TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 26: Không phải con ruột

“Vậy… chẳng lẽ không phải như thế?” Lâm Tiểu Ngoan nhíu mày, phản hỏi.

Cô thật sự không thể nghĩ ra lý do nào khiến một người cha có thể thờ ơ với con ruột để thiên vị con riêng, cho dù ông ta có là người yếu đuối đến đâu đi nữa.

“Đúng là có nguyên nhân đó, nhưng… không phải nguyên nhân chính.” Thẩm Trì ngừng lại một chút, giọng vẫn điềm đạm: “Trong cái nhà này, chỉ có Tú Nhi mới thực sự là máu mủ ruột rà của ba và mẹ.”

Cái gì cơ!?

Lâm Tiểu Ngoan tròn mắt kinh ngạc.

Thẩm Trì không định giấu giếm gì cả, anh chậm rãi kể: “Hồi đó ba và mẹ cưới nhau mấy năm mà không có con, bác sĩ dưới xã không chẩn đoán được gì, ông bà nội bèn gom tiền đưa họ lên bệnh viện tỉnh kiểm tra, kết quả là mẹ thì hoàn toàn khỏe mạnh, còn ba thì bị chẩn đoán mắc chứng tϊиɧ ŧяùиɠ lạnh, cả đời này có khả năng sẽ không thể có con.”

“Lúc đó anh mới ba tuổi, bị bỏ rơi bên suối, ông nội lên núi đốn củi thì bắt gặp, bèn bế về nuôi, từ đó anh trở thành con nuôi của nhà họ Thẩm.”

“…Sao tôi chưa từng nghe chuyện này?” Lâm Tiểu Ngoan ngạc nhiên tột độ.

Nếu đúng là như vậy, Vương Chiêu Đệ sao có thể bỏ qua cơ hội giễu cợt cô về thân thế này?

Nhưng thực tế, bà ta chưa từng nhắc đến điều đó.

Nói Vương Chiêu Đệ không biết thì cũng không đúng.

Dù gì chồng trước của bà ta cũng là người ở thôn Viên Gia, một người phụ nữ sống ở đây lâu năm, không lý nào lại không biết.

“Chuyện này ngoài em và anh ra, chỉ có ông bà nội và ba biết.” Như hiểu được nghi ngờ trong lòng cô, Thẩm Trì nhẹ giọng giải thích:

“Khi đó ông bà nội vẫn còn khỏe, ở nhà làm ruộng, còn ba và mẹ nhờ người quen xin được việc trong đội sản xuất trà và bông vải, công việc đó làm nhiều thì được nhiều công điểm, thế nên họ chẳng muốn nghỉ ngày nào, ngay cả Tết cũng không về, toàn là ông bà nội đến thăm họ.”

“Ông bà nội vốn không phải người nhiều lời, khi đó, dân trong thôn đều ghen tị với công việc mà ba mẹ anh có được, chỉ cần bắt được cơ hội là buông lời mỉa mai, thế nên dần dần, họ cũng chẳng muốn kể chuyện của ba mẹ anh với ai nữa. Hồi đó điều kiện còn thiếu thốn, chẳng tổ chức tiệc đầy tháng được, bên ngoại của mẹ anh cũng chẳng còn mấy ai, mấy cô thì ở xa, mà người trong đội sản xuất lại toàn từ nơi khác tới, quan hệ chẳng thân thiết gì, không có cơ hội để nói ra sự thật với dân trong thôn.”

Thẩm Trì dừng một chút, rồi mỉm cười: “Mà cũng đúng là trùng hợp., sau khi cưới, một mùa hè nọ mẹ anh bị kén ăn, ông bà nội đã gửi không ít dưa muối lên cho mẹ ăn cơm ngon miệng, nhà không đủ, còn bỏ tiền ra mua thêm của hàng xóm.”

“Đợi đến khi anh được đem về, người trong thôn nhớ lại chuyện dưa muối năm ấy, tính toán thời gian thấy trùng khớp, nên cũng chẳng ai nghi ngờ gì.”

Lâm Tiểu Ngoan ngây người.

Thực ra cô đã từng suy đoán không ít về gia cảnh nhà họ Thẩm, nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc, Thẩm Trì không phải con ruột của nhà họ Thẩm.

Kinh ngạc thì có, nhưng trong lòng cô lại… nhẹ nhõm hẳn.

Việc Thẩm Trì chỉ là con riêng của Vương Chiêu Đệ đã đủ để khiến cô thấy vơi đi gánh nặng, còn giờ biết anh không phải con ruột nhà họ Thẩm, lại càng giúp cô dễ dàng đá văng cái gánh nặng ấy đi hoàn toàn.

“Tôi muốn ngủ rồi.” Lâm Tiểu Ngoan nói, rồi gạt tay Thẩm Trì ra, chui thẳng vào chăn.

Thẩm Trì ngẩn người, anh đã nghĩ ra hàng trăm phản ứng của Uyển Uyển, vậy mà không cái nào giống với điều trước mắt.

1

0

3 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.