0 chữ
Chương 1
Chương 1
Los Angeles mùa đông thường nắng đẹp, nhưng hôm nay lại mưa phùn, mây đen giăng kín trời.
Lên máy bay, chạy đà, cất cánh.
Máy bay lên cao, xuyên qua tầng mây âm u, đến với biển mây xanh thẳm phía trên, chở Nhiễm Bộ Nguyệt rời khỏi xứ người mà anh đã sống tám năm.
"Toàn phim mới nhất này, cậu định xem gì?" Điền Tiểu Triết ló đầu sang bên cạnh, kinh ngạc tột độ: "Sao cậu vẫn còn làm việc thế!"
Người được gọi không phản ứng, cúi đầu viết vẽ trên máy tính bảng, tóc dài rủ xuống, chỉ để lộ chiếc cằm nhọn lạnh lùng.
Điền Tiểu Triết đã quen với việc bị lơ, nghiêng người gõ nhẹ vào anh, cao giọng: "Đại ca, nghỉ ngơi chút đi!"
...
Người này quay đầu lại, để lộ khuôn mặt gầy gò, xanh xao.
Quả thực là một thanh niên phương Đông khiến người ta khó quên, ngũ quan đẹp đến kinh ngạc, mang một vẻ chán đời lạnh lẽo. Giữa lông mày và mắt dường như có chút không kiên nhẫn, giống như một con rắn bị làm phiền khi đang ăn.
Điền Tiểu Triết đau đớn thống thiết: "Đại ca, cậu đã từ chức rồi, không còn là trâu ngựa nữa, sao còn tự đeo ách vào mình?"
"?"
Nhiễm Bộ Nguyệt lười biếng vén tóc ra sau tai, trong tai rõ ràng đang đeo một chiếc tai nghe.
Điền Tiểu Triết: "..."
"Cậu nói gì?"
Nhiễm Bộ Nguyệt khẽ nghiêng cằm, mắt vẫn dán chặt vào máy tính bảng, giọng nói nhẹ bẫng, thái độ cực kỳ qua loa.
...Nói nhiều như vậy, hóa ra không nghe được câu nào.
Điền Tiểu Triết tức giận mắng: "Đúng là đàn gảy tai trâu!"
Mắng cũng vô dụng, từ ba năm trước khi trở thành trợ lý của Nhiễm Bộ Nguyệt, Điền Tiểu Triết đã đàn cho kẻ cuồng công việc này nghe suốt ba năm.
Ban đầu Điền Tiểu Triết suýt bị Nhiễm Bộ Nguyệt dọa chết bởi cái kiểu liều mạng làm việc của anh, sợ anh đột tử ở văn phòng bất cứ lúc nào, Điền Tiểu Triết đã khuyên can không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể thuyết phục được vị chủ tử điên cuồng này.
Lâu dần Điền Tiểu Triết cũng bỏ cuộc. Điều duy nhất cậu có thể làm là những lúc tăng ca đến nửa đêm, nhân lúc Nhiễm tổng giám không để ý, đổ đi cốc cà phê nóng hổi trên bàn anh.
Điền Tiểu Triết vừa bất lực vừa cảm thán, có đầu óc sự nghiệp như vậy, làm gì cũng sẽ thành công.
Huống hồ Nhiễm Bộ Nguyệt không chỉ chăm chỉ, anh còn thông minh, những thứ anh làm ra đều rất có hồn, thuộc dạng được ông trời đút cơm cho ăn.
Thời đại học, Nhiễm Bộ Nguyệt đã sở hữu nhiều giải thưởng và một bộ sưu tập tác phẩm phong phú, chưa tốt nghiệp đã nhận được một xấp thư mời làm việc, 22 tuổi tốt nghiệp khoa Kỹ thuật Đại học M, vào làm tại một công ty tư vấn thiết kế hàng đầu ở Khu Vực Vịnh.
Lên máy bay, chạy đà, cất cánh.
Máy bay lên cao, xuyên qua tầng mây âm u, đến với biển mây xanh thẳm phía trên, chở Nhiễm Bộ Nguyệt rời khỏi xứ người mà anh đã sống tám năm.
"Toàn phim mới nhất này, cậu định xem gì?" Điền Tiểu Triết ló đầu sang bên cạnh, kinh ngạc tột độ: "Sao cậu vẫn còn làm việc thế!"
Người được gọi không phản ứng, cúi đầu viết vẽ trên máy tính bảng, tóc dài rủ xuống, chỉ để lộ chiếc cằm nhọn lạnh lùng.
Điền Tiểu Triết đã quen với việc bị lơ, nghiêng người gõ nhẹ vào anh, cao giọng: "Đại ca, nghỉ ngơi chút đi!"
...
Người này quay đầu lại, để lộ khuôn mặt gầy gò, xanh xao.
Quả thực là một thanh niên phương Đông khiến người ta khó quên, ngũ quan đẹp đến kinh ngạc, mang một vẻ chán đời lạnh lẽo. Giữa lông mày và mắt dường như có chút không kiên nhẫn, giống như một con rắn bị làm phiền khi đang ăn.
"?"
Nhiễm Bộ Nguyệt lười biếng vén tóc ra sau tai, trong tai rõ ràng đang đeo một chiếc tai nghe.
Điền Tiểu Triết: "..."
"Cậu nói gì?"
Nhiễm Bộ Nguyệt khẽ nghiêng cằm, mắt vẫn dán chặt vào máy tính bảng, giọng nói nhẹ bẫng, thái độ cực kỳ qua loa.
...Nói nhiều như vậy, hóa ra không nghe được câu nào.
Điền Tiểu Triết tức giận mắng: "Đúng là đàn gảy tai trâu!"
Mắng cũng vô dụng, từ ba năm trước khi trở thành trợ lý của Nhiễm Bộ Nguyệt, Điền Tiểu Triết đã đàn cho kẻ cuồng công việc này nghe suốt ba năm.
Ban đầu Điền Tiểu Triết suýt bị Nhiễm Bộ Nguyệt dọa chết bởi cái kiểu liều mạng làm việc của anh, sợ anh đột tử ở văn phòng bất cứ lúc nào, Điền Tiểu Triết đã khuyên can không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không thể thuyết phục được vị chủ tử điên cuồng này.
Điền Tiểu Triết vừa bất lực vừa cảm thán, có đầu óc sự nghiệp như vậy, làm gì cũng sẽ thành công.
Huống hồ Nhiễm Bộ Nguyệt không chỉ chăm chỉ, anh còn thông minh, những thứ anh làm ra đều rất có hồn, thuộc dạng được ông trời đút cơm cho ăn.
Thời đại học, Nhiễm Bộ Nguyệt đã sở hữu nhiều giải thưởng và một bộ sưu tập tác phẩm phong phú, chưa tốt nghiệp đã nhận được một xấp thư mời làm việc, 22 tuổi tốt nghiệp khoa Kỹ thuật Đại học M, vào làm tại một công ty tư vấn thiết kế hàng đầu ở Khu Vực Vịnh.
6
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
