là... - Lục Vũ Phỉ cẩn thận nhìn một lát, lại cảm thấy không bình thường, cô nhìn quần áo Tô Ánh Tuyết, nói: - Áo quần của em, hình như giống áo quần của tiểu thư Thiên Diện mặc?

Những người khác cũng nhận ra, áo quần trên người Tô Ánh Tuyết khác với trước đây.

- Haizz, Thiên Diện cô đừng có giở trò nữa! Cô giả trang thành Tô Ánh Tuyết thì có thể giải quyết được vấn đề sao? - Diệp Tử Huyên cũng nhận ra đây là áo quần của Thiên Diện, ủ rũ một lúc. - Làm tôi còn tường Tô Ánh Tuyết không bị bắt đi chứ.

- Không, tôi là Tô Ánh Tuyết, Thiên Diện cải trang thành tôi, mặc đồ của tôi bị bắt đi rồi.

Tô Ánh Tuyết cũng có chút bất đắc dĩ, những người này vẫn không tin mình là thật, xem ra thuật dịch dung của Thiên Diện đúng là vô cùng đáng sợ.

Lời vừa nói ra, ai cũng há hốc mồm, hình như thật sự không phải Thiên Diện cải trang.

Tô Ánh Tuyết nở nụ cười khổ, kỳ thật cô cũng cảm thấy như đang nằm mơ.

-Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Lẽ nào... đây đều là...

Lục Vũ Phỉ nói năng hơi lộn xộn, cô đoán ra gì đó, nhưng lại cảm thấy quá chấn động.

Không chỉ có, Long Thiên Cương và Diệp Vân Sanh cùng những vị lớn tuổi đều nghĩ ra điều gì đó, lộ vẻ sợ hãi lẫn thán phục.

Tô Anh Tuyết thở dài, giải thích:

- Sáng đó khi rút lui, Thiên Diện đột nhiên tìm được em, nói Lâm Phi có một kế hoạch, có thể cứu được Vi Vi, nhưng cần em phối hợp mới được... Lúc đó em cũng biết tình hình khẩn cấp, không nghĩ nhiều, đã đồng ý với Thiên Diện. Vì vậy em với Thiên Diện đổi quần áo, sau đó không thấy tăm hơi nữa. Cô ấy còn nói cho em biết, muốn em tạm thời che dấu, trừ phi nghe được tin Vi Vi đã khá hơn, bằng không thì không được lộ diện... Lúc đầu thực ra em cũng chẳng hiểu gì cả, nhưng về sau, em âm thầm nghe ngóng, chuyện mọi người bàn luận, em mới biết, cô ấy cải trang thành em, bị Luyện Ngục Quân Đoàn bắt đi.

Với thực lực của Tô Ánh Tuyết hiện nay, dùng chân khí đặc biệt che dấu, thực ra không phải chuyện khó, hơn nữa phạm vi của nhà họ Diệp rất lớn, người biết nội công cũng nhiều, che dấu cũng dễ dàng hơn.

- Em nói vậy... tất cả đều là Lâm Phi và Thiên Diện sắp đặt!? Ha ha ! Chị còn tưởng Thiên Diện sớm đã chạy trốn rất xa! Hóa ra là núp trong bóng tối chờ hỗ trợ? Cũng đúng, nhân vật như cô ấy, đúng là có tác dụng âm thầm che dấu, tôi hiểu lầm cô ấy rồi.

Diệp Tử Huyên dở khóc dở cười.

Long Thiên Cương nhíu mày, nhớ tới một chuyện, lúc trước sau khi Lâm Phi nghe nói Hứa Vi trời sinh đao cốt, đã cúi đầu lẩm nhẩm mấy câu kỳ quái, vốn nghĩ hắn đang tự hỏi về chuyện đao cốt bẩm sinh, nhưng giờ nghĩ lại, rất có thể là thông qua một loại ngôn ngữ nào đó, dùng thiết bị thông tin che giấu, liên lạc với Thiên Diện!

- Lợi hại, lợi hại... Hậu sinh khả úy!Xem ra ta đã trách oan tên nhóc kia rồi! - Long Thiên Cương chợt nói: - Mưu kế này rất hay! Như vậy, trước tiên là tranh thủ thời gian lập tức tiến hành điều trị cho Hứa Vi, hơn nữa, có Thiên Diện giả bị bắt đi, chẳng khác nào có một nội ứng, bất cứ khi nào cũng có thể khống chế hướng đi của đám người kia, hoàn toàn có thể đợi đến khi cứu được Hứa Vi, lại quay trở về! Chả trách lúc đó hắn như phát điên, muốn đoạt Hàn Nguyệt trên tay ta, biết rõ là không thể để hắn thành công, nhưng vẫn làm như vậy... hóa ra mục đích thật sự không phải là để cướp Hàn Nguyệt, mà là để mọi người cho rằng, đó là Tô Ánh Tuyết thật, cho nên hắn mới quan tâm như vậy...

Sau khỉ mọi người nghe xong, đều hiếu được, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, trước kia cứ ngỡ Lâm Phi là tên hồ đồ. Sau khi sự thật được công bố, lưng ai nấy đều chảy mồ hôi lạnh, cảm thấy ai cũng bị Lâm Phi lừa cả sao!?

Cũng đúng, nếu đầu óc đơn giản, thì làm sao có thể thu phục được Thế Đại Truyền Kỳ?

Tuy nhiên hai người phụ nữ Tô Ánh Tuyết và Lục Vũ Phỉ, sắc mặt đều phức tạp, mang theo tâm sự , rõ ràng, từ đầu đến đuôi, Lâm Phi và Thiên Diện phối hợp rất ăn ý.

Cũng chỉ có người phụ nữ như Thiên Diện, mới có thể liên thủ với Lâm Phi diễn vở kịch đặc sắc như vậy, cũng chỉ có người phụ nữ thần thánh chi vương giết cũng không chết như cô, mới có thể dám diễn vai cửu tử nhất sinh như vậy Không thể không nói, điều này khiến các cô đều cảm thấy hơi ghen tỵ, lại không thể làm gì, ai bảo Thiên Diện lại độc nhất vô nhị như vậy chứ...

741

8

6 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.