TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 18: Chuyện ngày trước

Cô bé trừng mắt nhìn Thẩm Trì: “Em nói cho anh biết, anh đừng vì chị dâu từng nhẫn nhịn bị bắt nạt mà không xem trọng chị ấy, còn chuyện đứa nhỏ nữa, không phải vì chị ấy yếu đuối mà là vì Vương Chiêu Đệ quá cay nghiệt.”

“Em nghe ai nói vậy?” Thẩm Trì nhíu mày hỏi.

Thẩm Tú tức giận: “Chẳng phải là cái mồm lắm chuyện của Thẩm Tiểu Hoa sao?” Nói chị dâu cô vô dụng, đến đứa con cũng không giữ được, là người “mệnh mỏng”.

Thẩm Tiểu Hoa là bạn học cùng làng với Thẩm Tú, nói ra những lời như thế chắc chắn là học từ người lớn trong nhà.

Ánh mắt Thẩm Trì ánh lên tia sáng hiểu rõ, ra vẻ bất lực nói: “Chẳng lẽ em không tin anh sao, Tú Nhi?”

Chuyện đứa trẻ khiến anh day dứt còn không hết, sao có thể trách Uyển Uyển được.

Một người ở trong môi trường xa lạ, phản ứng nhút nhát là điều dễ hiểu, huống hồ gia đình anh lại là một cái hang đầy hổ sói chẳng hề mang lại chút cảm giác an toàn nào.

Với tình cảnh mà Uyển Uyển từng phải chịu đựng, việc cô chọn nhẫn nhịn là điều không thể trách cứ.

Thẩm Tú cũng không thật sự nghi ngờ anh trai, chỉ là muốn "tiêm phòng" từ sớm cho chắc ăn.

... Trí thông minh của anh cô bé cứ như bị trừ mất khi đối diện với chị dâu, không lo sao được.

“Thôi được rồi anh, bác sĩ nói tình trạng của chị dâu giờ có nhập viện hay không cũng không khác biệt, nếu xuất viện cũng chẳng sao, chỉ cần cẩn thận là được, anh định làm sao?” Thẩm Tú hỏi.

“Được xuất viện thì tốt quá.” Thẩm Trì không do dự đáp: “Trước tiên về ở nhà ông bà nội vài hôm đã.”

“Cũng được, nhưng trước khi quay về đơn vị, anh nhất định phải sắp xếp ổn thỏa cho chị dâu.” Thẩm Tú yêu cầu.

Thẩm Trì dùng ngón trỏ chọc mạnh lên trán em gái, không vui nói: “Rốt cuộc ai đã nhập vào xác của em gái anh vậy?”

Nhưng trong lòng lại thấy ấm áp.

Trước kia vì tính cách mềm mỏng của em gái, anh từng lo lắng không ít, sợ sau này lấy chồng sẽ chịu thiệt thòi.

Nhưng giờ nhìn lại, gặp chuyện rồi mới thấy, con bé này vẫn rất có khí chất của mẹ khi xưa.

...

Được xuất viện khiến Lâm Tiểu Ngoan cũng cảm thấy nhẹ nhõm, dù sao thì ở bệnh viện, nhiều việc cũng không tiện.

Chỉ là, xét đến đức hạnh của ba mẹ chồng, cô thật sự không dám kỳ vọng gì ở ông bà nội của chồng, dù Thẩm Tú cứ luôn miệng nói tốt về họ.

“Chị dâu à, ông bà nội em tốt lắm, chị đừng lo, họ nhất định sẽ rất thích chị.” Những lời như vậy, Thẩm Tú đã nói không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không làm chị dâu mình nhẹ lòng chút nào.

Thẩm Tú thở dài, rồi nói: “Ông bà nội rất thương mẹ em, nhưng lại rất ghét Vương Chiêu Đệ, hồi còn sống ở quê, họ xung đột với nhau không ít, bà nội còn mấy lần tức đến mức ngất xỉu, về sau bị nhẹ tai biến, ông nội cũng vì tức giận mà sinh bệnh. Sau đó có lần anh em về nhà, vừa đúng lúc ông đang làm ruộng, còn bà thì nằm trên giường bệnh vì bị ngã khi cố lấy nước uống, vậy mà Vương Chiêu Đệ lại đứng bên cạnh cười nhạo, không buồn nhúc nhích giúp đỡ.”

Nói đến đây, Thẩm Tú dừng một chút, gương mặt mang theo ý cười: "Anh em lúc đó giận quá, túm lấy Vương Chiêu Đệ ném thẳng vào chậu giặt giữa sân, trời lúc ấy đang giữa mùa đông giá rét, bà ta ướt sũng như con gà rù, ngồi trong chậu hét toáng lên, lần đó ba em cũng không thoát, bị anh mắng một trận như tát nước vào mặt.”

“Mặc dù ba và Vương Chiêu Đệ sau đó liên tục cam đoan sẽ đối xử tử tế với ông bà, nhưng anh em không còn tin nữa, cuối cùng anh bỏ tiền mua một căn nhà nhỏ ở huyện, để ông bà dọn ra đó sống riêng.”

1

0

3 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.