0 chữ
Chương 21
Chương 21: Nói câu thoại kinh điển “Hạ Tiếu Tiếu là người phụ nữ của tôi”
Tiến độ phát triển ngành nghề trong sách và ngoài đời vốn không giống nhau. Muốn nắm bắt cơ hội, cô phải nhanh hơn người khác.
Vương Thanh vốn nghĩ chỉ là một báo cáo đơn giản, không ngờ yêu cầu của Sở Tổng lại phức tạp đến thế. Cô ấy lập tức cảm thấy Hạ Tiếu Tiếu khó lòng đảm đương nổi, bèn đề nghị: “Nếu vậy, để tôi tự làm thì hơn.”
Sở Sở không tỏ rõ thái độ, chỉ quay sang nhìn Hạ Tiếu Tiếu, nói: “Nếu cô cảm thấy mình không làm nổi thì để Vương Thanh làm cũng được.”
Hạ Tiếu Tiếu trầm mặc vài giây rồi lấy hết can đảm đáp: “Em làm xong rồi đưa chị Vương Thanh duyệt trước, sau đó mới đưa lên ngài, như vậy có được không ạ?”
Sở Sở gật đầu đồng ý, Vương Thanh thấy vậy cũng không nói gì thêm. Dù sao cô ấy là thư ký trưởng, công việc chất đầy đầu, không có thời gian làm một bản báo cáo dày đặc thông tin như vậy.
Hai người trở về văn phòng, Vương Thanh vẫn chưa yên tâm, dặn dò: “Chị sẽ gửi mấy bản báo cáo trước kia làm cho Sở Tổng cho em tham khảo. Có chỗ nào không hiểu cứ hỏi chị. Em cứ viết dàn ý trước, chị kiểm tra xong rồi hãy bổ sung nội dung, như thế sẽ tránh thiếu sót.”
Hạ Tiếu Tiếu ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Đây là lần đầu tiên cô nàng được giao một nhiệm vụ nghiêm túc, thầm hạ quyết tâm nhất định phải làm cho thật tốt.
Cùng lúc đó, Sở Sở đang dựa vào trí nhớ để liệt kê những ngành có tiềm năng phát triển vượt bậc trong tương lai. Cô dự định sau khi đọc xong bản báo cáo của Hạ Tiếu Tiếu, sẽ so sánh với thực tế để đánh giá sự khác biệt giữa thế giới trong truyện và ngoài đời, từ đó quyết định phương hướng phát triển tiếp theo của Đầu Tư Ngân Đạt.
Nếu muốn trong vòng ba năm kiếm được 100 tỷ, chỉ dựa vào mấy ngành truyền thống thì chắc chắn không đủ. Tập đoàn Tề Thịnh trải rộng khắp các lĩnh vực, đặc biệt nổi bật ở bất động sản, khai khoáng, y dược và ẩm thực, toàn là những mảng mà Sở Sở chưa từng động tới. Cô chỉ có thể đặt cược vào mảng mình hiểu rõ nhất là giải trí – phim ảnh, rồi dùng những ngành nghề mới nổi để bứt phá và lay chuyển đế chế thương nghiệp khổng lồ của Sở Ngạn Ấn. Không thể lấy trứng chọi đá.
Sở Sở đang chăm chú lập kế hoạch bên bàn làm việc thì màn hình điện thoại bên cạnh bất ngờ sáng lên, hiển thị một cái tên quen thuộc. Cô chỉ liếc nhìn một cái, sau đó thờ ơ tiếp tục công việc, hoàn toàn phớt lờ tiếng rung không ngừng của máy.
Thế nhưng, một âm thanh kỳ quái bỗng nhiên vang lên, buộc cô phải chú ý.
[Vui lòng hoàn thành nhiệm vụ để củng cố hào quang “Tổng tài bá đạo”, nếu hào quang biến mất sẽ bị thế giới chính xoá bỏ.]
[Nhiệm vụ: Nói với Lý Thái Hà câu thoại kinh điển: “Hạ Tiếu Tiếu là người phụ nữ của tôi.”]
