TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44: Đoàn Ca

Lúc này, Đồng Chiêu đang lau khô người, bôi lotion lên tay chân thì nhẹ nhàng thốt lên: “Vai Phùng Ngôn Kỳ này... đúng là sinh ra dành cho em.”

“…?”

“…???”

Chị quản lý bắt đầu nghi ngờ tai mình có vấn đề.

Đúng lúc đó, tiếng nước xả đầy bồn tắm vang lên, trong tai chị Sở nghe mà cứ tưởng não nghệ sĩ nhà mình… cũng đang bị nước tràn vào.

Chị Sở đã khuyên nhủ cô một hồi, nhưng không lay chuyển được.

Đúng lúc đó, trong đoàn phim "Đếm Ngược 72 Giờ" lại có một phó đạo diễn là bạn của cô ấy, chị Sở liền gọi điện hỏi thử, ít nhất cũng muốn biết vì sao lại gửi lời mời cho Đồng Chiêu.

Phó đạo diễn rất thẳng thắn, cả đoàn thấy Đồng Chiêu vô cùng phù hợp với vai nữ chính, đặc biệt là Hứa Châu thủ vai nữ phụ còn tích cực đề cử!

Thế là đủ hiểu, cả thế giới chắc não đều ngập nước.

Chị Sở có cảm giác như mình là người tỉnh duy nhất trong vở kịch khùng điên này.

Cô ấy chỉ còn biết gọi lại cho Đồng Chiêu: “Lạ thật đấy, phó đạo diễn bên 72 Giờ bảo là do cả đoàn thấy em hợp vai, mà nghe nói chính Hứa Châu đóng vai em gái nữ chính ra sức tiến cử, em quen người ta hả?”

Đồng Chiêu: “Quen, em có thù với cô ta.”

“…À, có thù à, vậy thì... Ủa??? Gì cơ???”

Khi chị Sở còn đang sửng sốt thì Đồng Chiêu đã hiểu rõ mọi chuyện...

Hứa Châu đang chơi một nước cờ minh đao.

Một vai nữ chính nổi bật như thế, với diễn viên mới mà nói đúng là tài nguyên mơ ước.

Huống chi vai Phùng Ngôn Kỳ có thiết lập quá thu hút, nếu diễn tốt, thì không ai trong đoàn dám cướp được spotlight.

Hứa Châu tự nguyện làm nền, chắc chắn là nghĩ Đồng Chiêu sẽ không thể bỏ qua một cơ hội "lên đời" như vậy.

Nhưng liệu Đồng Chiêu có diễn được không?

Hứa Châu cho rằng là KHÔNG.

Qua giọng chị Sở, nghe cũng thấy không vui: “May mà chị đi hỏi, không là dính bẫy rồi, để chị từ chối giúp, từ giờ về sau, tụi mình tránh xa mọi phim có dính Hứa Châu là tốt nhất.”

Chị Sở không hỏi sâu về mối thù giữa hai người, trong giới showbiz chuyện này thường gặp lắm.

Đóng phim bản năng thì càng không thể miễn cưỡng.

“Không cần từ chối đâu, phim này em nhận chắc rồi.”

Dựa theo hiểu biết của Đồng Chiêu về Hứa Châu, cô ta không giỏi mưu mô kín đáo, chỉ quen mặt dày, chớp thời cơ.

Mà giờ phải dùng đến chiêu danh chính ngôn thuận này, chứng tỏ trong tối cô ta chẳng làm được gì nhiều.

Vậy là tốt rồi.

Đồng Chiêu ngồi trên giường, vừa nói chuyện điện thoại vừa sơn móng tay bằng loại sơn bóng trong suốt.

Thần quý phi: [Màu đỏ đẹp hơn, bôi trong suốt chẳng khác gì không bôi.]

Hàn Chấp: [Tôi thấy thế này là được mà.]

Thần quý phi: [Thế ai ra trận lần này? Họ Lục hay Tiểu Ca?]

Sau khi cúp máy, Đồng Chiêu mới lên tiếng trong “cuộc họp nhân cách”: “Ban đầu định để Lục tiên trưởng, nhưng biết vai em gái nữ chính do con em kế đó đóng… thì chỉ có thể để Đoàn Ca lên sàn.”

Nữ phóng viên: [Chuẩn, nếu để Lục tiên trưởng thì Hứa Châu chắc không sống nổi quá 5 phút, diễn mấy cảnh ‘chị em bảo vệ nhau’ kiểu gì được?]

Lục tiên trưởng không phản bác nổi.

Nàng ghét nhất là bị người thân phản bội.

Trong thế giới phim bản năng, nơi người ta được thả lỏng bản chất thì Lục tiên trưởng chắc không chịu nổi việc để Hứa Châu tồn tại trước mặt quá một giây.

Cảnh phim dính NG sẽ là điều tất yếu.

Dù hiệu ứng chương trình chắc sẽ... “bùng nổ”.

“Đoàn Ca, em ổn chứ?”

Từ sâu trong tiềm thức, một giọng nói khàn nhẹ mà dịu dàng như gợn sóng nổi lên: [Tất nhiên là được, em rất sẵn lòng phục vụ chị Chiêu Chiêu.]

Đó là Đoàn Ca.

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.