TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

“Không quen, ai thèm quen chị ấy chứ.” Tống Chân nói, giọng không giấu được chút chán ghét.

“Chậc.” Bùi Quý Ngâm cười khẽ một tiếng: “Người theo đuổi chị có thể xếp quanh trường hai vòng đấy. Ngoài đời chưa chắc quen được chị đâu, từng người một xếp hàng chắc phải đến năm sau.”

“Không hổ danh là chị, chị giỏi thật đó nha.”

Bùi Quý Ngâm là người lên cấp 2 đầu tiên, lấy được first blood.

“Ghê vậy trời.” Tống Chân cảm thán.

“Đương nhiên rồi.” Bùi Quý Ngâm cười. Cô vừa lên cấp 4 đã bắt đầu chạy khắp bản đồ, cướp rừng đối thủ, tiện thể lượn qua đường giữa một vòng.

Đến lúc Bùi Quý Ngâm có ba mạng trong tay, cô gái chơi Yao kia đã tự động bỏ Tôn Ngộ Không mà ngồi lên đầu cô.

“Anh ơi, anh giỏi quá đi.” Yao mở mic, cảm thán một tiếng, giọng ngọt ngào vô cùng.

“Bé yêu ơi, địch tới kìa.” Bùi Quý Ngâm hô một tiếng: “Xem chị thể hiện đây.”

Tống Chân: …

“Anh ơi, xạ thủ là người yêu của anh hả?” Yao hỏi một câu.

Thần Không Phù Hộ Ta (Tôn Ngộ Không): [???]

“Em thấy anh Mã Siêu cần được bảo vệ hơn á.” Yao nói tiếp: “Sao anh không trả lời em vậy, là tại giọng em không hay hở?”

Tiểu Khả Ái Đừng Chạy (Mã Siêu): [Quả nhiên, bé nhà chị giọng ngọt hơn em chút đấy.]

Tống Chân: …

Tống Chân muốn hỏi xem Bùi Quý Ngâm có bị gì không, cuối cùng cũng bật mic: “Vậy à? Chị nói vậy em ngại muốn chết rồi đó nha.”

Thần Không Phù Hộ Ta (Tôn Ngộ Không): [Hừ.]

Yao cũng im lặng hai giây rồi bật cười: “Chị ơi, giọng chị thả lỏng tí nghe sẽ hay hơn đó. Còn em là giọng bẩm sinh, nên nghe tự nhiên hơn.”

“Giọng người ta cũng là bẩm sinh đó nha. Hơn nữa... chị thấy giọng chị còn tự nhiên hơn. Hay là em hỏi thử anh Mã Siêu đi?” Tống Chân nói.

“Đương nhiên là em rồi, bé cưng.” Bùi Quý Ngâm cũng mở mic, giọng ngọt ngào: “Các em gái khác sao bằng em được.”

Thần Không Phù Hộ Ta (Tôn Ngộ Không): [Mấy người mua máy biến giọng cùng một chỗ à?]

“Tôi đâu có dùng biến giọng, đây là giọng thật mà.” Bùi Quý Ngâm cười khúc khích: “Anh Khỉ ơi.”

“Chị là con gái à...” Yao thở dài.

“Con gái thì không tốt sao?” Giọng Bùi Quý Ngâm dịu lại, mang chút ấm ức: “Vậy em xuống khỏi đầu chị đi.”

“Không đâu, bám chị mới được ăn ké hỗ trợ mà.” Yao thản nhiên đáp.

“Nhưng anh Khỉ nhà em sắp giận rồi đó.” Bùi Quý Ngâm nói.

“Trên đời thiếu gì tool để dùng, cái này không được thì kiếm cái khác.” Yao nói.

Bùi Quý Ngâm cười.

Thần Không Phù Hộ Ta (Tôn Ngộ Không): [...]

“Chị ơi, ván sau tụi mình chơi chung nữa được không?” Yao hỏi.

“Không được rồi”, Bùi Quý Ngâm đáp: “Tại chị cũng thích chơi Yao lắm. Chúng ta trùng lane mất rồi.”

