0 chữ
Chương 2
Chương 2
Cha của Diệp Minh Sương – Diệp Cảnh Trung – không phải kiểu người vì có thêm con gái ruột mà sẽ lập tức đuổi cô con gái mình đã nuôi nấng hai mươi mấy năm ra khỏi nhà.
Trong lời nói vừa rồi của cô có lẫn một chút cảm xúc phức tạp, nhưng Ân Đường cũng chẳng để trong lòng.
"Cô nói vậy cũng đúng, nhưng tôi nghĩ ba mẹ tôi sẽ không nhận số tiền đó đâu." Ân Đường thẳng thắn.
Diệp Minh Sương im lặng, bởi đúng là cô cũng đang lo lắng về điều này.
Ân Đường đúng lúc ngẩng đầu, nhoẻn miệng cười: "Nhưng thật ra, nhà tôi đang cần tiền. Vậy thì cứ coi như tôi mượn cô đi. Sau này tôi sẽ trả lại."
"Được." Miễn là chịu nhận là tốt rồi. Diệp Minh Sương không nghĩ quá nhiều.
"Ừ." Ân Đường cong mắt cười, giọng nhẹ bẫng: "À, còn nữa, cảm ơn vì tối qua đã chăm sóc tôi."
Dường như Diệp Minh Sương không muốn nhắc lại chuyện đó, cô nghiêng đầu nói: "Tôi còn có việc, cô tự thu dọn rồi về nhà nhé. Hôm qua ba cô có gọi, tôi lấy danh nghĩa bạn học giúp cô trả lời qua loa rồi."
Ân Đường: "Được."
"Quần áo của cô dính bẩn, tôi đã gửi đi giặt. Tôi để sẵn đồ mới bên cạnh giường rồi."
Ân Đường thoáng xấu hổ, sau đó rụt người vào trong chăn, lí nhí cảm ơn: "Cảm ơn cô..."
Nhìn người trước mặt ngoan ngoãn thế kia, Diệp Minh Sương cảm thấy hơi... khó chịu trong lòng.
Cô vốn tưởng rằng Ân Đường sẽ không bao giờ chấp nhận lòng tốt của mình.
Thôi kệ, đến studio thôi.
"Khoan đã, có thể cho tôi xin cách liên lạc của cô không?" Ân Đường gọi với theo, "Tôi giặt sạch quần áo xong sẽ mang trả cô."
Diệp Minh Sương im lặng nhìn cô một lúc, cuối cùng gật đầu: "Được."
*
Tiễn Diệp Minh Sương ra khỏi phòng ngủ, Ân Đường cũng bước xuống giường.
Diệp Minh Sương chu đáo hơn cô tưởng.
Trên bộ quần áo được gấp gọn gàng còn đặt thêm một lọ thuốc ức chế dành cho Omega dùng hàng ngày.
Không sai, đây là một thế giới ABO. Vì sự ổn định của xã hội, những người có giới tính Omega cần phải kiểm soát pheromone của mình.
Trong thế giới ABO, giới tính được chia thành Alpha, Beta và Omega – đây mới là yếu tố phân định chính, còn nam nữ lại không mấy quan trọng. Alpha là tầng lớp tinh anh, sinh ra đã mang tố chất đứng đầu xã hội. Beta là đại đa số, năng lực không tồi nhưng cũng chẳng quá nổi bật. Còn Omega – chính là tồn tại đặc biệt nhất.
Omega sẽ có kỳ phát tình theo chu kỳ, pheromone dễ dàng thu hút Alpha và cũng sở hữu khả năng sinh sản vượt trội. Tuy nhiên xã hội hiện tại đã phát triển, Omega không còn chỉ là "công cụ sinh sản" của Alpha nữa. Nhờ thuốc ức chế pheromone, họ cũng có thể làm việc như Beta bình thường.
Cơ thể cô hiện tại là một Omega, chỉ cần để ý tới thời kỳ phát tình và dùng thuốc đều đặn, thì hầu như chẳng có phiền toái gì đáng kể.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Ân Đường đứng trước gương trong phòng tắm, nhìn kỹ "chính mình" trong gương. Cô giơ tay lên sờ má, miệng buông một tiếng tặc lưỡi: "Da dẻ mịn màng thật đấy."
