TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Quả trứng và cô gái nhỏ.

Rời khỏi hiệu thuốc Đông Nam, thấy thời gian còn sớm, Trường Minh quyết định tiếp tục dạo phố. Mục tiêu đặt ra trong ngày hôm nay của hắn đã đạt được, hơn nữa còn lừa được lão chủ hiệu thuốc một số tiền lớn, nên Trường Minh cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Thế giới sau một ngàn năm có rất nhiều thứ mới lạ khiến Trường Minh vô cùng thích thú, hắn hết ngắm nghía những vũ khí được bày bán ở chỗ này, lại tiện đường nhấc vài cuốn sách ở chỗ kia lên đọc. Ở kiếp trước khi còn là An Ninh, vì cái tật hay thích tò mò khám phá mà hắn đã gây sự không ít với rất nhiều người trong giới tu hành, nhiều khi còn bị đuổi giết trong một khoảng thời gian dài. Hắn không cảm thấy chuyện đó có gì là sai trái, còn nghĩ rằng mấy người kia thật nhỏ mọn, khi không cho hắn mượn xem đồ vật, đấy là cản trở sự tiến hoá của nhân loại.

Chợt ánh mắt của Trường Minh sáng lên khi nhìn thấy quầy hàng của một lão kiếm sĩ râu ria bờm chờm. Hay chính xác hơn là một món đồ đặc biệt đang được đặt chỉnh tề vô cùng bắt mắt trên đó. Bên ngoài những dược thảo và khoáng thạch quý hiếm được khai thác từ rừng Ngủ Quên, đặt chính nữa quầy hàng là một quả cầu, hay chính xác hơn là một quả trứng màu đen tuyền, lớp vỏ vô cùng nhẵn mịn.

Trường Minh ngay lập tức tiến tới chỗ quả trứng không ngừng gõ gõ, săm soi từng chút một, hơn nữa còn toả ra tinh thần lực xem xét kĩ càng bên trong quả trứng.

Thấy một tên công tử nhà giàu ăn mặc bảnh bao lại được hai thị vệ mặc giáp sáng loáng đi theo, lão kiếm sĩ nghĩ thầm trong bụng rằng kiếm được con dê béo rồi. Lão hăng hái giới thiệu:

-Nếu công tử không biết thì đây là trứng linh thú, vô cùng quý hiếm. Tỉ lệ của một mạo hiểm giả tìm thấy trứng linh thú gần như bằng không, bởi chúng luôn được cha mẹ cất giấu vô cùng kĩ lưỡng. Hơn nữa khác với con non khi đã được sinh ra, trứng linh thú có tỉ lệ kí kết thành thú nuôi gần như là tuyệt đối. Nếu công tử thích, ta sẽ để giá rẻ thôi, hai trăm đồng bạc là công tử sẽ có một quả trứng linh thú vô cùng quý hiếm, cũng là một trợ thủ rất mạnh mẽ trong tương lai.

Trường Minh hừ lạnh, nếu hắn chỉ là một người bình thường chưa chắc sẽ không bị những lời ba hoa của lão già này lừa mà mua ngay quả trứng linh thú này rồi. May mắn là Trường Minh đã từng là một luyện thú sư, số linh thú mà hắn biết có khi còn nhiều hơn số người mà lão kiếm sĩ già này gặp trong đời. Trường Minh lạnh giọng:

-Lão già, lão có biết tội lừa đảo đi tù mất bao nhiêu năm không, có khi lão chết rục xương trong tù cũng chưa trả hết tội đấy. Trứng linh thú quý hiếm, đúng, nhưng còn phải xem đó là trứng của loài sinh vật nào. Trứng của Ám Ảnh Báo, chủng tộc thống lĩnh thì đúng là có cái giá đó. Nhưng quả trứng này chỉ là trứng Mèo Đen thông thường cấp độ nô bộc, chỉ đáng làm thú nuôi trong nhà. Lão muốn lừa tiền của ta, có tin ta sai người đem lão nhốt vào nhà giam không?

