TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32

Ngoại trừ kiếp đầu tiên, khi cô còn chưa biết gì, tự nhiên sẽ cảm thấy ấm ức và không cam lòng.

Nhưng cô đã trọng sinh đến chín lần rồi.

Dù có bao nhiêu ấm ức và oán hận cũng đã bị mài mòn hết.

Bây giờ, ngoài việc muốn đưa tất cả bọn họ xuống địa ngục, cô chẳng còn suy nghĩ nào khác.

Kiều Chí Hoành nghe vậy, có chút ngẩn người.

Dường như lúc này ông mới chợt nhớ ra rằng—đứa con gái này, ông chưa từng quan tâm đến. Từ mẫu giáo đến trung học, nó học trường nào ông cũng không biết.

Thậm chí ông còn không hay biết năm nay nó thi đại học.

Nghĩ đến đây, trong lòng Kiều Chí Hoành dâng lên một tia áy náy.

Ông chăm chú nhìn khuôn mặt Kiều Tư Ngọc, muốn tìm thấy ngoài sự châm chọc và khinh thường ra còn có chút cảm xúc nào khác không. Nhưng đáng tiếc, chẳng có gì cả.

"Tư Ngọc..."

Kiều Tư Ngọc cắt ngang: "Chuyển tiền đi."

Một chút áy náy hiếm hoi trong lòng Kiều Chí Hoành lập tức bị ba chữ này quét sạch.

Ông hít sâu một hơi, chuyển cho cô 10 vạn tệ.

Kiều Tư Ngọc nhận tiền ngay lập tức, rồi liếc nhìn góc cầu thang tầng hai, nơi có một chiếc váy trắng thấp thoáng. Cô cười nhạt.

"Nếu ông muốn sau này gia đình hòa thuận, thì bao nhiêu tiền tiêu vặt ông cho Kiều Tống Dao, tôi phải nhận gấp đôi."

Nghe cô nói vậy, Kiều Chí Hoành lại thở phào nhẹ nhõm: "Được."

Dù sao cũng đều là con gái ông, ông không thể thiên vị.

Không biết có phải do bị dọa quá sợ hay không, cả ngày hôm nay Kiều Chính Hạo và Đỗ Hồng Nguyệt đều không xuống lầu.

Mãi đến bữa tối, Đỗ Hồng Nguyệt mới xuất hiện.

Trên bàn ăn, hôm nay Kiều Chí Hoành và Kiều Chính Hiên không có tiệc xã giao, Kiều Chính Dương đi công tác nước ngoài, còn Kiều Chính Hạo vẫn chưa xuống.

Mọi người đều ăn ý tránh nhắc đến chuyện đêm qua.

"Dao Dao, đây là sườn xào chua ngọt con thích ăn."

Đỗ Hồng Nguyệt gắp cho Kiều Tống Dao một miếng sườn, rồi múc thêm canh gà cho cô ta, chăm sóc tỉ mỉ từng chút một.

Kiều Tư Ngọc khẽ nhếch môi, nở một nụ cười nhẹ: "Con không thích ăn sườn xào chua ngọt, con thích sườn rang muối tiêu hơn."

Tay Đỗ Hồng Nguyệt khựng lại khi đang gắp thức ăn, ngước mắt lên đối diện với nụ cười của Kiều Tư Ngọc, sắc mặt cứng đờ.

"Con còn muốn ăn gì, mẹ bảo người làm nấu cho con."

Giọng nói dịu dàng nhưng nghe lại có chút cứng nhắc.

Quả nhiên, ngay sau câu nói này, Kiều Tư Ngọc thấy sắc mặt Kiều Tống Dao thay đổi.

Kiều Tư Ngọc cười rạng rỡ: "Thôi vậy, mai làm cũng được, giờ con muốn uống canh gà."

Đỗ Hồng Nguyệt không để ý đến sắc mặt của Kiều Tống Dao bên cạnh, vì bà ta đã tìm hiểu rõ chuyện đêm qua.

Hiện tại, điều bà ta sợ nhất là Kiều Tư Ngọc sẽ đột nhiên nói chuyện với Kiều Chí Hoành.

Nghe Kiều Tư Ngọc nói muốn uống canh gà, bà ta lập tức múc cho cô một bát mà không nói thêm gì.

"Cảm ơn mẹ yêu dấu của con, yêu mẹ nhiều lắm!"

Kiều Tư Ngọc cười rạng rỡ, giơ hai tay tạo thành một trái tim lớn trước mặt Đỗ Hồng Nguyệt.

Nụ cười trên mặt Đỗ Hồng Nguyệt cứng đờ: "Con thích là được rồi."

Kiều Chí Hoành thấy vậy, tưởng rằng những lời mình nói sáng nay cuối cùng cũng có tác dụng, trên mặt ông hiện lên vẻ hài lòng.

"Tư Ngọc, điểm thi đại học có rồi, con đã suy nghĩ về trường và ngành học chưa?"

Nhân lúc bầu không khí đang tốt, Kiều Chí Hoành lên tiếng hỏi.

Kiều Tư Ngọc vừa uống canh gà vừa dửng dưng đáp, thậm chí không thèm ngẩng đầu lên: "Trường và ngành học con đã chọn xong rồi, không cần mọi người lo."

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cô ngước lên cười: "Mọi người thấy ngành Khoa học Máy tính của Đại học Kinh Đô thế nào?"

Kiều Chí Hoành hơi nhíu mày: "Con muốn học Khoa học Máy tính sao?"

Kiều Chính Hiên nói: "Học Khoa học Máy tính thì nên vào Thanh Hoa hoặc Bắc Đại."

Kiều Tư Ngọc bĩu môi: "Liên quan gì đến anh? Em cứ muốn học ở Đại học Kinh Đô đấy."

Nhìn cô lúc này chẳng khác gì một đứa trẻ bướng bỉnh.

Cô quay sang nhìn Đỗ Hồng Nguyệt: "Mẹ à, mẹ thấy Đại học Kinh Đô tốt hơn hay Thanh Hoa, Bắc Đại tốt hơn?"

Đương nhiên, Đỗ Hồng Nguyệt cảm thấy Thanh Hoa và Bắc Đại vẫn là tốt nhất. Nhưng nhìn ánh mắt đầy ẩn ý của Kiều Tư Ngọc, bà ta đành phải gượng cười:

"Điểm của con đủ cao, con thích trường nào thì vào trường đó, chỉ cần con vui là được."

Kiều Tư Ngọc cười tươi: "Mẹ vẫn là người yêu thương con nhất, yêu mẹ nha~"

Nụ cười trên mặt Đỗ Hồng Nguyệt lại càng thêm cứng ngắc.

Bàn tay cầm đũa của Kiều Tống Dao siết chặt lại, sắc mặt cô ta tái mét khi cúi đầu ăn cơm.

2

0

3 tháng trước

3 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.