Chương 12
Vài lá thư,an bài hết thảy
Lúc này hai lá thư còn lại cũng tới tay của hai chỉ huy quân đội nước đó. Người đưa thư sau khi đưa cho chỉ uy quân Phạm cũng không rời đi mà chờ đợi.Chỉ huy quân Phạm là Phạm Hoả đang đọc bức thư,bên trong viết:
"Chào Phạm đại nhân,ta là Đào Lâm đây.Nhớ khi xưa ngài đi tới nước ta tránh nạn,đã được ta cưu mang ,khi lớn lên thì đã về nước trả thù.Nay lại đem quân đánh nước ta, quả thực có chút không đúng.Nay nhân cơ hội bốn nước nội loạn hãy liên minh với quân ta một bước đưa Phạm Quốc lên đỉnh,nếu ngài không biết thì quân bốn nước kia đã hai nước phản bội lén thông đồng với nhau,hai nước còn lại cũng đang mang ý phản để khi ra trận công thành thành công sẽ tiêu diệt quân nước Phạm và Võ.Điều này chẳng nhẽ không lo sợ? Thưa ngài hãy suy nghĩ kỹ, nếu không tin lời ta, ngài hoàn toàn có thể phái binh từ xa quan sát,quân Lê và Sở trao nhau bằng thư từ mà khi điều kiện hợp lí,bọn chúng sẽ tìm cách kéo quân ra khỏi các trại mới liên lạc,mật thám quân Trương, Triệu cũng chỉ chờ đợi sợi dây cuối cùng trong lòng,chỉ cần Sở Lê cấu kết thì bọn chúng cũng sẽ theo mà khi đó tình cảnh bên ngài sẽ vô cùng éo le,ta khuyên ngài hãy hợp tác với quân Võ cùng hơn mười vạn quân của ta chống bọn chúng,nếu đồng ý hãy nói với người đưa thư, còn một bức nữa."
Đọc xong Phạm Hoả trong lòng suy nghĩ đôi chút rồi nói:
"Ta đồng ý liên minh, hãy đưa cho ta là thư còn lại."
Người đưa thư liền lấy ra lá thư còn lại,sau đó liền cáo lui, trước khi đi có nói:
"Mong đại nhân hãy hủy lá thư kia đi,lá này thì phải cất cẩn thận.Sau để biết thân phận vẫn cần lá thư này đó."Sau đó mới rời đi.
"Quân ta sẽ lén lút hành quân theo cánh trái, nhiệm vụ bên ngài là yểm trợ quân ta.Đợi đến khi quân ta trong thành đánh lên sẽ thoái lui rồi khi quân Lục Quốc tấn công thành thì đội quân phía trái cùng quân nước ngài sẽ lật bài giết chết bọn chúng!"
Đọc xong, Phạm Hoả có chút suy nghĩ nhưng nhanh chóng cất đi,để lá thư vào dưới ngăn kéo của mình.
Sau đó người đưa thư liền tới đưa thư cho Mã Quý tức chỉ huy quân nước Võ rồi cáo lui,lá thư trong tay viết:
"Ta phải viết nhanh, quân Phạm đã liên minh với Đào Lâm đó bọn chúng có giao tình từ trước,quân Sở cũng vậy mau tìm cách tiêu diệt!Theo như ta nghe thì quân Phạm sẽ phải giữ lá thư liên minh cùng chiến lược, điều mà Đào Lâm đã dặn,mau tìm!"
Nhìn lá thư với tờ báo trên tay,Mã Quý thầm nghi ngờ.
"Người đâu mau gọi "Xe hoa",ta có việc."
Một lúc sau, một người liền bước vào.Vừa tới Mã Quý liền nói:
"Ngươi nhân cơ hội hoặc thời cơ thuận lợi,hãy xâm nhập trại chính quân Phạm kiếm lấy cho ta lá thư mà quân Trần và Phạm hợp tác với nhau."
"Đã rõ."
Tình hình mỗi quân lúc này đều đã bị chia rẽ, lượng lớn quân mỗi nước đều biết thông tin mà chỉ huy cho đồng thời biết không được để lộ nên vẫn giữ kín như thường.
Đến tối,quân Lê nhiệt tình mời quân các nước ra bên ngoài cách xa trại chính,các lính canh mỗi nước cũng đều tham gia,nhất là với quân Sở,quân Lê đều mời chào vô cùng thân thiết như huynh đệ thân thiết với nhau, điều này khiến các quân đều tại sự nhận được sự nghi ngờ cùng chứng thực.Mỗi bên đều thực sự có toan tính riêng.