-Chuyện, chuyện này…

Lão kiếm sĩ lắp ba lắp bắp, không ngờ mình nhỡ thổi giá một chút mà hậu quả lại lớn như thế. Lão ta cũng chỉ là một kiếm sĩ thực lực không mạnh lắm, may mắn tìm được quả trứng linh thú này, không biết là chủng tộc gì, muốn lừa một số tiền nho nhỏ để đi uống rượu. Thế nhưng không ngờ lại gặp phải người biết nhìn hàng, kết quả lại bị doạ sợ tay chân run rẩy suýt thì ngã quỵ xuống mặt đất.

Suy nghĩ một hồi, lão kiếm sĩ già nở nụ cười méo xệch lấy lòng:

-Hay là như này, ta tặng công tử luôn quả trứng linh thú, xin công tử đừng báo quan. Cả một nhà từ lớn đến bé đều dựa vào ta mà sống. Ta mà vô tù thì già trẻ lớn bé trong nhà chết đói hết cả mất.

Trường Minh cười thầm, mới doạ có chút mà lão già này đã sợ mất hồn mất vía như vậy làm hắn có chút thoả mãn. Cơ mà hắn cũng không phải loại người ăn chặn của người khác, giả bộ thanh cao nói:

-May cho lão ta là người hiền lành, cũng không báo quan lão làm cái gì. Quả trứng linh thú này ta mua với giá năm mươi đồng bạc, thuận mua vừa bán, lão có ý kiến gì không?

-Không, không ạ. Quả trứng này giờ thuộc về công tử.

Trường Minh vui vẻ ôm quả trứng linh thú vào lòng rồi sai thị vệ trả tiền cho ông lão. Thật ra hắn cũng không có ăn chặn của ông ta, năm mươi đồng bạc đủ cho một nhà bình dân tiêu sài trong cả tháng trời, thế là một món hời đối với lão kiếm sĩ rồi.

Còn về quả trứng này, nó không phải trứng Mèo Đen cấp độ nô bộc, mà cũng chẳng phải Ám Ảnh Báo cấp độ thống lĩnh. Nó kém hơn cấp độ thống lĩnh một cấp, là Ám Hồn Miêu, chủng tộc hệ tinh thần và bóng tối, cấp độ chiến tướng. Tuy không mạnh mẽ bằng Ám Ảnh Báo nhưng lại thuộc hệ tinh thần vô cùng hiếm thấy. Hơn nữa có Trường Minh ở đây cùng với kiến thức của hắn, con thú nhỏ trong quả trứng này còn vô vàn không gian để phát triển.

Linh thú trong thế giới này chia thành nhiều hệ khác nhau như đất, lửa, nước, gió, sét, tinh thần, bóng tối, cùng các cấp độ chủng tộc từ thấp lên cao là nô bộc, thống lĩnh, chiến tướng, quân chủ, đế hoàng, bất hủ. Cấp độ chủng tộc càng cao sức mạnh càng lớn, nhưng nó cũng chỉ đại biểu cho điểm khởi đầu của chủng tộc linh thú này cao hơn so với chủng tộc khác, ngoài ra còn cần phải trưởng thành và biến dị nữa. Một luyện thú sư giỏi là người biết rõ ràng và cách huấn luyện và phát triển sức mạnh cho linh thú của mình, giúp nó từng bước trở thành linh thú mạnh mất.

Ôm quả trứng linh thú trong tay, Trường Minh trong lòng vui vẻ muốn quay về ngay trong nhà để thực hiện các kế hoạch khác của hắn. Quả trứng này sẽ giúp hắn tiết kiệm nhiều thời gian hơn, nhanh chóng có thể tu luyện lại bình thường.

