TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Đón người mới vào

Giang Phong không đi câu lạc bộ đón người mới ngày mai, ngoài lên lớp chính là ở sau bếp giúp Giang Kiến Quốc làm bánh ngọt, từ bốn năm giờ chiều bắt đầu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên liên tiếp, âm thanh dày đặc đến mức sắp làm nổ tung đầu Giang Phong.
Xem ra câu lạc bộ tuyển thành viên mới đã tiến vào giai đoạn gay cấn.
“Ting, hoàn thành nhiệm vụ phụ ‘Bắt kịp thời đại’, nhận được ban thưởng nhiệm vụ đạo cụ: ‘Biển quảng cáo’.”
Giang Phong sung sướng tiếp tục nhào bột, thấy Giang Kiến Quốc đang lấy bánh bao kim sa hấp chín ra khỏi nồi, hắn hỏi: “Bác cả, làm xong lượt cuối này thì không làm nữa nhé?”
“Được rồi!” Giang Kiến Quốc cảm thấy hôm nay mình đã làm xong bánh ngọt cho cả mười năm.
Sau hai ngày bận rộn, bỏ phần bánh bao kim sa cuối cùng vào nồi hấp, Giang Kiến Quốc ngồi xuống ghế đẩu trong phòng bếp, tùy tiện tìm thứ gì đó phe phẩy, hỏi: “Tiểu Phong, hôm qua bác quên hỏi cháu, sao ông cụ lại đột nhiên muốn đến thành phố A vậy?”
“Có khách mời ông nội đến nấu cơm.” Giang Phong vừa thu dọn dụng cụ làm bếp vừa nói: “Một giáo sư trong trường cháu mời ông nội đến làm canh tổ yến lá liễu.”
“Món chính à!” Ánh mắt Giang Kiến Quốc sáng lên: “Bố cháu chưa từng có cơ hội làm món này đâu đấy.”
Giang Phong gật đầu, động tác trên tay không ngừng, phối hợp với Giang Kiến Quốc trò chuyện câu được câu chăng.
Là một ông già nửa không tổ con trai suốt ngày bận rộn công việc, cửa hàng cắt may làm ăn vắng lạnh, vợ chìm đắm trong dưỡng sinh và phim đạo đức gia đình, Giang Kiến Quốc có cả đống lời không chỗ nói, khó lắm mới túm được thằng cháu, tất nhiên phải xả ra bằng hết.
Giang Kiến Quốc đang nói đến anh họ cả của Giang Phong là Giang Tái Đức suốt ngày tăng ca ở công ty thì điện thoại Giang Phong vang lên, nhìn hiển thị gọi tới là Vương Hạo.
“Alô, Phong ca à, chỗ chúng ta hơi phiền toái. Hơ, ơ…”
“Ơ cái gì mà ơ, đưa điện thoại cho tôi, Giang Phong cậu có ý gì hả? Câu lạc bộ cờ tướng các cậu bày nhiều bánh ngọt và đồ uống miễn phí như vậy còn ở gần câu lạc bộ vệ sinh bọn tôi thì thôi, nhưng Trần Minh Hành của câu lạc bộ các cậu đang làm gì kia hả? Lừa người trắng trợn! Người mới câu lạc bộ bọn tôi đã định ra, lại dám tặng một túi bánh ngọt lừa người sang chỗ các cậu, cậu có ý gì hả!”
Giang Phong: “…”
Thậm chí hắn có thể tưởng tượng được dáng vẻ Vương Tuệ đang rít gào ở trước mặt hắn.
“Hơ, Vương Tuệ, cậu trả điện thoại lại cho Vương Hạo đi, tôi hỏi cậu ấy, tôi không có ở đó, không biết tình hình.
“A.”
“Này, Hạo, cô ấy vừa nói đàn anh Trần cướp người là sao vậy?” Nếu Vương Tuệ nói thật, Trần Mạnh Hành làm việc này thật sự không chân chính.
“Đàn em kia thật sự là một hạt giống tốt, Lưu Thiến nhận ra cô ấy học chung trường cấp ba với mình, từng giành quán quân trận đấu cờ tướng cấp tỉnh. Với lại chúng ta đâu có cướp người, đàn em kia không nói muốn đi câu lạc bộ vệ sinh, chỉ cầm đơn xin thôi.” Vương Hạo khẽ nói.
Giang Phong: “…”
Giang Phong cảm thấy nếu Vương Tuệ biết hắn ở đâu, tám phần là đã vác dao lên đường.
“Khụ, nước ô mai còn không? Cho Vương Tuệ cốc nước ô mai an ủi.”
“Nước ô mai? Hết từ lâu rồi, hễ điền đơn là tặng, tặng hết từ lâu rồi, a đúng rồi, hình như tôi có thấy Lưu Thiến giấu một chai, cậu đợi chút.”
“Đàn em Thiến, giao nước ô mai trong bình giữ nhiệt của em ra đây.”
“Nước ô mai gì chứ, em không mang bình giữ nhiệt mà.”
“Ôi, hơ, đó không phải bình giữ nhiệt của em, là của bạn cùng phòng, thật đấy, cô ấy gửi ở chỗ em.”
“Chủ tịch Vương, cậu xem, chuyện này…”
Giang Phong ở đầu bên kia điện thoại đợi một lúc, Vương Tuệ nhận điện thoại nói: “Giang Phong, cậu tặng cho mỗi cốc nước ô mai là đuổi tôi hả?”
Nghe ra tâm tình tốt chút.
“Hương vị nước ô mai này như nào?” Giang Phong hỏi.
“Rất… Tạm được.”
“Chắc cậu biết nhà tôi mới một nhà hàng ở phố ẩm thực nhỉ?”
“Biết, tờ rơi tuyển thành viên mới của các cậu làm như quảng cáo nhà hàng vậy, gì mà thành viên câu lạc bộ cờ tướng có thể nhận ưu đãi giảm 10% tiền cơm, điền đơn còn phải quét mã QR theo dõi tài khoản chính thức, cậu cẩn thận tôi đến hội sinh viên cử báo cậu!” Vương Tuệ uy hiếp.
“Khụ… Như này đi, chuyện này đúng là bọn tôi làm không đúng, cậu cũng uống nước ô mai rồi, tôi tin tưởng chắc cậu đã biết tay nghề quán tôi như nào. Về sau thành viên câu lạc bộ vệ sinh các cậu đến quán tôi ăn cơm được giảm 5% được chứ? Nhất định phải trình chứng nhận câu lạc bộ!”
Vương Tuệ trầm mặc một chút: “Giảm 10%.”
“Không được, 10% là phúc lợi của câu lạc bộ cờ tướng bọn tôi, tối đa 6%!”
“8%.”
“Câu lạc bộ vệ sinh các cậu hơn hai trăm người, 8% ăn sập quán tôi mất, 6%!”
Sau khi cãi cọ một trận, cuối cùng Vương Tuệ thỏa hiệp, giảm 6%.
“A Mẫn, cậu đi sửa một sấp tờ rơi mới đi, trên đó thêm thành viên câu lạc bộ dùng cơm ở quán cơm Kiện Khang được hưởng thụ ưu đãi giảm 6%.”
Giang Phong: “…”
“Cậu thêm cả mã QR vào cho tôi!”

