0 chữ
Chương 46
Chương 46
Hắn vẫn mặc lễ phục đen, trên vai khiêng Phúc Phúc, từ trong đám người bước ra, dáng người cao lớn tuấn tú nổi bật vô cùng.
Nhạn Nam Phi bước đến bên cạnh nàng, cũng quỳ xuống, thuận tiện đặt Phúc Phúc ở giữa hai người.
Phúc Phúc thấy Thẩm Tinh Độ liền hí hửng lắc đuôi như chó, còn nhào lên người nàng.
Hình tượng thế này, trên đại điện trang nghiêm, thật mất thể diện!
Người thường mang thú cưng vào cung sớm đã bị trị tội. Chỉ có Nhạn Nam Phi mới dám càn rỡ như vậy.
Thẩm Tinh Độ nhỏ giọng hỏi:
"Nhạn tướng quân, sao ngài lại quỳ? Ngài yên tâm, nếu phụ hoàng thật sự ban hôn, ta sẽ từ chối. Sẽ không liên lụy đến ngài!"
Nhạn Nam Phi chẳng thèm liếc nàng một cái, như thể chưa từng quen biết.
Thẩm Tinh Độ càng thêm ấm ức, thầm nghĩ: Hắn... tức giận sao?
---
Nhạn Nam Phi cao giọng:
"Thần tại!"
Lập tức, quan viên trình lên một cuộn thánh chỉ khác. Sau khi được Hoàng Đế gật đầu, bắt đầu cao giọng tuyên đọc:
"Cô ngửi Trấn Viễn Đại Tướng Quân Nhạn Nam Phi – anh dũng thiện chiến, công huân hiển hách, là rường cột nước nhà;
Đức Khang công chúa Ôn Uyển – hiền thục đoan trang, tài mạo song toàn, là báu vật của hoàng thất.
Nay cô đặc biệt tứ hôn hai người, kết thành tốt duyên Tần Tấn, cùng nhau vun đắp quốc gia an ninh.
Lệnh ít ngày nữa thành hôn, mọi việc từ Nội Vụ Phủ trù bị, phải thật long trọng trang nghiêm để biểu thị uy nghi Hoàng gia, cũng rõ hai người phu thê tình thâm.
Khâm thử!"
Thánh chỉ vừa dứt, Thẩm Tinh Độ liền hô:
"Phụ hoàng"
Nhưng lời còn chưa dứt, đã bị Nhạn Nam Phi nắm cổ tay kéo ngồi xuống. Lực mạnh đến nỗi khiến trâm ngọc trên đầu nàng rung lên leng keng.
Thẩm Tinh Độ còn chưa kịp hiểu chuyện gì, đã thấy hắn hành đại lễ, rồi thuận tay đè đầu nàng cùng bái xuống:
"Trấn Viễn Đại Tướng Quân Nhạn Nam Phi tiếp chỉ, tạ ơn Thánh thượng ân điển!
Thần ổn thỏa không phụ thánh ý, quý trọng Đức Khang công chúa, không phụ bệ hạ kỳ vọng cao."
Nhạn Nam Phi lĩnh chỉ tạ ân, ôm lấy đang tại Thẩm Tinh Độ trên người cọ ngứa ngáy Phúc Phúc, xoay người rời đi.
Từ đầu đến cuối, đều chưa từng cùng Thẩm Tinh Độ nói một câu.
Người này tựa hồ thật đang tức giận.
Hay là nàng tức giận.
Thẩm Tinh Độ một bên từ cung nhân vịn rút lui, vừa bắt đầu tỉnh lại mình rốt cuộc chỗ nào đắc tội nhạn tướng quân.
Nàng mấy ngày nay cho Nhạn Nam Phi thêm không ít phiền phức.
Nhưng nếu nói chọc hắn sinh khí, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có bất thình lình chỉ hôn.
Nàng vô ý chia rẽ hắn và Đỗ cô nương, cũng tuyệt đối không có thay Hoàng thất khóa lại ý hắn.
Nàng phải tìm cơ hội cùng Nhạn Nam Phi tự mình giải thích một chút, từ nàng ra mặt đem này cưới lui.