Người trong gương có mái tóc ngắn mềm mượt, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ lòng bàn tay, không trang điểm nhưng vẫn rất hút mắt, đôi mắt to, mũi nhỏ, môi mỉm cười như có như không, làn da trắng hồng mịn màng...
Tuổi đời chỉ mới ngoài hai mươi, đúng là một nhan sắc tuyệt vời. Nếu trang điểm một chút thì...
Cơ thể mới này là một mỹ nhân thực thụ, khiến tâm trạng Ân Đường không tệ chút nào.
Cô mỉm cười với gương, nụ cười thuần khiết, có phần vô tư xen lẫn thẹn thùng, rất phù hợp với tính cách đơn thuần và tuổi hai mươi hai của nguyên chủ.
Nhưng chỉ một giây sau, nụ cười ấy biến mất khỏi gương.
Thay vào đó, là ánh mắt tĩnh lặng đến mức lạnh lùng.
Việc xuyên thành "Ân Đường" với cô không hề đáng sợ. Nhưng xuyên vào chính cái kịch bản mà cô từng từ chối diễn, điều này khiến tâm trạng vốn đang tốt đẹp của cô trầm xuống vài phần.
Không sai. Nếu cô đoán không nhầm thì thế giới ABO này chính là một kịch bản.
Ngay trước khi xuyên qua, cô còn được trợ lý đưa bản kịch bản này.
"Hả? Vị đạo diễn đó từng giúp em, nên em mới đưa kịch bản này cho chị để trả ân tình hả?" Lúc đó, cô đang ngồi trên ghế sofa, cầm tập kịch bản nhỏ trợ lý mang đến: "Thiên kim thật – thiên kim giả"
Trợ lý cười rạng rỡ đứng trước mặt cô: "Em chỉ là người truyền tay kịch bản thôi, cũng coi như trả được món nợ xưa. Em đâu có hứa gì đâu. Nếu chị Ân thấy kịch bản hay thì nhận, không hay thì thôi. Em đã nói rõ với đạo diễn rồi mà."
Ân Đường cười khẩy, trêu: "Ân tình của em thì trả xong rồi, còn đầu óc của chị thì tiêu tốn à?"
"Ngày mai em mời chị Ân ăn cơm!" Trợ lý lập tức đầu hàng, phối hợp cực kỳ ăn ý.
Trong lời nói vừa rồi của cô có lẫn một chút cảm xúc phức tạp, nhưng Ân Đường cũng chẳng để trong lòng.
"Cô nói vậy cũng đúng, nhưng tôi nghĩ ba mẹ tôi sẽ không nhận số tiền đó đâu." Ân Đường thẳng thắn.
Diệp Minh Sương im lặng, bởi đúng là cô cũng đang lo lắng về điều này.
Ân Đường đúng lúc ngẩng đầu, nhoẻn miệng cười: "Nhưng thật ra, nhà tôi đang cần tiền. Vậy thì cứ coi như tôi mượn cô đi. Sau này tôi sẽ trả lại."
"Được." Miễn là chịu nhận là tốt rồi. Diệp Minh Sương không nghĩ quá nhiều.
"Ừ." Ân Đường cong mắt cười, giọng nhẹ bẫng: "À, còn nữa, cảm ơn vì tối qua đã chăm sóc tôi."
Ân Đường: "Được."
"Quần áo của cô dính bẩn, tôi đã gửi đi giặt. Tôi để sẵn đồ mới bên cạnh giường rồi."
Ân Đường thoáng xấu hổ, sau đó rụt người vào trong chăn, lí nhí cảm ơn: "Cảm ơn cô..."
Nhìn người trước mặt ngoan ngoãn thế kia, Diệp Minh Sương cảm thấy hơi... khó chịu trong lòng.
Cô vốn tưởng rằng Ân Đường sẽ không bao giờ chấp nhận lòng tốt của mình.
Thôi kệ, đến studio thôi.