Sở Sở: Kinh điển cái đầu!
Chiếc điện thoại trên bàn như củ khoai lang nóng bỏng tay, người gọi tới không ai khác chính là Lý Thái Hà.
Sở Sở thật sự không hiểu nổi, tại sao mỗi lần cô sở hữu hào quang gì là y như rằng lại bị lôi vào chuyện tình yêu của nam nữ chính?
Sở Sở: Mặc dù là câu chuyện của ba người, nhưng tôi không muốn có tên trong đó.
Cô miễn cưỡng nhận cuộc gọi, lời nói đầu dây bên kia đã tràn đầy tức giận.
“Rốt cuộc cô muốn làm gì hả?”
Từ sau sự kiện rơi xuống bể bơi, Lý Thái Hà đã hoàn toàn nhìn rõ bộ mặt thật của Sở Sở, một người phụ nữ độc ác và thủ đoạn. Trước kia anh ta từng cảm kích cô vì những dìu dắt ban đầu, giờ đây chỉ còn lại chán ghét và phản cảm.
Sở Sở ngồi trên ghế xoay, một tay cầm điện thoại, tay kia chống cằm nhìn ra những tòa cao ốc xa xa, thản nhiên nói: “Tôi không biết anh đang nói gì. Nếu là chuyện tiền vi phạm hợp đồng, anh cứ liên hệ với bên pháp lý. Tôi rất bận, không có thời gian nghe anh gào lên.”
“Tiền hợp đồng, tôi một xu cũng không thiếu cô! Nhưng cô đừng hòng làm gì Tiếu Tiếu!” Lý Thái Hà nghiến răng nghiến lợi, giọng đầy đe dọa. “Cô điều em ấy đến Ngân Đạt là có mục đích gì?”
Anh ta biết tin Hạ Tiếu Tiếu rời công ty Điện ảnh Thần Tinh, sang làm việc tại Đầu tư Ngân Đạt thì vô cùng sửng sốt. Trong mắt anh ta, đây chẳng khác nào thả cừu vào hang sói. Sở Sở từng có “tiền án” đẩy người xuống nước, giờ muốn ra tay với Hạ Tiếu Tiếu cũng dễ như trở bàn tay.
Sở Sở vốn chẳng muốn đôi co, nhưng thấy anh ta nổi giận đùng đùng, cô lại bị chọc tức. Cô chậm rãi phản bác:
“Anh nghĩ tôi có thể làm gì cô ấy?”
“Lý Thái Hà, anh còn chẳng phải bạn trai của Hạ Tiếu Tiếu, lấy tư cách gì mà ở đây gào thét?”
Sở Sở cảm thấy nam chính thật vô lý, không nhịn được nheo mắt, phản công một cách sắc bén: “Anh căn bản chẳng hiểu gì về cô ấy cả. Anh tưởng mình là thánh tình yêu, rồi cứ thế dốc lòng hy sinh để cảm động bản thân sao?”
Lý Thái Hà tức giận quát lại: “Cô thì hiểu cái gì! Tôi đương nhiên hiểu rõ Tiếu Tiếu.”
“Anh hiểu cái gì?” Sở Sở không khách sáo ngắt lời, mỉa mai không kiêng nể: “Chỉ dựa vào một mối duyên thời thơ ấu?”
“Anh với cô ấy xa cách hơn chục năm, đến giờ còn không dám nói ra thân phận thật mà cũng dám vỗ ngực tự xưng là hiểu cô ấy?”
Trong nguyên tác “Cô Vợ Quyến Rũ Của Đại Minh Tinh”, Lý Thái Hà và Hạ Tiếu Tiếu gặp nhau từ nhỏ, tình cảm thanh mai trúc mã, nhưng rồi xa cách hơn mười năm. Sau này, ngôi sao Lý Thái Hà vừa nhìn đã nhận ra thực tập sinh Hạ Tiếu Tiếu chính là cô bé năm xưa, bắt đầu hành trình theo đuổi đầy gian khổ, trong đó không thiếu các nhân vật phụ chen chân phá đám.