Đang nghĩ ngợi, lại bị Lục Thiệu trước mặt ngăn lại.
"Công chúa điện hạ, tại hạ có mấy câu muốn cùng điện hạ nói, mời điện hạ."
Nhạn Nam Phi bước đến bên cạnh nàng, cũng quỳ xuống, thuận tiện đặt Phúc Phúc ở giữa hai người.
Phúc Phúc thấy Thẩm Tinh Độ liền hí hửng lắc đuôi như chó, còn nhào lên người nàng.
Hình tượng thế này, trên đại điện trang nghiêm, thật mất thể diện!
Người thường mang thú cưng vào cung sớm đã bị trị tội. Chỉ có Nhạn Nam Phi mới dám càn rỡ như vậy.
Thẩm Tinh Độ nhỏ giọng hỏi:
"Nhạn tướng quân, sao ngài lại quỳ? Ngài yên tâm, nếu phụ hoàng thật sự ban hôn, ta sẽ từ chối. Sẽ không liên lụy đến ngài!"
Nhạn Nam Phi chẳng thèm liếc nàng một cái, như thể chưa từng quen biết.
Thẩm Tinh Độ càng thêm ấm ức, thầm nghĩ: Hắn... tức giận sao?
---
Nhạn Nam Phi cao giọng:
Lập tức, quan viên trình lên một cuộn thánh chỉ khác. Sau khi được Hoàng Đế gật đầu, bắt đầu cao giọng tuyên đọc:
"Cô ngửi Trấn Viễn Đại Tướng Quân Nhạn Nam Phi – anh dũng thiện chiến, công huân hiển hách, là rường cột nước nhà;
Đức Khang công chúa Ôn Uyển – hiền thục đoan trang, tài mạo song toàn, là báu vật của hoàng thất.
Nay cô đặc biệt tứ hôn hai người, kết thành tốt duyên Tần Tấn, cùng nhau vun đắp quốc gia an ninh.
Lệnh ít ngày nữa thành hôn, mọi việc từ Nội Vụ Phủ trù bị, phải thật long trọng trang nghiêm để biểu thị uy nghi Hoàng gia, cũng rõ hai người phu thê tình thâm.
Khâm thử!"
Thánh chỉ vừa dứt, Thẩm Tinh Độ liền hô:
"Phụ hoàng"
Nhưng lời còn chưa dứt, đã bị Nhạn Nam Phi nắm cổ tay kéo ngồi xuống. Lực mạnh đến nỗi khiến trâm ngọc trên đầu nàng rung lên leng keng.
"Trấn Viễn Đại Tướng Quân Nhạn Nam Phi tiếp chỉ, tạ ơn Thánh thượng ân điển!
Thần ổn thỏa không phụ thánh ý, quý trọng Đức Khang công chúa, không phụ bệ hạ kỳ vọng cao."
Nhạn Nam Phi lĩnh chỉ tạ ân, ôm lấy đang tại Thẩm Tinh Độ trên người cọ ngứa ngáy Phúc Phúc, xoay người rời đi.
Từ đầu đến cuối, đều chưa từng cùng Thẩm Tinh Độ nói một câu.
Người này tựa hồ thật đang tức giận.
Hay là nàng tức giận.
Thẩm Tinh Độ một bên từ cung nhân vịn rút lui, vừa bắt đầu tỉnh lại mình rốt cuộc chỗ nào đắc tội nhạn tướng quân.
Nàng mấy ngày nay cho Nhạn Nam Phi thêm không ít phiền phức.
Nhưng nếu nói chọc hắn sinh khí, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có bất thình lình chỉ hôn.
Nàng phải tìm cơ hội cùng Nhạn Nam Phi tự mình giải thích một chút, từ nàng ra mặt đem này cưới lui.
Đang nghĩ ngợi, lại bị Lục Thiệu trước mặt ngăn lại.
"Công chúa điện hạ, tại hạ có mấy câu muốn cùng điện hạ nói, mời điện hạ."
9
0
2 tháng trước
23 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
