TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 5

Cố Tiểu Văn thấy toàn bộ sự việc quá nực cười, cô đứng bật dậy, bản năng cầu an tránh họa khiến cô định quay người bỏ chạy, trở lại sân nhà mình. Người này đâu phải mục tiêu Bạch Khang Thành của cô, mà cô thì từ trước đến nay vốn không thích dính vào rắc rối. Cô ghét phiền phức.

Nhưng khi cô nhìn thấy anh phát điên, tự làm tổn thương chính mình, hai tay vô lực cấu cào loạn xạ, ánh mắt trống rỗng... thì đột nhiên, Cố Tiểu Văn lại cảm thấy mình đang nhìn thấy một con búp bê máy móc bị vứt bỏ, bị hỏng hóc.

Hình ảnh ấy kỳ lạ thay, lại chạm vào một phần ký ức không mấy tốt đẹp trong sâu thẳm trí óc cô.

Vì vậy đôi chân cô như bị rút hết sức lực, đứng đó không nhúc nhích, chỉ nhìn anh cắn chặt lấy cánh tay mình như thể đang cố giữ lấy chút tỉnh táo cuối cùng.

Chẳng bao lâu sau, Cố Tiểu Văn thấy máu rỉ ra từ cánh tay anh. Cô đứng cách đó không xa, nhíu mày, nghi ngờ không biết liệu anh có thực sự định cắn đứt miếng thịt kia không.

"Anh sao thế hả?" Cố Tiểu Văn thở dài, thử kéo cánh tay anh ra, rồi bóp cằm anh, nhưng lực cắn của anh quá mạnh, cô không tài nào mở ra được.

"Anh buông ra đi! Cắn nữa là rách thịt luôn đấy!" Cố Tiểu Văn không gỡ được hàm anh ra, cũng không tách được tay anh ra. Toàn thân anh cứng đờ như bị giật, da thì ướt đẫm mồ hôi nhưng thân nhiệt lại lạnh ngắt.

Thấy máu ngày càng nhiều, Cố Tiểu Văn chỉ còn cách hít sâu, nói một câu "xin mạo phạm", rồi thi triển tuyệt kỹ mà dù là đánh nhau hay đùa giỡn cũng gần như chắc thắng, thọc lét vào nách và hông anh.

Cuối cùng anh cũng có phản ứng, buông cánh tay bê bết máu ra, tránh bàn tay của Cố Tiểu Văn, nhưng cả người vẫn còn co giật, hai tay loạng choạng vung loạn, miệng phát ra mấy tiếng "a a" không rõ lời. Rồi...

"Bốp!"

Một cú đánh mạnh văng thẳng vào cằm Cố Tiểu Văn.

"A!" Cô khuỵu xuống đất, ôm lấy cằm mình, đau đến mức đầu óc ong ong, tưởng như xương cằm bị đánh vỡ tan.

Đã nhiều năm rồi cô không bị thiệt thòi thế này, trong lòng bắt đầu bực bội.

Tên này cô xử lý không nổi. Cố Tiểu Văn đứng dậy định vào nhà gọi người, nhưng chưa kịp bước vào thì thấy anh lại cắn vào cánh tay mình, vẫn đúng chỗ ban nãy. Cô không hiểu sao anh lại cố chấp với miếng thịt đó đến thế, cứ như muốn ăn thịt chính mình vậy.

Cố Tiểu Văn hết cách, bèn gào toáng lên về phía trong nhà:

"Người đâu! Có người muốn gϊếŧ người kìa!"

3

0

3 tuần trước

13 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.