Chương 234
Đạo Cao Một Thước - Ma Cao Một Trượng
Thư Sinh Đàm Tiếu đã nói như vâỵ thì Thạch Phong cũng không thể lập tức rời khỏi được.
Không biết Thuỷ Sắc Sắc Vi đã xảy ra chuyện gì.
"Được, cho ngươi 1 phút, thời gian của ta cũng không có nhiều đâu".
Thạch Phong nhìn đồng hồ, thời gian diễn ra đấu giá hội còn không đến 2 giờ, nếu bỏ lỡ sẽ phải mất thêm vài ngày chờ đợi.
Sau 30 giây, Thư Sinh Đàm Tiếu rốt cuộc cũng liên hệ xong, hắn nhìn về phía Thạch Phong thoãi mái đáp.
"Hắc Viêm đại sư, Thuỷ Sắc nói bởi vì giao dịch vô cùng khổng lồ, cho nên phải cho xác nhận hàng trước, đương nhiên người xác nhận sẽ là ta, nếu không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ lập tức chuyển khoản". Thư Sinh Đàm Tiếu nhìn về phía Thạch Phong, phấn khích nói.
"Hừ, không được, phần thư tín bên trong nếu như cho các ngươi xem thì còn giá trị gì nữa, vạn nhất các ngươi không giữ lời hứa thì ta đây không phải lỗ nặng sao?". Thạch Phong cười lạnh nói: "Các ngươi đã không có thành ý thì quên đi".
Tin tức trong tờ giấy có thể giúp cho đại công hội tăng cấp một bậc.
Nhất là đối với nhất lưu công hội như Hoàng Hôn Hồi Tưởng, đương nhiên tin tức này cũng không đáng giá 100 triệu, chỉ là trước đây hắn đã hợp tác với Thuỷ Sắc Sắc Vi, cho nên hắn sẽ không giao cho người khác ngoại trừ nàng. Thạch Phong cũng muốn trêu chọc nên mới ra giá như vậy thôi.
"Hắc Viêm đại sư, chúng ta đã rất có thành ý, nếu như ngươi vẫn cố chấp như vậy, ta chỉ có thể báo cáo lên trên là ngươi đang đùa bỡn chúng ta, những người đùa bỡn Hoàng Hôn Hồi Tưởng chắc chắn không có kết cục tốt. Nếu Hắc Viêm đại sư không muốn hiểu lần này xảy ra, ta hi vọng có thể cho ta xem nội dung bên trong, với danh vọng của Hoàng Hôn Hồi Tưởng, chẳng lẽ lại đi lừa gạt người khác?". Tuy Thư Sinh mỉm cười, nhưng hàn mang trong giọng nói không một chút che giấu.
"Ngươi đang uy hiếp ta?". Thạch Phong cũng lạnh giọng: "Hoàng Hôn Hồi Tưởng các ngươi mặc dù là nhất lưu công hội, nhưng cũng không phải dạng thế lực có thể khiến cho ta khiếp sợ, đã như vậy thì giao dịch đến đây là chấm dứt".
Sau khi nói xong, Thạch Phong lập tức rời khỏi nơi giao, không hề nấng ná ở lại.
Thư Sinh có chút choáng váng, thật không ngờ Thạch Phong quyết liệt như vậy.
Hắn nghĩ Hắc Viêm có danh tiếng lớn thế nào đi chẳng nữa thì cũng chỉ là một người chơi mà thôi, còn Hoàng Hôn Hồi Tưởng là nhất lưu công hội nên mới mở miệng uy hiếp, không ngờ mọi chuyện vượt xa dự liệu của hắn, thậm chí hiệu quả có chút phản phệ.
Cấp trên phân phó cho hắn bao trì quan hệ với Thạch Phong, nếu có thể thì tốt nhất nên nhường nhịn để lôi kéo hắn về công hội.
"Đáng giận, tên Hắc Viêm này quả thật không thể nói lý". Thư Sinh muốn chạy theo giữ Thạch Phong lại, thế nhưng quá mất mặt đi. Vừa trở mặt bây giờ lại phải nịnh nọt, hắn còn chưa có đạt tới cảnh giới này. "Hắn nhất định là đang đùa giỡn ta nên mới không cho ta xem tin tức bên trong".
Sau đó Thư Sinh liên hệ với cấp trên của hắn.
"Thư Sinh, mọi chuyện thế nào rồi?". Giọng nói truyền ra mang theo vẻ uy nghiêm.
