0 chữ
Chương 10
Chương 10
Thẩm Tinh Độ ôm lòng hoang mang, trốn đến bên cửa sổ thư phòng phụ thân, len lén nhìn vào.
Quả nhiên, Lục Thiệu đang ở trong đó.
Thẩm Tinh Độ ngồi bên cửa sổ nghe thấy, đáy lòng không khỏi bật ra một tiếng cười lạnh.
Cái vị “muội muội” này mỗi năm đều gửi thư đầy nỗi tương tư cho ca ca người ta.
Tìm khắp Đại Giang Nam Bắc chỉ để chọn ra món lễ vật độc nhất vô nhị.
Cả hai bên phụ mẫu cũng sớm có ngầm ý tác thành.
Cả Kinh Thành đều biết, Thẩm Tinh Độ nàng đây chính là muốn gả cho Lục Thiệu.
Vậy mà hết thảy, chỉ bằng một câu “xem như muội muội mà đối đãi” liền bị phủi sạch không chút do dự.
Biết bao năm sớm chiều bên nhau, ngày đêm mong nhớ, cuối cùng lại hóa thành một trò cười!
“A? Tinh Độ và ngươi cũng có tình nghĩa từ nhỏ, khó cho ngươi có lòng. Có gì cứ nói thẳng.”
“Bá phụ, nay trong thành đều đang bàn tán về chuyện của Tinh Độ. Nàng hiện giờ lại rơi vào hôn mê bất tỉnh. Nghĩ đến cảnh ngộ sau này của nàng, vãn sinh thật lòng thương xót. Vì vậy có một ý muốn, nhân dịp cưới Nguyệt Nga, tiện thể rước luôn Tinh Độ về làm thϊếp, để có người chăm sóc nàng chu đáo. Không biết bá phụ có nghĩ thế nào?”
Hay cho một câu “rước về làm thϊếp để chăm sóc”!
Hay cho một vị thiếu niên thâm tình, biết lo nghĩ cho người!
Thẩm Tinh Độ tức giận đến cực điểm, thậm chí chính nàng cũng không nhận ra thân thể đang khẽ run lên.
Quả thật Trần Tĩnh Bắc đã nói đúng, Lục Thiệu căn bản là muốn cưới cả hai tỷ muội Thẩm gia, mưu cầu cái gọi là “tề nhân chi phúc”!
Bấy lâu nay, Thẩm Tinh Độ nhìn Lục Thiệu bằng ánh mắt trong trẻo của một nữ tử
si tình.Tưởng rằng hắn là người phẩm cách cao khiết, chí hướng xa vời.
Nào ngờ hắn lại mặt dày vô sỉ đến thế, có thể mở miệng nói ra những lời này trước mặt phụ thân nàng?
Phụ thân nàng yêu thương nàng đến vậy, sao có thể đồng ý lời thỉnh cầu đáng khinh này?
Thẩm Tinh Độ chờ đợi phụ thân nổi giận lôi đình, có khi còn trực tiếp đuổi thẳng Lục Thiệu ra khỏi phủ, thậm chí sang tận Lục phủ đòi lại công đạo cho nàng.
Nhưng chỉ một giây sau, Thẩm Tinh Độ đã nghe được lời nói khiến nàng đau lòng nhất trong đời, từ chính miệng Thẩm thái phó thốt ra.
“Như vậy cũng có thể xem là một cách vẹn toàn. Ngươi có lòng như vậy, cũng là điều hiếm thấy. Có ngươi và Nguyệt Nga chăm sóc Tinh Độ, ta cũng yên tâm hơn nhiều.”
Quả nhiên, Lục Thiệu đang ở trong đó.
Thẩm Tinh Độ ngồi bên cửa sổ nghe thấy, đáy lòng không khỏi bật ra một tiếng cười lạnh.
Cái vị “muội muội” này mỗi năm đều gửi thư đầy nỗi tương tư cho ca ca người ta.
Tìm khắp Đại Giang Nam Bắc chỉ để chọn ra món lễ vật độc nhất vô nhị.
Cả hai bên phụ mẫu cũng sớm có ngầm ý tác thành.
Cả Kinh Thành đều biết, Thẩm Tinh Độ nàng đây chính là muốn gả cho Lục Thiệu.
Vậy mà hết thảy, chỉ bằng một câu “xem như muội muội mà đối đãi” liền bị phủi sạch không chút do dự.
Biết bao năm sớm chiều bên nhau, ngày đêm mong nhớ, cuối cùng lại hóa thành một trò cười!
“A? Tinh Độ và ngươi cũng có tình nghĩa từ nhỏ, khó cho ngươi có lòng. Có gì cứ nói thẳng.”
Hay cho một câu “rước về làm thϊếp để chăm sóc”!
Hay cho một vị thiếu niên thâm tình, biết lo nghĩ cho người!
Thẩm Tinh Độ tức giận đến cực điểm, thậm chí chính nàng cũng không nhận ra thân thể đang khẽ run lên.
Quả thật Trần Tĩnh Bắc đã nói đúng, Lục Thiệu căn bản là muốn cưới cả hai tỷ muội Thẩm gia, mưu cầu cái gọi là “tề nhân chi phúc”!
Bấy lâu nay, Thẩm Tinh Độ nhìn Lục Thiệu bằng ánh mắt trong trẻo của một nữ tử
Nào ngờ hắn lại mặt dày vô sỉ đến thế, có thể mở miệng nói ra những lời này trước mặt phụ thân nàng?
Phụ thân nàng yêu thương nàng đến vậy, sao có thể đồng ý lời thỉnh cầu đáng khinh này?
Thẩm Tinh Độ chờ đợi phụ thân nổi giận lôi đình, có khi còn trực tiếp đuổi thẳng Lục Thiệu ra khỏi phủ, thậm chí sang tận Lục phủ đòi lại công đạo cho nàng.
Nhưng chỉ một giây sau, Thẩm Tinh Độ đã nghe được lời nói khiến nàng đau lòng nhất trong đời, từ chính miệng Thẩm thái phó thốt ra.
“Như vậy cũng có thể xem là một cách vẹn toàn. Ngươi có lòng như vậy, cũng là điều hiếm thấy. Có ngươi và Nguyệt Nga chăm sóc Tinh Độ, ta cũng yên tâm hơn nhiều.”
6
0
2 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