"Khoan đã, có thể cho tôi xin cách liên lạc của cô không?" Ân Đường gọi với theo, "Tôi giặt sạch quần áo xong sẽ mang trả cô."
Diệp Minh Sương im lặng nhìn cô một lúc, cuối cùng gật đầu: "Được."
Tiễn Diệp Minh Sương ra khỏi phòng ngủ, Ân Đường cũng bước xuống giường.
Diệp Minh Sương chu đáo hơn cô tưởng.
Trên bộ quần áo được gấp gọn gàng còn đặt thêm một lọ thuốc ức chế dành cho Omega dùng hàng ngày.
Không sai, đây là một thế giới ABO. Vì sự ổn định của xã hội, những người có giới tính Omega cần phải kiểm soát pheromone của mình.
Trong thế giới ABO, giới tính được chia thành Alpha, Beta và Omega – đây mới là yếu tố phân định chính, còn nam nữ lại không mấy quan trọng. Alpha là tầng lớp tinh anh, sinh ra đã mang tố chất đứng đầu xã hội. Beta là đại đa số, năng lực không tồi nhưng cũng chẳng quá nổi bật. Còn Omega – chính là tồn tại đặc biệt nhất.
Omega sẽ có kỳ phát tình theo chu kỳ, pheromone dễ dàng thu hút Alpha và cũng sở hữu khả năng sinh sản vượt trội. Tuy nhiên xã hội hiện tại đã phát triển, Omega không còn chỉ là "công cụ sinh sản" của Alpha nữa. Nhờ thuốc ức chế pheromone, họ cũng có thể làm việc như Beta bình thường.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Ân Đường đứng trước gương trong phòng tắm, nhìn kỹ "chính mình" trong gương. Cô giơ tay lên sờ má, miệng buông một tiếng tặc lưỡi: "Da dẻ mịn màng thật đấy."
Người trong gương có mái tóc ngắn mềm mượt, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ lòng bàn tay, không trang điểm nhưng vẫn rất hút mắt, đôi mắt to, mũi nhỏ, môi mỉm cười như có như không, làn da trắng hồng mịn màng...
Tuổi đời chỉ mới ngoài hai mươi, đúng là một nhan sắc tuyệt vời. Nếu trang điểm một chút thì...
Cơ thể mới này là một mỹ nhân thực thụ, khiến tâm trạng Ân Đường không tệ chút nào.
Cô mỉm cười với gương, nụ cười thuần khiết, có phần vô tư xen lẫn thẹn thùng, rất phù hợp với tính cách đơn thuần và tuổi hai mươi hai của nguyên chủ.
Nhưng chỉ một giây sau, nụ cười ấy biến mất khỏi gương.
Thay vào đó, là ánh mắt tĩnh lặng đến mức lạnh lùng.
Việc xuyên thành "Ân Đường" với cô không hề đáng sợ. Nhưng xuyên vào chính cái kịch bản mà cô từng từ chối diễn, điều này khiến tâm trạng vốn đang tốt đẹp của cô trầm xuống vài phần.
Không sai. Nếu cô đoán không nhầm thì thế giới ABO này chính là một kịch bản.
Ngay trước khi xuyên qua, cô còn được trợ lý đưa bản kịch bản này.
"Hả? Vị đạo diễn đó từng giúp em, nên em mới đưa kịch bản này cho chị để trả ân tình hả?" Lúc đó, cô đang ngồi trên ghế sofa, cầm tập kịch bản nhỏ trợ lý mang đến: "Thiên kim thật – thiên kim giả"
Trợ lý cười rạng rỡ đứng trước mặt cô: "Em chỉ là người truyền tay kịch bản thôi, cũng coi như trả được món nợ xưa. Em đâu có hứa gì đâu. Nếu chị Ân thấy kịch bản hay thì nhận, không hay thì thôi. Em đã nói rõ với đạo diễn rồi mà."
Ân Đường cười khẩy, trêu: "Ân tình của em thì trả xong rồi, còn đầu óc của chị thì tiêu tốn à?"
"Ngày mai em mời chị Ân ăn cơm!" Trợ lý lập tức đầu hàng, phối hợp cực kỳ ăn ý.
2
0
2 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