Khi mới đọc truyện, Sở Sở chỉ cảm thấy nữ chính quá thảm. Bị nữ phụ hãm hại hết lần này đến lần khác, nam chính thì như cảnh sát đến trễ trong phim, lúc nào cũng phải đợi nữ chính bị bắt nạt xong mới chịu xuất hiện. Cốt truyện suốt mấy trăm chương chỉ xoay quanh vòng lặp: nam chính theo đuổi - nữ chính bị bắt nạt - nam chính ra mặt - nữ chính lại bị bắt nạt - nam chính tiếp tục ra mặt, thế mà vẫn kéo dài được đến mấy trăm chương, đúng là khiến người ta bội phục.
Vương Thanh vốn nghĩ chỉ là một báo cáo đơn giản, không ngờ yêu cầu của Sở Tổng lại phức tạp đến thế. Cô ấy lập tức cảm thấy Hạ Tiếu Tiếu khó lòng đảm đương nổi, bèn đề nghị: “Nếu vậy, để tôi tự làm thì hơn.”
Sở Sở không tỏ rõ thái độ, chỉ quay sang nhìn Hạ Tiếu Tiếu, nói: “Nếu cô cảm thấy mình không làm nổi thì để Vương Thanh làm cũng được.”
Hạ Tiếu Tiếu trầm mặc vài giây rồi lấy hết can đảm đáp: “Em làm xong rồi đưa chị Vương Thanh duyệt trước, sau đó mới đưa lên ngài, như vậy có được không ạ?”
Sở Sở gật đầu đồng ý, Vương Thanh thấy vậy cũng không nói gì thêm. Dù sao cô ấy là thư ký trưởng, công việc chất đầy đầu, không có thời gian làm một bản báo cáo dày đặc thông tin như vậy.
Hạ Tiếu Tiếu ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Đây là lần đầu tiên cô nàng được giao một nhiệm vụ nghiêm túc, thầm hạ quyết tâm nhất định phải làm cho thật tốt.
Cùng lúc đó, Sở Sở đang dựa vào trí nhớ để liệt kê những ngành có tiềm năng phát triển vượt bậc trong tương lai. Cô dự định sau khi đọc xong bản báo cáo của Hạ Tiếu Tiếu, sẽ so sánh với thực tế để đánh giá sự khác biệt giữa thế giới trong truyện và ngoài đời, từ đó quyết định phương hướng phát triển tiếp theo của Đầu Tư Ngân Đạt.
Sở Sở đang chăm chú lập kế hoạch bên bàn làm việc thì màn hình điện thoại bên cạnh bất ngờ sáng lên, hiển thị một cái tên quen thuộc. Cô chỉ liếc nhìn một cái, sau đó thờ ơ tiếp tục công việc, hoàn toàn phớt lờ tiếng rung không ngừng của máy.
Thế nhưng, một âm thanh kỳ quái bỗng nhiên vang lên, buộc cô phải chú ý.
[Nhiệm vụ: Nói với Lý Thái Hà câu thoại kinh điển: “Hạ Tiếu Tiếu là người phụ nữ của tôi.”]
Sở Sở: Kinh điển cái đầu!
Chiếc điện thoại trên bàn như củ khoai lang nóng bỏng tay, người gọi tới không ai khác chính là Lý Thái Hà.
Sở Sở thật sự không hiểu nổi, tại sao mỗi lần cô sở hữu hào quang gì là y như rằng lại bị lôi vào chuyện tình yêu của nam nữ chính?
Sở Sở: Mặc dù là câu chuyện của ba người, nhưng tôi không muốn có tên trong đó.
Cô miễn cưỡng nhận cuộc gọi, lời nói đầu dây bên kia đã tràn đầy tức giận.
“Rốt cuộc cô muốn làm gì hả?”