Thế nhưng những sự kiện xảy ra trong ngày hôm nay đối với Trường Minh có vẻ vẫn chưa hết. Trên con đường trở về nhà họ Trần thì một đám đông lớn xúm lại chặn mất lối đi của Trường Minh. Hắn hiếu kì liền sai hai vị hộ vệ tiến lên trước mở đường cho mình chui vào xem xét.

Ở giữa đám người là một sạp hàng nhỏ nhưng không hề bày bán mất cứ một đồ vật gì. Thứ duy nhất ở trên tấm vải rách được trải ra đất coi như một quầy hàng là một bé gái nhỏ trạc tuổi Trường Minh. Cô có nước da trắng tinh dù đã bị che phủ phần nào bởi bụi đất. Nhưng điểm đặc biệt khiến mọi người chú ý là mái tóc cùng lông mày, lông mi của cô bé cũng trắng tinh như màu tuyết vậy. Cô bé quỳ trên tấm vải có vẻ đã khá lâu, đôi chân nhỏ nhắn run run vì mỏi, nhưng đôi môi nhỏ bé vẫn ngậm chặt lại cố gắng không rên rỉ một tiếng nào.

Trần Minh ngắm nhìn bé gái hồi lâu, phát hiện ra trên cổ cô bé treo một tấm biển:

“Chỉ cần cho ta một bữa ăn đầy đủ, ta sẽ làm mọi điều có thể.”

Ở thời đại này việc buôn bán cơ thể con người là phạm pháp, nhưng nếu người ta chấp nhận theo ngươi thì lại khác. Hơn nữa không thiếu những loại pháp thuật có tác dụng ràng buộc linh hồn con người, chỉ cần hai bên đồng ý là được. Tuy nhiên việc buôn bán sẽ xảy ra âm thầm trong các khu chợ đen hoặc lén lút giữa những tay cò mồi chứ chẳng ai lại ngồi giữa đường đăng biển bán thân cả.

Vì vậy cô bé này ngồi đây rất lâu nhưng lại chẳng ai có ý định mua lại cô bé cả. Hơn nữa họ còn nghi ngại vì mái tóc đã bạc trắng của cô. Tóc con người thường là màu đen. Nếu tóc màu trắng chứng tỏ người đó sinh lực rất yếu kém, có thể chết bất cứ lúc nào. Chẳng ai dại bỏ tiền ra mua một người sắp chết về để rồi lại phải chôn cất cho người đó cả. Đó là lí do vì sao cô bé ngồi rất lâu nhưng không ai mua lại cô bé.

Khuôn mặt nhỏ đáng ra phải luôn vui vẻ nay lại không có chút sức sống nào. Có lẽ cô bé cũng biết tình trạng của mình. Và rằng trong thế giới tràn ngập tuyệt vọng này, những lời đàm tiếu xung quanh cũng không còn ảnh hưởng được tới tâm trạng cô bé nữa.

Trường Minh suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn quyết định tiến đến trước mặt bé gái. Thế nhưng câu đầu tiên hắn hỏi lại không phải hỏi giá cả mà là:

-Này, cô bé muốn sống chứ?

Câu hỏi lọt vào tai cô gái bé nhỏ như một tiếng sấm giữa trời quang. Đôi mắt to tròn có chút long lanh thoáng ngẩng lên, nhìn thẳng cậu bé trước mặt. Khoảng khắc đó, tiếng bàn tán của mọi người xung quanh đều tựa như biến mất, cả không gian chỉ còn mỗi cô bé cùng với cậu bé. Cái miệng nhỏ nhé khó khăn mở ra, thốt lên một chữ:

-Muốn!

Cậu bé nhếch mép cười. Một nụ cười tự tin khác hẳn với nước da tái nhợt như người bệnh lâu ngày của cậu nhóc, nhưng có lẽ đó là nụ cười đẹp nhất mà cô bé nhìn thấy trong cuộc đời:

-Đi theo ta, chúng ta sẽ cùng nhau sống sót.

10

0

5 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.