TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Thế giới 1 - Chương 27: Tưởng Dã



Tưởng Dã, nam phụ trong nguyên tác, chính tà lẫn lộn, ngang ngược bất kham, là con chó hung dữ nhất bên cạnh nam chủ chính Tần Uyên.

Đạo đức yếu kém, kinh nghiệm sinh tồn trong khu vực xám ở nước ngoài đã định hình nên tính cách hoang dã của hắn ta.

Xã hội hiện đại với pháp luật hoàn chỉnh là sự kìm nén và hạn chế bản tính của hắn ta. Nhưng khi bước vào thế giới ngầm, Tưởng Dã như một hung thú đã được mở l*иg xiềng xích, tùy tiện làm càn, hoàn toàn thả lỏng bản thân.

Lấy bạo lực chế bạo lực, lấy gϊếŧ chóc ngăn gϊếŧ chóc.

Trong giới yêu ma, Tưởng Dã là một sự tồn tại khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật, thủ đoạn tàn bạo, độc ác đến cực điểm, còn hung tà hơn cả yêu ma.

Trong giấc mơ tiên tri đó, cái kết của Nguyễn Đường chính là do Tưởng Dã đích thân ra lệnh.

Hủy hoại kinh mạch của cô, cắt đứt toàn bộ sức mạnh của cô, biến cô thành một kẻ yếu đuối tay trói gà không chặt, rồi nhốt chung với những yêu ma đói khát đã mất đi lý trí.

Thịt da cô bị yêu ma từng miếng gặm nhấm, chết một cách tàn nhẫn trong sự đẫm máu và đau đớn tột cùng, trở thành mồi ngon của yêu ma, xương cốt không còn.

Lúc đó, Tưởng Dã cứ thế đứng bên ngoài, mỉm cười nhìn.

Hắn ta điềm nhiên thưởng lãm cảnh tượng, như thể trước mắt không phải là cảnh tượng ghê rợn của yêu ma khát máu ăn thịt, mà là một vở kịch sân khấu đầy thú vị.

Nụ cười bất cần, bất hảo nơi khóe môi Tưởng Dã chính là cảnh tượng cuối cùng Nguyễn Đường nhìn thấy trước khi chết trong mơ.

Dù không phải là trải nghiệm thực tế, nhưng nó vẫn khiến Nguyễn Đường cảm nhận được sự căm ghét và ghê tởm từ tiềm thức, tràn ngập sát ý và hận thù nồng đậm.

Cảm xúc của Nguyễn Đường chỉ thoáng qua rồi nhanh chóng thu lại.

Thế nhưng, sự nhạy bén trong giác quan của Tưởng Dã quá mức, hắn ta dễ dàng nắm bắt được khoảnh khắc đó.

Chỉ là thời gian quá ngắn, và khoảng cách với Nguyễn Đường cũng khá xa, Tưởng Dã không nhận ra sát ý ẩn chứa trong đó, chỉ cảm thấy một chút không vui và khó chịu.

Nguyễn Đường tiểu thư không thích hắn ta ư? Tại sao?

Ánh mắt sắc bén như chim ưng của Tưởng Dã thoáng qua vẻ nghi hoặc, hắn ta cười hì hì bước lại gần: “Tiểu thư, cô quen tôi sao?”

“Tưởng Dã của nhà họ Tần.” Nguyễn Đường cụp mắt, nhàn nhạt nói: “Đã nghe danh từ lâu.”

Giọng nói của thiếu nữ trong trẻo, như ngọc chạm đá, lại như dòng suối róc rách chảy trong khe núi u tĩnh, thanh nhã và xa cách.

Tưởng Dã lại cảm thấy một luồng tê dại từ xương cụt chạy thẳng lên trên, máu trong huyết quản như đang sôi trào, sự hưng phấn dâng trào tột độ.

Đã rất lâu rồi hắn ta không cảm thấy kích động đến vậy, như thể cả người được đốt cháy, ngọn lửa mãnh liệt bùng cháy.

Tưởng Dã dùng đầu lưỡi đẩy hàm dưới, khóe môi nhếch lên đầy vẻ thích thú, đáy mắt phản chiếu ánh nhìn nóng bỏng, hơi thở như cũng tỏa ra nhiệt khí.

Tên của hắn ta vốn dỗi bình thường, nhưng khi được gọi ra từ miệng tiểu thư, dường như lại mang một sức hút ma mị khó tả.

Còn về cái tiền tố “nhà họ Tần” trước tên, Tưởng Dã bỏ qua thẳng thừng, hắn ta chưa bao giờ để tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt này.

2

0

4 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.