Buổi tối, người tuyển thành viên câu lạc bộ bận rộn một ngày tề tụ ở quán cơm Kiện Khang, Hà Giai Tuệ, Triệu Lâm Linh, Trần Mạnh Hành luôn kêu gào năm thứ tư bận rộn không có thời gian lên diễn đàn lại đồng loạt có thời gian đến ăn cơm trưa và chiều, sau khi đóng tiền cơm theo tháng khiến đội ngũ ăn bữa cơm công nhân của quán cơm Kiện Khang lại lớn mạnh thêm vài phần.
Ăn uống no nê xong là lúc triển lãm chiến tích hôm nay.
“Teng teng teng teng teng!” Triệu Vũ lấy từ trong túi ra một xấp đơn xin gia nhập câu lạc bộ đã điền xong thật dày đập lên bàn, tiếng “Bộp” nặng nề khiến mọi người vì thế run lên.
“300 tờ, phát hết ra ngoài rồi?” Quý Nguyệt nhìn một xấp đơn xin gia nhập thật dày trên bàn mà trợn trắng mắt.
“Phát ra hết, bọn em còn kết thúc công việc trước thời hạn.” Triệu Vũ gật đầu khẳng định.
Mọi người nhìn chằm chằm đơn xin.
“Thất thần làm gì, chia ra đi, chọn người!” Quý Nguyệt thúc giục.
Lúc này mọi người mới như bừng tỉnh từ trong mộng.
Chọn người, từ ngữ xa lạ cỡ nào, lại có thể xuất hiện ở câu lạc bộ cờ tướng.
Mọi người chia sơ qua tập đơn, bắt đầu sàng lọc.
“Ngô Mẫn Kỳ, giành được hai lần quán quân trận đấu cấp tỉnh, đàn em Thiến, đây là bạn học của em hả?” Lưu Tử Hiên đưa tờ đơn kia cho Lưu Thiến xem, cảm thán: “Chúng ta phát rồi!”
Khóa trước tới nay của câu lạc bộ cờ tướng, thành viên giành được quán quân trận đấu chung cư đã xem như là nhân tài.
Sau khi sàng chọn vài vòng giữ lại 19 người đều từng giành được giải ở trận đấu từ cấp thành phố trở lên, cộng thêm một vài “Sinh viên có sở trường” như đai đen Tae Kwon Do, từng giành được giải thưởng cấp quốc gia đàn dương cầm, tinh thông cắm hoa, võ thuật nhìn rất lợi hại nhưng không liên quan gì đến cờ tướng, câu lạc bộ cờ tướng dự tính năm nay cộng thêm Lưu Thiến là tuyển nhận mới 26 thành viên.
Xem xong lý lịch sơ lược của thành viên mới, các thành viên cũ cảm thấy mình không có mặt mũi nào đứng tiếp trong câu lạc bộ cờ tướng.
“Chị quyết định!” Quý Nguyệt vỗ bàn: “Năm nay vẫn là chị đi tìm hội sinh viên đòi tiền.”
“Đàn chị, chị đi có vẻ như…” Giang Phong định nhắc nhở cô, thật ra cô đã tốt nghiệp rồi.
“Chị cái gì mà chị, hội trưởng hội sinh viên không đổi, nó có thể không nhận ra chị sao?” Vừa nghĩ tới gian khổ cần kinh phí câu lạc bộ vài năm trước khi mình làm chủ tịch, lại nhìn lần lượt từng đơn xin gia nhập câu lạc bộ trước mắt, Quý Nguyệt cảm thấy cô phải kêu lên lời cô muốn nói ba năm rồi với đám trong hội sinh viên ôm khư khư không chịu bỏ tiền.
Tôi – câu lạc bộ cờ tướng – lấy tiền!

12

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.