TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 81
Đơn đấu? Quần ẩu! (2)

Tiêu Kiệt lập tức dừng bước, máu dưới 81 thì sợ gì nữa.

BOSS Kẻ Nhai Xương này sát thương thì cao mà phương thức đánh nhau lại cực kỳ đơn giản, chỉ biết lao thẳng chính diện, né được là còn chơi được. Trước đó hắn căng thẳng là vì đây là game sinh tử. Máu của nó quá trâu. Nếu đánh cận chiến thì chỉ cần sơ sẩy một hai lần là toi. Nếu đổi sang game khác, Tiêu Kiệt đã chọn solo từ lâu. Giờ máu của nó cũng cạn, Tiêu Kiệt chẳng biết ngán là gì. Vì giờ có chơi đổi máu cũng ăn được nó.

Lúc này con chuột đã bị cắm tên khắp người, trông như một con nhím khổng lồ. Thấy Tiêu Kiệt đứng lại, nó lập tức gầm lên rồi lao thẳng tới.

Nhìn con chuột khổng lồ nhào đến, Tiêu Kiệt xoay người Diêu Tử Phiêu Thân né chiêu. Vừa đáp đất hắn liền vung đao chém thẳng vào mặt con chuột đã bổ nhào hụt.

-17!

Không ngờ con chuột này cũng khôn phết, đứng dậy xong không lao tiếp mà giơ cao hai chân trước. Nó ngẩng đầu, nhe hàm răng chuột bự chảng cắn thẳng vào phần thân trên của Tiêu Kiệt.

Chiều cao căn rất chuẩn, nếu Tiêu Kiệt lại dùng cú xoay người né thì chắc chắn sẽ bị ngoạm trúng giữa không trung. Mà nếu lăn né, con chuột chỉ cần đổ người theo là đè được hắn.

Tiêu Kiệt không rõ nó thật sự khôn ngoan đến mức biết tính toán như vậy hay chỉ là vô tình ra chiêu vừa khéo. Nhưng hắn chẳng do dự chút nào.

Khiên chắn!

Bốp! Đầu chuột đập thẳng vào tấm khiên, Tiêu Kiệt bị đẩy lùi hai bước lại không ngã.

Chuột ta thấy hụt đòn, lại lao lên lần nữa.

Diêu Tử Phiêu Thân!

Tiêu Kiệt không chần chừ gì, lật người tránh né. Cú lao này nhìn thì hùng hổ nhưng thời gian chuẩn bị quá rõ, nếu phản ứng kịp thì né rất dễ. Lúc này mới thấy rõ ưu điểm của kỹ năng dịch chuyển, có với không có là hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Tiêu Kiệt vừa đáp đất lại vung đao chém. Kẻ Nhai Xương lại giơ chân trước lên, há miệng chuẩn bị lao cắn.

Tiêu Kiệt nghĩ bụng: Mày hết trò rồi chứ gì.

Khiên chắn!

Hắn phản đòn bằng một nhát chém nữa. Máu của con chuột tụt xuống dưới 50 điểm.

Nó dường như cảm nhận được cái chết đang tới gần, rít lên giận dữ rồi đột ngột cúi đầu, lao thẳng vào Tiêu Kiệt hệt như một con heo rừng.

Lần này Tiêu Kiệt không né. Hắn giấu thanh đao ở phía sau, tích lực, rồi đợi đúng lúc con chuột lao tới thì vung một nhát chém thẳng mặt.

Nhất Đao Lưỡng Đoạn!

Cú chém chính xác bổ đôi cái mặt xấu xí của con chuột.

-54 (9 điểm tổn thương vượt mức)!

Con chuột giãy đạp bốn chân, lật ngửa rồi ngã gục.

[Hệ thống nhắc nhở: Tiêu diệt Kẻ Nhai Xương nhận được 385 điểm kinh nghiệm, ngươi đã thăng cấp.]

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên, Tiêu Kiệt chính thức lên cấp 4.

Phù, cuối cùng cũng xử lý xong.

Tiêu Kiệt thở phào nhẹ nhõm. Dù trong lòng đã tính toán cực kỳ chuẩn xác, nhưng khi đối mặt với con quái vật khổng lồ lao thẳng về phía mình, hắn vẫn không thể nào tránh khỏi cảm giác căng thẳng. Vì nếu thất bại, cái giá phải trả chính là mạng sống của chính mình. Cũng chính khoảnh khắc hạ gục quái vật, cảm giác thành tựu tràn đầy kia là thứ mà những game thông thường hoàn toàn không thể so bì được.

Đây chắc chính là sức hút của "game tử vong".

A, xém quên Ta Muốn Thành Tiên!

Tiêu Kiệt vội vàng lao về phía nhà kho, vừa nãy vì dẫn dụ Kẻ Nhai Xương mà hắn đã kéo nó đi hơn hai trăm mét.

Chạy một mạch tới ngoài nhà kho, từ xa hắn đã nhìn thấy Ta Muốn Thành Tiên đang bị hai con chuột bự tấn công, nhưng cậu ta vẫn liều mạng vung rìu chiến đấu. Nhờ vào hiệu quả kháng ngã của kỹ năng Liệt Thạch trảm, cậu ta ngang nhiên đối kháng tay đôi với đám chuột.

Răng Gãy thì đang đè một con chuột xuống mà cắn xé, còn Viên Thịt thì đang bị hai con chuột đuổi chạy vòng vòng, khổ sở kêu gào. Xung quanh bọn họ vương vãi đầy xác chuột.

Quả nhiên chơi game vẫn phải có đồng đội, nếu chỉ có mình hắn thì gặp đàn chuột thế này đúng là bó tay chấm cơm.

Liệt Thạch trảm!

Ta Muốn Thành Tiên vung rìu chém mạnh, một con chuột bị hất văng xuống đất. Con còn lại cũng kịp cắn một phát lên người cậu ta làm thanh máu vốn đã không còn nhiều của cậu ta tụt thêm một đoạn. Lúc này cậu ta chỉ còn hơn 30 máu.

Tổ tiên tôi ơi, ông cũng liều thật.

Tiêu Kiệt vội vàng lao lên hỗ trợ, mấy nhát đã trực tiếp xử đẹp một con. Sau đó lại quay sang giúp Viên Thịt. Đám chuột bự này mất đi con chuột chúa chống lưng thì cũng không còn đáng sợ nữa.

Sau đó, con chuột bự cuối cùng cũng bị đánh bại. Nhìn xác chuột đầy đất, hai người đều có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Trận này đúng là có chút mạo hiểm, hoàn toàn khác hẳn với kiểu chiến đấu kiểm soát toàn cục như trước. Lần sau nhất định không thể liều như vậy nữa… Mà nghĩ lại thì hình như cũng chẳng có nhiều lựa chọn, chẳng lẽ đứng nhìn nhà kho không vào à? Thôi thì lần sau chuẩn bị kỹ càng hơn vậy.

Cũng may lần này họ dẫn theo hai con chó, đỡ đần được không ít áp lực. Nhất là Viên Thịt bị mấy con chuột đuổi chạy vòng vòng, không có kỹ năng tăng tốc nên bị cắn mấy phát. Thật sự là thảm không để đâu cho hết.

Tiêu Kiệt quăng ra một cái bánh bao thịt, nhìn Viên Thịt ăn như hổ nuốt trâu, máu dần hồi phục, hắn nghĩ thầm trong lòng: "Thức ăn cho vật nuôi tuy đắt thật, nhưng tuyệt đối đáng tiền."

Trận chiến đã xong, việc tiếp theo tất nhiên là cộng điểm.

1

0

1 tuần trước

10 phút trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.