“Em có thể chơi tướng khác mà. Mã Siêu của chị chơi hay thật, hiếm lắm mới gặp chị nào chơi Mã Siêu đỉnh vậy luôn á.”

“Chị ơi, em giỏi nịnh lắm, chị gϊếŧ một mạng em sẽ khen chị một lần.”

“Chị chơi nữa được không?”

Tống Chân: …

Trăng Lưỡi Liềm Cong Cong (Tiểu Kiều): [Nếu rủ cậu thì bọn mình phải đánh đội năm người, mà năm người thì không ổn định lắm.]

“Bé cưng, đổi đường đi.” Bùi Quý Ngâm bất lực khi chứng kiến Tống Chân bị ép sát vào trụ thứ hai.

“Hầy, sao em chơi xạ thủ mãi mà vẫn không thông nổi nhỉ...”, Tống Chân thở dài: “Một cái trụ cũng đẩy không xong, em đúng là nên quay về chơi hỗ trợ với đường giữa thôi.”

“Con gái không được nói mình kém, chỉ là em chơi chưa nhiều thôi.” Bùi Quý Ngâm nói, vài phát chọc đã hạ gục Marco bên địch: “Em phải tin là mình giỏi nhất.”

Nhưng mà ván này vẫn thua. Dù đã đẩy đến tận trụ chính, cuối cùng vẫn thua.

Đôi khi sự lật kèo chỉ xảy ra trong chớp mắt. Bùi Quý Ngâm vừa chết là cả team bị quét sạch, đối phương càn thẳng vào đẩy trụ, kết thúc trận đấu.

“Đẩy được đến nhà chính rồi sao không lo đánh trụ đi.” Bùi Quý Ngâm thở dài: “Con khỉ kia, đang nói anh đó.”

Thần Không Phù Hộ Ta (Tôn Ngộ Không): [Tôi tưởng một mình cô có thể phá được chứ.]

“Chỉ còn một chút xíu nữa thôi.” Tống Chân cũng thở dài: “Em chết sớm quá, lúc đó gắng thêm một đòn nữa là xong rồi.”

Tống Chân nhìn toà tháp vỡ nát, trái tim cô cũng vỡ theo: “Chẳng lẽ ông trời đang bảo mình đi ngủ sao?”

“Có thể lắm.” Bùi Quý Ngâm đáp: “Cái bạn Yao lúc nãy còn gửi lời mời kết bạn cho chị nữa nè.”

“Chị có định chấp nhận không?”

“Không, một bé có giọng dễ thương là đủ rồi.”

Tống Chân: …

Trăng Lưỡi Liềm Cong Cong: [Hì hì hì.]

Trăng Lưỡi Liềm Cong Cong:[Mình cũng off trước đây, hôm khác lại chơi tiếp nhé. Mình cũng đã gửi lời mời kết bạn rồi, duyệt giúp mình nha, mình không add cậu được, Tiểu Khả Ái à.]

“Vậy để tớ add cậu.” Tống Chân nói.

Chào tạm biệt mấy người kia xong, Bùi Quý Ngâm nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm, lại chơi thêm ba trận đấu đỉnh cao nữa. Đến tận mười hai giờ mới leo lên giường, cô mở Vương Giả Doanh Địa*, quả nhiên, mấy đứa miệng nói đi ngủ thì tuyệt đối không bao giờ đi ngủ thật.

(*)App hỗ trợ giao lưu giữa người chơi trong Vương Giả.

Tống Chân lại chơi tiếp một mình, thắng một ván thua hai ván.

Bùi Quý Ngâm nhìn mà muốn phì cười.

Tính đi tính lại, mấy ngày nay chơi cùng Tống Chân, hình như cô chỉ thắng được một hai ván. Cô nhìn bậc xếp hạng của tài khoản phụ, có vẻ như sắp tụt xuống Kim Cương rồi.

Không lẽ nào lại thế được chứ...

7

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.