Chương 68
Phối hợp
Nhất Đao Lưỡng Đoạn là chiến kỹ có thời gian tụ lực, không thể vung phát ra ngay như kỹ năng đánh thường nên là Ta Muốn Thành Tiên bắt buộc phải phối hợp theo Tiêu Kiệt, chứ không thể để Tiêu Kiệt thuận theo nhịp đánh của Ta Muốn Thành Tiên. Tương đương với việc yêu cầu Ta Muốn Thành Tiên phải có thao tác chuẩn xác.
“Chắc là được…”
“Không được chắc là, phải là chắc chắn 100%. Một khi em không đánh kịp, để con bù nhìn dính đòn của anh mà vẫn còn máu không chết ngay là nó ôm chúng ta cháy chết chùm á. Thế này đi, mình luyện tập trước đi.”
“Nhất Đao Lưỡng Đoạn!”
“Bổ dọc!”
“Nhất Đao Lưỡng Đoạn!”
“Bổ dọc!”
“Nhất Đao Lưỡng Đoạn!”
“Bổ dọc!”
Hai người đứng giữa trời luyện tập phối hợp hồi lâu, độ ăn ý càng lúc càng cao. Đến cuối cùng gần như chém cùng lúc không lệch nửa nhịp.
“Được, thế này là ổn. Nhưng để chắc ăn, anh sẽ ra mặt kéo quái. Chiêu Diêu Tử Phiêu Thân của anh di chuyển được xa hơn, còn là thao tác trên không, khó bị vồ trúng hơn.”
Ta Muốn Thành Tiên lại lắc đầu: “Không được, sao em có thể để mình anh đứng ra mỗi lần yêu cầu liều mạng. Với lại máu em trâu hơn, nhỡ dính đòn cũng đỡ nguy hiểm hơn chút. Chơi game này là em đã xác định sẵn sàng bỏ mạng. Anh Phong, em biết anh có ý tốt, nhưng anh đâu thể luôn luôn đứng ra gánh nợ thay em.”
Tiêu Kiệt thở dài, thật ra bản thân hắn cũng đâu phải không sợ.
“Được, vậy mình cùng lên. Anh em sống chết có số.”
“Phú quý tuỳ duyên!” Ta Muốn Thành Tiên bật cười tiếp lời.
Hai người cầm chắc đao kiếm, lao thẳng về phía con bù nhìn tiếp theo.
Chiêu phối hợp này quả nhiên hữu dụng, chỉ cần mỗi lần hai người đồng loạt ra tay là con bù mất ngay nửa cây máu.
Tiêu Kiệt có cảm giác mình như là nghệ nhân đi trên dây, lại như một tay lính bắn tỉa trên chiến trường đang đối đầu với kẻ địch. Nhìn thì có vẻ dễ, nhưng mỗi lần ra đòn cũng là một lần chơi trốn tìm với Tử thần.
“Nhất Đao Lưỡng Đoạn!” -54!
“Bổ dọc!” -17!
Lại thêm một lần phối hợp hoàn hảo. Khi con bù nhìn hoá thành tro bụi, người Tiêu Kiệt cũng loé lên ánh sáng trắng. Cuối cùng hắn cũng lên cấp 3.
Cuối cùng cũng lên cấp 3, không dễ chút nào.
Tiêu Kiệt nhìn 5 điểm thuộc tính mới nhận được, trong lòng không khỏi cảm khái.
Cái game quái quỷ này chơi mấy ngày trời mới cày nổi lên cấp 3, chứ mấy game khác á? Một ngày bay vèo vèo mấy chục cấp là chuyện thường, có đâu như game này, chơi mà tim đập chân run từng phút.
Nhưng cũng phải công nhận, phần thưởng khi lên cấp ở đây đúng là mấy game khác không thể so được.
Nhìn chằm chằm vào 5 điểm thuộc tính quý như vàng, Tiêu Kiệt sớm đã có kế hoạch phân bổ hết.
