Chương 23
Tính Ta Còn Xấu Xa Hơn. (1)
- Ma Quân Chủ, tên Cổ Thiên Nhưỡng, là đệ đệ Huyết Thiên Đao Ma Cổ Thiên Ba. Lên nắm quyền Ma Quân được tám năm, đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, đưa Ma Quân trở thành tổ chức tinh nhuệ được mọi người công nhận.
Từ Đại Long cũng nắm rõ thông tin về Ma Quân Chủ.
- Tức là hắn làm việc rất hiệu quả.
- Đúng vậy.
- Ta có thể xem bức thư tố cáo không?
- Vâng, đây ạ.
Gã ta đưa bức thư cho Kiếm Thiên Phong.
Chữ viết nguệch ngoạc như cố tình che giấu, nội dung rất ngắn gọn.
- Ma Quân có tham ô nghiêm trọng. Đề nghị điều tra.
Hắn nhìn bức thư hồi lâu, Từ Đại Long liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Hãy thử tưởng tượng, nếu có tham ô trong Hoàng Thiên Các, mà ngươi lại biết được.
Hắn nhìn Từ Đại Long, hỏi:
- Ngươi sẽ gửi thư tố cáo chứ?
- Ta sẽ không.
Từ Đại Long trả lời không chút do dự.
- Đúng không? Vì đó không phải chuyện của ngươi.
- Không, không phải vì vậy.
- Vậy thì sao?
- Bởi vì dù có gửi thư tố cáo cũng chẳng thay đổi được gì.
Câu trả lời buông xuôi của hắn toát lên vẻ bi quan, chán nản.
- Hoàng Thiên Các của ngươi tồn tại là để thay đổi bản giáo, đúng không?
- Chính xác hơn là, chúng tôi là thanh kiếm được những người muốn thay đổi bản giáo sử dụng. Chúng tôi không phải là chủ thể.
- Nếu cấp trên không thay đổi, thì bản giáo cũng không thay đổi?
- Ta không nói vậy.
Nhưng nét mặt hắn lại như đang nói: Chẳng phải vậy sao?
Vốn dĩ đã mang vẻ u buồn, nên suy nghĩ bi quan, yếm thế này càng hợp với hắn.
- Dù sao thì, người này đã gửi thư tố cáo. Hắn nghĩ rằng nếu chuyện này bại lộ, hắn sẽ chết. Chỉ cần nhìn cách hắn cố tình viết chữ nguệch ngoạc là biết. Nhưng tại sao hắn lại gửi thư tố cáo? Như ngươi nói, dù có làm vậy cũng chẳng thay đổi được gì.
Từ Đại Long không trả lời, Lý An liền lên tiếng:
- Chắc chắn không phải vì chính nghĩa ... Có lẽ hắn có thù oán với kẻ tham ô chăng?
- Cũng có lý.
Kiếm Thiên Phong gật đầu, trả lại bức thư cho Từ Đại Long.
- Dù sao thì, chúng ta cũng phải tìm ra người này. Nếu hắn thấy chúng ta dễ đối phó, hắn sẽ không bao giờ lộ diện.
- Vâng, ta cũng nghĩ vậy.
- Thế nào? Làm được chứ?
- Phải làm thôi. Ta đã nhận lệnh rồi.
- Ý ta là, đây là việc rất nguy hiểm. Có thể Ma Quân Chủ cũng dính líu đến chuyện này. Ngươi không sợ sao?
- Không.
- Ngươi biết đặc phái viên trước đã bị giết chứ?
- Ta biết. Vị đặc phái viên đó là sư huynh của ta.
- À, ra vậy.
- Huynh ấy là người đã dạy dỗ ta.
Giọng nói bình thản nhưng chất chứa nỗi xót xa. Phải chăng việc hắn ghi nhớ thông tin của tất cả Ma Quân là để trả thù cho sư huynh?
- Ngươi thấy buồn vì cái chết của huynh ấy?
- Cái chết của huynh ấy thật quá uổng phí.
- Đó không phải là cái chết vô ích. Chính cái chết đó đã đưa ngươi và ta đến đây. Và ngươi nên sợ hãi. Bọn chúng đã giết đặc phái viên Hoàng Thiên Các, còn thủ tiêu cả đồng bọn. Nói cách khác, chúng là lũ không từ thủ đoạn..
