TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Khác biệt là nơi đây là một thế giới ABO. Giới tính con người được chia thành ba loại: Alpha, Beta và Omega.

Nguyên chủ là một Alpha ở đáy xã hội, làm công nhân xiết ốc vít trong một xưởng máy. Dù ngoại hình khá thanh tú, nhưng tính cách lại nhút nhát, yếu kém, thường xuyên bị đồng nghiệp bắt nạt.

Tin nhắn gần đây trong điện thoại cho thấy hôm qua cô ta vừa bị đuổi việc.

Thế nhưng một người như vậy, một mặt thì đáng thương cầu xin sếp đừng sa thải mình, mặt khác lại khoe khoang trong nhóm bạn bè vô lại rằng bản thân "dạy dỗ" vợ ra sao thậm chí còn quay video và đăng lên nhóm…

Còn Đổng Tầm, chính là Omega đã kết hôn với nguyên chủ.

Văn Tâm đọc xong những đoạn tin nhắn đó, tay siết chặt đến mức ngón tay trắng bệch.

Cô xuyên vào một tên cặn bã chuyên ngược đãi vợ.

Cô là người chỉ cần nhìn thấy gái xinh là đỏ mặt cúi đầu, không dám bắt chuyện, bây giờ lại ở trong thân thể của kẻ đã dám ra tay với một mỹ nhân như vậy? Thật sự đáng tội chết vạn lần.

Nhớ lại chỉ một thoáng nhìn ngắn ngủi ban nãy, vậy mà vẻ đẹp của Đổng Tầm đã khắc sâu vào tâm trí cô đến mức khó quên. Văn Tâm nghiến răng đến suýt cắn phải hàm sau.

Cô hít sâu một hơi, đột ngột đứng bật dậy khỏi ghế sofa.

Cô phải đi xin lỗi Đổng Tầm.

Bây giờ cô đang ở trong thân thể của một tên cặn bã.

Dưới góc nhìn của Đổng Tầm, thì người vừa rồi ra tay đánh nàng chính là cô.

Chỉ nghĩ đến đó thôi, Văn Tâm đã thấy bản thân tội lỗi đến mức muốn chôn luôn xuống đất.

Không được! Cô phải làm gì đó để bù đắp.

Nghĩ vậy, cô lập tức lao đến cửa phòng ngủ…

Văn Tâm lóng ngóng giơ tay, mò mẫm tay nắm cửa không dưới mười lần mà vẫn không thể mở nổi cánh cửa kia.

Cô là một người mắc chứng sợ xã hội trầm trọng.

Mỗi khi phải giao tiếp với người lạ, toàn thân cô đều rơi vào trạng thái đỏ mặt đến nóng rực, không thể kiểm soát, lại còn vô thức khiến không khí trở nên gượng gạo đến mức khó xử. Tình trạng này cứ lặp đi lặp lại như một vòng luẩn quẩn.

Ở thế giới cũ, do sức khỏe yếu, ba ngày hai bận cô phải nhập viện. Ba mẹ lúc nào cũng coi cô như búp bê sứ mà cẩn thận nâng niu, quanh năm gần như không để cô bước chân ra khỏi nhà. Nhất là khi bệnh tình chuyển nặng, cô gần như không rời khỏi giường bệnh, bản thân vốn dĩ cũng không có kỹ năng giao tiếp xã hội như người bình thường.

4

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.