"Lão đại, tên Hắc Viêm kia cự tuyệt, không cho ta xem. Ta có thể khẳng định hắn đang đùa bỡn ta, trong tờ giấy đó vốn chẳng có gì". Thư Sinh Đàm Tiếu khẳng định nói.
"Ta biết rồi, mặc dù có chút đáng tiếc, Hắc Viêm đã không muốn giao dịch với chúng ta, vậy thì chúng ta sẽ tìm người khác. Nghe nói Hắc Viêm thuộc Tinh Nguyệt vương quốc, nơi đó rất thiếu khoáng thạch, ngươi đi tìm một công hội cường đại tại đó mà giao dịch, ta nghĩ bọn hắn sẽ nguyện ý hợp tác".
"Vâng, lão đại".
Nội tâm Thư Sinh lúc này rất sung sướng.
"Hừ! Hắc Viêm ngươi rất ngưu sao? Ta đem bán tất cả khoáng thạch cho công hội khác ở Tinh Nguyệt, để xem ngươi làm sao ứng phó được".
Sau đó Thư Sinh Đàm Tiếu cũng rời khỏi, bắt đầu đi tìm người khác để giao dịch.
Trước đó khi Thạch Phong rời khỏi đã trực tiếp dùng Mặt Nạ Ác Ma để thay đổi bộ dạng, sớm chờ Thư Sinh ở bên ngoài rồi.
Mặc dù không muốn giao dịch với Thư Sinh, nhưng Thạch Phong không ngại lựa gạt hắn một phen.
Dù sao cả núi khoáng thạch như vậy đang chất trước mặt, sao có thể bỏ qua được.
Hoàng Hôn Hồi Tưởng mua nhiều khoáng thạch như vậy, chắc chắn đã bỏ ra giá không nhỏ, nếu như không thể bán ra ngoài mà để cho công hội sử dụng, chỉ sợ dùng liên tục 10 ngày cũng không hết. Cho nên bọn họ phải đem bán ra để quy đổi thành tiền tài, giúp cho công hội càng thêm phát triển.
Mà muốn bán ra hết đống khoáng thạch này chỉ có thể tìm đến những công hội đang thiếu, chứ người chơi tự do không thể nào mua hết được. Thế nhưng với tình hình hiện nay, cho dù nhất lưu công hội cũng không thể mua hết được, trừ khi họ dùng điểm tín dụng để mua. Nhưng Hoàng Hôn Hồi Tưởng chả nhẽ lại thiếu điểm tín dụng?
Tất nhiên là bọn họ không thiếu kim tệ, nếu có thể đổi được thì bọn họ đã đổi trăm triệu điểm tín dụng rồi, thế nhưng trên sàn giao dịch làm gì có nhiều kim tệ như vậy.
Quan trọng nhất là càng bỏ ra nhiều tiền để mua kim tệ, thì kim tệ lại càng lên giá, cho nên không có công hội nào nguyện ý bỏ ra số tiền lớn để mua về kim tệ.
Nếu Hoàng Hôn Hồi Tưởng không bán nhanh số khoáng thạch này, chỉ sợ sẽ ảnh hướng đến sự phát triển của công hội.
Bất quá muốn tìm người mua cũng không dễ dạng, chỉ có những đại công hội ở Tinh Nguyệt mới dám mua, bọn chúng không phải dạng ngu ngốc, tất nhiên sẽ tra được Hắc Viêm đến từ Tinh Nguyệt vương quốc.
Đáng tiếc là Hoàng Hôn Hồi Tưởng tính chưa tới, muốn đi vào Hắc Dực thành không dễ dàng, dù là đại công hội cũng không kiếm ra giấy thông hành, hơn nữa cũng chưa có mấy người biết đến Hắc Dực thành.
Dù Thần Vực đã mở ra được một khoảng thời gian, nhưng số người vào được Hắc Dực thành là cực nhỏ, huống chi là người có thể mua hết số khoáng thạch đó...
Thạch Phong theo dõi Thư Sinh suốt 1 giờ.
Quả nhiên không thể nào tìm được một người chơi nào đến từ Tinh Nguyệt vương quốc, hầu hết đều đến từ quốc gia khác, hoặc là người chơi tự do, gặp được thì cũng không phải cao tầng của công hội, họ không có hứng thú với khoáng thạch.
Điều này khiến cho Thư Sinh rất buồn bực, tìm ngươi mua cũng không dễ dàng nha.
Lúc này Thạch Phong đã dùng Mặt Nạ Ác Ma để biến thành bộ dáng của Duy Ngã Độc Cuồng, tuỳ ý hướng về phía Thư Sinh Đàm Tiếu...
EnTiTi
88
0
5 tháng trước
4 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