- Ta không muốn sợ hãi trước lũ khốn nạn đó.
Câu nói này khiến Kiếm Thiên Phong chắc chắn, hắn muốn trả thù cho sư huynh. Trong thân hình nhỏ bé kia chất chứa một cơn thịnh nộ lớn.
- Vậy thì đi điều tra thôi.
Khi hắn và Từ Đại Long chuẩn bị rời khỏi, Lý An đi theo.
- Thiếu gia! Cho thuộc hạ đi theo với.
Nàng lo lắng cho sự an toàn của hắn khi đi điều tra Ma Quân.
- Không được, đây là nhiệm vụ chính thức. Nhân cơ hội này ngươi đi nghỉ ngơi đi.
Nàng cần phải tránh xa hắn.
Lý An nhìn theo bóng dáng Kiến Thiên Phong và Từ Đại Long với vẻ mặt lo lắng, rồi bỗng nhiên nhìn quanh.
Hắn đã dùng chân khí vuốt tóc nàng từ phía sau.
- Đừng lo, Lý An. Ta đã trải qua rất nhiều chuyện để có được ngày hôm nay.
* * *
Ma Long Viện là nơi Ma Quân đóng quân, nằm ở phía tây ngoại điện bản giáo.
Là một tổ chức tinh nhuệ, nên tòa nhà rất lớn và được trang bị đầy đủ.
Khi hắn và Từ Đại Long đến cổng Ma Long Viện, hai tên Ma Quân chặn lại. Đúng là Ma Quân, hai tên lính gác này cũng cao to gấp đôi người thường.
- Các ngươi từ đâu đến?
- Ta là Từ Đại Long, đặc phái viên Hoàng Thiên Các. Tránh ra!
Tuy nhỏ con, nhưng Từ Đại Long rất cứng rắn.
Nhưng hai tên Ma Quân không hề nao núng hay sợ hãi. Chúng còn chế giễu hắn.
- Đặc phái viên? Trông chẳng có gì đặc biệt cả.
Một tên nói nhỏ như tự nói với mình, nhưng rõ ràng là để cho chúng ta nghe thấy.
Chưa kịp để ta hay Từ Đại Long lên tiếng, tên còn lại vội nói:
- Không có lệnh của cấp trên, không được vào.
Từ Đại Long đưa ra lệnh điều tra.
- Cấp trên chính là ta đây. Đây là lệnh điều tra.
- Đợi chút, ta sẽ báo cáo lên cấp trên.
- Chúng ta sẽ tự mình gặp cấp trên của các ngươi. Tránh ra.
Hắn đứng sau quan sát cách Từ Đại Long xử lý tình huống.
- Không có lệnh, không được vào.
- Đây chính là lệnh!
Hai bên bắt đầu cãi vã.
- Ngươi nói cái gì vậy? Đến đây thì phải theo luật lệ của chúng ta.
- Luật lệ?
Không chút do dự, Từ Đại Long đá mạnh vào ống chân tên chắn trước mặt.
Bốp!
- Á!
Tên đó ôm ống chân, rồi vung nắm đấm lên.
- Tên khốn này!
Từ Đại Long đứng im, nhìn chằm chằm vào gã.
- Ngươi định đánh đặc phái viên Hoàng Thiên Các?
Tên đó không dám ra tay. Dù là Ma Quân hung hãn đến đâu, nếu dám tấn công đặc phái viên Hoàng Thiên Các thì sẽ bị tống giam ngay lập tức.
- Hừ, đánh chết tên nhãi ranh này rồi bồi thường là xong.
Đó chính là bản chất của Ma Quân.
‘Mà nào phải chỉ có Ma Quân? Vô số ma nhân trong bản giáo đều sống theo bản năng, không biết phải trái. Chúng ta không có Ma đạo. Có lẽ đã từng có, nhưng giờ đã mất rồi.’
Không có lý tưởng, không biết bản giáo tồn tại vì lý do gì, và nên theo đuổi điều gì.
Chỉ là một tập hợp những kẻ ác độc, mạnh mẽ, tin rằng bạo lực là chân lý. Nếu ai đó nói xấu bản giáo như vậy, hắn cũng không thể phản bác được.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
7
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
