TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14: Bình Dân Và Quý Tộc (2)

“Chủ nhiệm Hoắc Sâm đã tìm tớ, tinh thần thể của tớ không có năng lực tinh lọc, e rằng sẽ bị học viện khai trừ.”

Ellie không thể tin trừng to mắt: “Sao có thể chứ, rõ ràng cậu có tinh thần thể dẫn đường mà, chẳng lẽ cậu không phải dẫn đường, mà là lính gác?”

Chỉ có tinh thần thể của đám lính gác mới có tính công kích.

“Ai biết được.” Lâm Nam cũng không hiểu ra sao.

“Hay là tớ với cậu đi trụ sở dẫn đường kiểm tra lại một lần?”

“Chúng ta có thể ra ngoài không?”

Ellie thề son sắt: “Đương nhiên có thể, dù sao cũng nghỉ hè rồi, còn có bộ phận bảo vệ đi theo, sẽ không sao đâu.”

Nếu được vậy thì cũng không tệ.

Nhưng cô không biết khi nào chủ nhiệm Hoắc Thâm sẽ đi tìm cô nữa.

Cô lại thử gửi một tin nhắn cho chủ nhiệm, kết quả đá chìm đáy biển, đối phương chậm chạp không trả lời.

Có thể hắn đang bận thật, nghe nói chủ nhiệm Hoắc Thâm đã rời khỏi quân đội, nhưng hắn vẫn đảm nhiệm một số nhiệm vụ quan trọng trong quân đội, mỗi ngày đến vô ảnh đi vô tung.

Muốn hắn quan tâm chuyện một người dẫn đường nho nhỏ, đúng thật có hơi ép buộc.

Lúc nghĩ đến đây, Lâm Nam tính ra cửa cùng Ellie trước, chờ chủ nhiệm gọi cô, thì cô lại chạy về, dù sao khoảng cách giữa hai địa phương cũng không phải rất xa.

Học viện không cho phép người dẫn đường ra ngoài một mình, nhất định phải có người nhà đi cùng hoặc là người của bộ phận bảo vệ trường học đi theo toàn bộ quá trình.

Phần lớn người ở trong bộ phận bảo vệ là lính gác, còn phải trải qua huấn luyện nghiêm khắc trong thời gian dài, mới có thể không bị dẫn đường trẻ tuổi trong trường học hấp dẫn dễ dàng.

Lính gác hộ tống Lâm Nam là một cô gái, dáng người cao gầy, ngũ quan sắc bén, mái tóc ngắn màu nâu gọn gàng, tư thế oai hùng hiên ngang.

“Đã lâu không gặp, Rosie.”

Có vẻ Ellie rất quen thuộc với cô ấy, còn mỉm cười chào cô ấy.

Nữ lính gác tên là Rosie gật đầu đáp lại, chiếc kính râm dày nặng đặt ở trên sống mũi, khiến người ta không thể thấy rõ tâm trạng hiện tại của cô ấy.

Tinh thần thể của cô ấy là một con mã khuyển mạnh mẽ, trên cổ đeo vòng kiềm chế cắn, nghe lời đứng ở phía sau cô ấy.

“Đã lâu không gặp ngươi rồi, A Nô.”

Ellie lặng lẽ cúi người xuống, chào hỏi con mã khuyển kia, A Nô là nhũ danh của nó, một lần ngoài ý muốn cô ấy nghe thấy lính gác Rosie gọi nó như vậy.

Mã khuyển nghe thấy giọng nói người dẫn đường, không nhịn được nhẹ nhàng kêu ‘gâu gâu’, đuôi cũng không nhịn được lắc lư trái phải, hai chân trước trên mặt đất có chút hưng phấn.

“Yên lặng!”

Rosie nhìn thấy tâm trạng nó không ổn định, nghiêm khắc quát lớn, mã khuyển lập tức ‘Hừ’ một tiếng, uất ức không nhúc nhích nữa.

Mã khuyển này đáng yêu quá đi!

Cô muốn vuốt vuốt lông nó.

Tuy vậy nhưng Lâm Nam chỉ thán phục trong lòng, nhìn đủ rồi mới đi theo Ellie lên xe.

12

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.