Từ sau sự kiện rơi xuống bể bơi, Lý Thái Hà đã hoàn toàn nhìn rõ bộ mặt thật của Sở Sở, một người phụ nữ độc ác và thủ đoạn. Trước kia anh ta từng cảm kích cô vì những dìu dắt ban đầu, giờ đây chỉ còn lại chán ghét và phản cảm.
Sở Sở ngồi trên ghế xoay, một tay cầm điện thoại, tay kia chống cằm nhìn ra những tòa cao ốc xa xa, thản nhiên nói: “Tôi không biết anh đang nói gì. Nếu là chuyện tiền vi phạm hợp đồng, anh cứ liên hệ với bên pháp lý. Tôi rất bận, không có thời gian nghe anh gào lên.”
“Tiền hợp đồng, tôi một xu cũng không thiếu cô! Nhưng cô đừng hòng làm gì Tiếu Tiếu!” Lý Thái Hà nghiến răng nghiến lợi, giọng đầy đe dọa. “Cô điều em ấy đến Ngân Đạt là có mục đích gì?”
Anh ta biết tin Hạ Tiếu Tiếu rời công ty Điện ảnh Thần Tinh, sang làm việc tại Đầu tư Ngân Đạt thì vô cùng sửng sốt. Trong mắt anh ta, đây chẳng khác nào thả cừu vào hang sói. Sở Sở từng có “tiền án” đẩy người xuống nước, giờ muốn ra tay với Hạ Tiếu Tiếu cũng dễ như trở bàn tay.
Sở Sở vốn chẳng muốn đôi co, nhưng thấy anh ta nổi giận đùng đùng, cô lại bị chọc tức. Cô chậm rãi phản bác:
“Anh nghĩ tôi có thể làm gì cô ấy?”
“Lý Thái Hà, anh còn chẳng phải bạn trai của Hạ Tiếu Tiếu, lấy tư cách gì mà ở đây gào thét?”
Sở Sở cảm thấy nam chính thật vô lý, không nhịn được nheo mắt, phản công một cách sắc bén: “Anh căn bản chẳng hiểu gì về cô ấy cả. Anh tưởng mình là thánh tình yêu, rồi cứ thế dốc lòng hy sinh để cảm động bản thân sao?”
Lý Thái Hà tức giận quát lại: “Cô thì hiểu cái gì! Tôi đương nhiên hiểu rõ Tiếu Tiếu.”
“Anh hiểu cái gì?” Sở Sở không khách sáo ngắt lời, mỉa mai không kiêng nể: “Chỉ dựa vào một mối duyên thời thơ ấu?”
“Anh với cô ấy xa cách hơn chục năm, đến giờ còn không dám nói ra thân phận thật mà cũng dám vỗ ngực tự xưng là hiểu cô ấy?”
Trong nguyên tác “Cô Vợ Quyến Rũ Của Đại Minh Tinh”, Lý Thái Hà và Hạ Tiếu Tiếu gặp nhau từ nhỏ, tình cảm thanh mai trúc mã, nhưng rồi xa cách hơn mười năm. Sau này, ngôi sao Lý Thái Hà vừa nhìn đã nhận ra thực tập sinh Hạ Tiếu Tiếu chính là cô bé năm xưa, bắt đầu hành trình theo đuổi đầy gian khổ, trong đó không thiếu các nhân vật phụ chen chân phá đám.
Khi mới đọc truyện, Sở Sở chỉ cảm thấy nữ chính quá thảm. Bị nữ phụ hãm hại hết lần này đến lần khác, nam chính thì như cảnh sát đến trễ trong phim, lúc nào cũng phải đợi nữ chính bị bắt nạt xong mới chịu xuất hiện. Cốt truyện suốt mấy trăm chương chỉ xoay quanh vòng lặp: nam chính theo đuổi - nữ chính bị bắt nạt - nam chính ra mặt - nữ chính lại bị bắt nạt - nam chính tiếp tục ra mặt, thế mà vẫn kéo dài được đến mấy trăm chương, đúng là khiến người ta bội phục.
4
0
3 tuần trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