Trương Mục một bên thầm nghĩ:
"Truyện này rất lạ,quân Lê lại mời quân ta nhiệt tình như vậy trong khi trước đó lại có hiềm khích vô cùng lớn.Hừm bọn chúng đang toan tính gì đây."
"Hửm,xem ra lời lá thư đó là thật."Quán Hà một bên vừa nghĩ vừa ngồi xuống chiếc ghế cuối cùng của sáu chiếc ghế cho sáu thủ lĩnh.
Phù Mễ cười nói với mấy người nhưng trong lòng lại nghĩ:
"Như thế này thì khá lạ, tại sao lại thân thiết như thế."
Lý Sách một bên không ngừng câu kéo, thịt rượu là vô cùng nhiều khiến binh sĩ đều ham.
Phạm Hoả liền tới mời rượu Trương Mục, cười cười nói trông vô cùng thân thiết.
Mà trong mắt Mã Quý, nó chả khác gì cái kim trong mắt.
Bốn nước Lê, Triệu,Trương,Võ lúc này chỉ cần đi kiểm tra bằng chứng xác thực nữa là đủ rồi.
Tuy đều biết lá thư có thể là giả nhưng với biểu hiện, và chứng cứ xác thực thì bọn họ đều có thể tin theo.
Ở bên kia,quân Lê đã lẻn vào trại quân Sở,bắt đầu kiểm tra từng nơi có thể cất giấu thư,cuối cùng cũng đã tìm được, nhanh chóng ghi nhớ,sắp xếp lại như ban đầu rồi nhanh chóng rời đi.
Mà truyện này đều đã được quân Trương từ xa nhìn thấy,sau khi người quân Lê vào và đi đều rất nhanh khiến cậu ta nhanh chóng xác định như nhiệm vụ, người quân Trương cũng nhanh chóng rời khỏi nơi quan sát về trại đợi báo cáo.Quân Triệu cũng đã phát hiện, thấy hai người đi liền cũng rời đi.
Ở phía bên kia người quân võ được cho từ trước cũng đã vào trại tìm chứng cứ,sau một hồi tìm kiếm cũng đã thấy,nhanh chóng học thuộc rồi cất lại chỗ cũ và rời đi.
Ăn uống no say về sau,mọi người đều đã quay lại từng nơi.Lúc này các vị chỉ huy cũng đã nhận được thông tin mà mật thám cung cấp, hiện tại đoàn kết giữa sáu nước nó đã hoàn toàn tan vỡ thậm chí còn rất thù địch đều có nguy cơ xảy ra nội chiến.
...
Ngày hôm sau,quân lính tại cánh trái (tức cánh phải theo hướng nước Trần) đã giảm hơn chín phần,quân vốn ít lại càng ít hơn, lượng quân từ chín phần ,hai phần được cho về trại,bảy phần được cử sang cánh phải.Các chỉ huy lấy lí do rằng cánh trái địa thế hiểm trở quân Trần không thể hành quân được, ngược lại cánh phải địa thế rất dễ dàng hành quân đánh úp trong đêm nên điều này là hợp lý, nói như vậy nhưng trong lòng binh lính các nước biết được là quân Trần sẽ lén hành quân theo cánh phải.Các nước được phụ trách trấn thủ hai cánh là Võ và Phạm nên dễ dàng điều binh đi, quân Phạm nói là như vậy nhưng cũng không phải là hoàn toàn chỉ đợi khi tình thế có lợi thì mới quyết định phản Lục quân,đây là điều mà Phạm Hoả đã chọn.Còn lại các nước khác đều không có động tĩnh gì.
Đến tối hôm đó,quân do thám cánh phải đã phát hiện một đội quân tiên phong đang đi do thám tình hình phía trước,ngay lập tức họ liền về báo cáo mà điều này cũng đã bị quân Trần nhìn thấy.
Ngay trong đêm lực lượng quân phía Lục Quốc liền đem toàn bộ quân ở cánh phải sang cánh trái, mà điều này đã bị do thám quân Trần núp trên rừng cây phát hiện,sau khi đã chắc chắn người đã bị đánh lạc hướng thì mới quay lại báo hiệu với quân Trần đang ở trong rừng cây,đã hành quân từ tối hôm trước đến đây.
23
1
5 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
