TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thế giới 1 - Chương 3

Dưới ánh trăng lờ mờ, làn da trắng nõn của cô như được phủ lên một lớp ánh ngọc trai, càng trở nên óng ánh mê hoặc hơn.

Trần Hà thở dốc, máu nóng sôi trào: “Anh có đạo cụ, chỉ cần em hôn anh một cái thì anh sẽ đưa em rời khỏi đây, chịu không?” Vừa dứt lời, mặt hắn đã cúi xuống đầy hăm hở.

Đồng tử Nhan Tân Nguyệt co rút, phản ứng còn nhanh hơn suy nghĩ, cô trở tay tát thẳng vào mặt hắn.

“Chát!” Một tiếng giòn tan.

Hắn không ngờ bị đánh, mặt lệch sang một bên, sững người.

Nhan Tân Nguyệt không bỏ lỡ cơ hội, lách người chạy ra, trong ánh mắt vừa kinh ngạc vừa oán hận của hắn, cô giật tung cánh cửa.

Gió đêm điên cuồng ùa vào, mái tóc trà nhạt dài như tảo bị thổi tung lên rối bời.

“Em điên rồi à!”

Trần Hà hoảng hốt hét lên, nỗi sợ áp đảo du͙© vọиɠ, hắn vừa chửi vừa run lẩy bẩy lôi đạo cụ bỏ trốn.

Nhưng Nhan Tân Nguyệt chẳng mảy may bận tâm, cô vén tóc khỏi mắt, nhìn chằm chằm vào bóng dáng cao lớn phía sau cánh cửa.

Một con quỷ đẹp đến mức khuynh đảo thế gian.

Con quỷ mang dáng dấp chênh vênh giữa thiếu niên và thanh niên, gương mặt tuấn mỹ với làn da trắng như tuyết, tóc đen rũ xuống, đôi mày đậm, mắt sâu, mũi cao môi mỏng.

Y mặc trường bào đen rộng thùng thình, bay phần phật theo gió đêm, thắt lưng đỏ sậm buộc lỏng làm nổi bật dáng người săn chắc.

Sống mũi cao, dưới là đôi mắt đào hoa hẹp dài sắc bén, đen thẳm như gỗ mun, nơi đồng tử ánh lên sắc đỏ u huyền. Ánh nhìn từ y mang theo lạnh lùng xa cách, còn xen lẫn điên loạn khát máu.

Là ánh mắt nhìn côn trùng hay chính xác hơn là nhìn một con mồi sắp bị gϊếŧ.

Y giơ cao thanh đao lớn, lưỡi dao sắc loáng ánh bạc, lạnh đến tê người.

Nhan Tân Nguyệt nuốt nước bọt, hít một hơi sâu như thể đang hạ quyết tâm sống chết.

Khi lưỡi dao sắp bổ xuống, cô như cánh bướm nhào tới, ôm chặt lấy eo y.

Khoảnh khắc ấy, không gian như bị ai đó bấm nút dừng lại.

Trần Hà nói đúng, cô thật sự điên rồi.

Nhưng giờ điên là lựa chọn duy nhất.

Ngoài đời, Nhan Tân Nguyệt là trà xanh, xinh đẹp rực rỡ, yếu đuối đáng yêu, lấy sắc đẹp làm vũ khí và được vô số những người chuẩn “con nhà người ta” nâng như nâng trứng.

Nhưng ở đây, trong trò chơi sinh tồn này, nơi mà chỉ có thực lực mới đáng giá, cô chẳng qua là một đóa hoa yếu mềm chẳng ai xem trọng. Vẻ đẹp của cô chỉ là tài nguyên để kẻ mạnh chiếm đoạt.

Với rác rưởi như Trần Hà thì thà chết chứ cô không bao giờ để hắn chạm vào.

4

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.