Đã xác định đi theo hướng nhanh nhẹn thì dĩ nhiên chỉ số nhanh nhẹn sẽ là quan trọng nhất ở giai đoạn đầu.
Tiếp theo là thể chất, cái này nhất định cũng phải cộng thêm. Máu càng nhiều thì sống càng lâu, nhất là giai đoạn đầu, sát thương còn có thể dựa vào vũ khí để bù đắp, chứ máu thì chỉ có thể nhờ điểm thuộc tính mới kéo lên được thôi.
Mấy chỉ số thuộc tính còn lại cũng không thể bỏ qua. Đã định chơi theo hướng nhanh nhẹn thì dĩ nhiên cũng phải đủ chỉ số để học skill. Không thì sau này gặp được skill xịn mà không đủ điều kiện học lại chết dở.
Tiêu Kiệt phát hiện ra, hình như 15 điểm thuộc tính là một mốc quan trọng. Mấy kỹ năng thưởng từ con dê kỳ quái kia hay sách kỹ năng mà Dạ Lạc đưa cho Ta Muốn Thành Tiên đều yêu cầu thuộc tính phải đủ 15 điểm mới học được.
Suy nghĩ một lát, Tiêu Kiệt quyết định cộng 2 điểm thể chất, 3 điểm nhanh nhẹn.
Vậy là bảng thuộc tính cơ bản hiện tại của hắn như sau:
[...
- Thể chất: 12
- Sức bền: 10
- Sức mạnh: 10
- Nhanh nhẹn: 15
…]
15 điểm nhanh nhẹn ở ngoài đời chắc đã nhanh nhẹn vượt xa người thường, sau phải test thử xem trong thực tế 15 điểm nhanh nhẹn nó bá đạo cỡ nào.
Đừng coi thường 2 điểm thể chất chỉ tăng thêm có 20 máu, nhưng khả năng sống sót rõ ràng được nâng lên rất nhiều.
Nhất là mấy tình huống nguy hiểm kiểu bị bù nhìn ma hóa đốt, ít nhất có thêm máu thì dù có bị dính cũng không chết ngay.
Tiếp tục đi farm quái, lại xử lý thêm hai con bù nhìn ma hóa nữa, Ta Muốn Thành Tiên cũng lên được cấp 3.
"Anh Phong! Em cũng lên cấp rồi nè!" Ta Muốn Thành Tiên phấn khích báo cáo.
"Ừ, tính cộng điểm như nào chưa?" Tiêu Kiệt hỏi.
Ta Muốn Thành Tiên nghe vậy thì bắt đầu lăn tăn. Thực ra cậu ta đã suy nghĩ, chỉ là chưa dám quyết.
Từ sau khi nghe Dạ Lạc nói, cậu ta cũng đã nghĩ tới việc dồn hết điểm vào linh tính. Gom vài chục điểm xem có cơ hội nào kích hoạt kỳ ngộ để tu tiên hay không. Hên là cậu ta trẻ người nhưng không non dạ. Giai đoạn đầu mà không tăng chỉ số cơ bản thì sức chiến đấu gần như bằng không, có khi chưa kịp lên cấp 10 đã chết rồi ấy chứ. Nhớ tới lần trước bị đốt cháy, đúng là nhờ có 5 điểm thể chất cộng trước đó cậu ta mới may mắn sống sót.
“Anh Phong, anh có đề nghị gì không? Em muốn tu tiên, chỉ là… anh cũng biết đó… Anh nói xem em có nên liều một phen, dồn hết vào linh tính không?"
Tiêu Kiệt bình tĩnh đáp:
"Đề nghị thì không hẳn, nhưng anh có thể phân tích, em nghe thử hen. Đã muốn tu tiên nhất định phải đi theo hướng pháp hệ, mà như vậy chỉ có hai con đường thôi.”
2
0
2 tuần trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
