TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Thế giới 1 - Chương 2

Theo lý mà nói, mặc dù nhà họ Tần à một trong những thế gia có truyền thống hàng trăm năm, tích lũy tài sản khổng lồ khó mà ước tính, các ngành nghề phát triển tốt, có thể nói là chiếm nửa bầu trời Giang Thành.

Nhưng gia chủ nhà họ Tần là người trưởng thành, chưa đến mức nhúng tay vào trường học để so đo với những học sinh chưa thành niên hoặc vừa mới thành niên như họ.

Nam sinh cấp ba là độ tuổi tràn đầy hormone nhất, trai trẻ si mê cái đẹp, đối với cô gái xinh đẹp mình thích, tự nhiên tràn đầy nhiệt huyết khó kìm nén.

Ngay cả khi không mong cầu lâu dài, họ vẫn có đủ dũng khí để theo đuổi một mối tình ngọt ngào lãng mạn.

Nhưng ông trời dường như cứ muốn trêu ngươi lòng người, dù gia chủ nhà họ Tần không ở trường, nhưng cháu trai hắn là Tần Dục lại học cùng lớp với Nguyễn Đường, hơn nữa còn là một đại ca trùm trường nổi tiếng gần xa.

Tần Dục bảo vệ Nguyễn Đường như bảo vệ báu vật.

Bất cứ nam sinh nào có ý với Nguyễn Đường, nếu không hành động thì thôi, chứ một khi có ý định tỏ tình trực tiếp, chắc chắn sẽ bị chỉnh đốn đến mức ngoan ngoãn, không dám có chút nào vượt quá giới hạn.

Có Tần Dục ngăn cản, ba năm cấp ba, Nguyễn Đường thậm chí còn chưa từng nhận được một lá thư tình nào.

Người thích Nguyễn Đường thực sự quá nhiều, trong đó không ít kẻ cứng đầu, nhưng Tần Dục lại xuất thân danh giá, dưới trướng có một đám đàn em, thân thủ lại giỏi, phòng bị nghiêm ngặt, cho đến nay chưa có ai thành công.

Nghĩ đến đây, nam sinh ngẩng đầu, nhìn về phía Tần Dục, trong lòng đầy bất bình.

"Liên hôn gia tộc gì đó, căn bản chỉ là hủ tục phong kiến!" Hắn ta lẩm bẩm, lưu luyến nhìn cô gái một lần nữa.

Nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn có điều kiêng dè, không dám ngang ngược nữa mà thu liễm rất nhiều, lén lút nhìn trộm.

Tần Dục đâu biết có người đang bất bình.

Dù có biết, hắn cũng hoàn toàn không để tâm.

Đối với hắn, trong lòng hắn, trong mắt hắn, chỉ có một mình cô gái mà thôi.

Bia trong veo được rót vào ly thủy tinh, phát ra tiếng "lách tách" nhẹ nhàng, bọt bia liên tục trào ra khỏi miệng ly, thiếu niên nâng ly, một hơi uống cạn.

Hắn đang trong giai đoạn chuyển giao từ thiếu niên thành đàn ông, gương mặt đẹp trai tuấn tú.

Mày kiếm mắt sao, giữa đôi mày toát lên vẻ hoang dã, ngông nghênh, sống mũi rất cao, đường quai hàm rõ ràng, làn da màu lúa mì khỏe khoắn.

Bia được nuốt xuống, yết hầu nhô ra của thiếu niên khẽ chuyển động, làm tăng thêm vài phần gợi cảm vừa phải, toát ra một sức hút nam tính độc đáo.

Lúc này hắn dường như đang thất thần, ánh mắt không tập trung vào điểm nào cụ thể.

Nhưng nếu nhìn kỹ, lại có vẻ như hắn đang dõi chặt theo hướng của cô gái, trong mắt ẩn chứa một nhiệt độ bị đè nén.

"Anh Dục, nghe nói chú nhỏ của anh..." Bên trái Tần Dục, Trì Thiệu vừa xoay chai bia vừa hỏi khẽ.

Chú nhỏ của Tần Dục là Tần Uyên, người xuất chúng nhất nhà họ Tần, gia chủ trẻ tuổi nhất trong các đời, cũng là... vị hôn phu của Nguyễn Đường.

Tần Uyên luôn đứng ở vị trí cao nhất, nắm giữ quyền lực lớn, như thần linh giáng thế, là người mà Trì Thiệu và những người khác không thể nào với tới được.

Vì vậy, dù Trì Thiệu có rung động với cô gái đến mấy, máu trong người có sôi sục gào thét, du͙© vọиɠ có cuồn cuộn thế nào, hắn ta cũng luôn tự ép mình giữ khoảng cách, giữ vững thân phận bạn bè, không dám vượt quá giới hạn nửa bước.

Nhưng nếu một ngày nào đó, thần linh sa ngã, mang theo một khuyết điểm không thể bỏ qua, thì làm sao còn có thể xứng với cô gái kia?

4

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.