0 chữ
Chương 19
Chương 19: Lái xe đâm vào tường
Trương Gia Niên nhìn cô, ánh mắt điềm nhiên, nụ cười hiếm hoi trên môi khiến gương mặt lạnh lùng như tan băng, đôi mắt sáng rực động lòng người. Anh ấy im lặng một lúc, không biết đang nghĩ gì, sau đó lịch sự nói: “Vậy mời ngài nghỉ ngơi sớm.”
Sở Sở khẽ gật đầu rồi rời đi.
Sáng hôm sau, tại tòa nhà Phổ Tân, trước cửa văn phòng tổng giám đốc đang vô cùng bận rộn.
Vương Thanh liếc nhìn đồng hồ, đã mười giờ rồi. Cô ấy báo cáo như máy: “Trợ lý Trương, Sở Tổng vẫn chưa đến công ty, anh thấy sao?”
Trương Gia Niên: “...”
Trương Gia Niên: Chín giờ sáng đâu rồi? Một lời nghìn vàng đâu rồi? Tôi lại bị lừa nữa sao?
Anh ấy không do dự, lập tức gọi điện cho Sở Sở, trong lòng âm thầm cầu nguyện đừng lại nghe thấy tiếng “thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được”.
May thay, điện thoại kết nối thông suốt. Trương Gia Niên liền đổi giọng sang kiểu nhã nhặn, chuyên nghiệp như mùa xuân: “Sở Tổng, xin hỏi ngài đang ở đâu rồi? Có cần chúng tôi đến đón không?”
Vương Thanh đứng cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình, chỉ biết bội phục sát đất trước sự chuyên nghiệp của Trương Gia Niên, dù trong lòng có bao nhiêu oán thán, nhưng vẫn có thể duy trì phong độ phục vụ như gió xuân. Không hổ danh “thái tử bạn học” do Chủ tịch đích thân chỉ định!
Trương Gia Niên kiên nhẫn đợi đầu dây bên kia trả lời, bỗng nghe thấy giọng Sở Sở đầy áy náy: “Xin lỗi, chắc phải phiền hai người đến đón tôi, tiện thể giúp tôi xử lý bảo hiểm luôn.”
“Tôi chưa kịp lái xe ra khỏi bãi đã đâm vào tường mất rồi.” Sở Sở đứng trước chiếc xe sang bị lật, xung quanh là bảo vệ và dân cư đang vây lại hỏi han, cô chỉ biết ôm đầu nhìn hiện trường “tai nạn” mà muốn phát điên.
Trương Gia Niên sửng sốt, lập tức hỏi: “Ngài không sao chứ?”
Sở Sở ngượng ngùng đáp: “Chắc là không sao. Tôi lái có 20km/h thôi mà.”
Trương Gia Niên thực sự không thể nhịn được: Cô từng là người dám lái xe như bay ngoài đường lớn, bây giờ đi có 20km/h mà cũng có thể lật xe?
“Được rồi, tôi sẽ đến ngay.”
Sở Sở áy náy nói thêm: “Xin lỗi vì lại trễ nữa rồi, anh vẫn ổn chứ?”
“Không sao, ngài chờ tôi một chút.”
Trương Gia Niên: Tôi còn có thể làm gì ngoài việc tha thứ cho cô như một người bố.
Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc, khi Trương Gia Niên và Vương Thanh đang chuẩn bị đi "giải cứu" sếp lớn, thì đám nhân viên còn lại đang tụ lại “hóng drama”.
Các thư ký xúm lại rôm rả bàn tán một tin tức chấn động trong ngày, công ty Điện ảnh Thần Tinh cuối cùng cũng đưa ra phản hồi về vụ giải ước với Lý Thái Hà: Phòng pháp lý đã chính thức kiện Lý Thái Hà ra tòa, yêu cầu bồi thường khoản vi phạm hợp đồng lên đến một trăm triệu!
Tin tức vừa tung ra, fan Lý Thái Hà như nổ tung, ào ào lên mạng chỉ trích công ty:
Dòng Nước Nhỏ: [Công ty không biết xấu hổ, hút máu ảnh đế nhà tôi chưa đủ à, giờ còn trở mặt?]
Tai: [Ủng hộ Lý Thái Hà đòi quyền lợi! Đập nát cái công ty rác rưởi đó đi!]
Cầu Cầu quay cuồng: [Công ty có lời được trăm triệu một năm không mà đòi bồi thường kiểu đó?]
Tiểu Quang: [Fan đừng có tẩy trắng nữa, lúc trước tài nguyên nhà Lý tốt thế, giờ đột ngột đòi giải ước, không bị kiện đến sạt nghiệp mới lạ!]
Cánh Bướm: [Không tâng cũng không dìm, Thần Tinh thực ra rất ưu ái Lý Thái Hà rồi. Mà cũng nhờ thế mới chứng minh được ảnh đế nhà bạn chẳng có gì mờ ám với bà chủ, người ta ra tay cứng rắn thế cơ mà.]
LuLuLuXi: [Không đâu không đâu, chắc chắn fan vẫn sẽ gào lên rằng "tiểu công chúa Tề Thịnh" vì còn yêu Lý Thái Hà nên cố tình trả đũa! [doge] Cứ tưởng idol nhà mình là Thái tử thiên hạ đấy?]
Lý Thái Hà là nam minh tinh đang trên đà lên hương, lượng fan chiến đấu thì khỏi phải bàn, mỗi một hành động nhỏ của anh ta đều dễ dàng bị thổi phồng lên, leo thẳng lên hot search. Thế giới thực gọi kiểu người này là “tiểu thịt tươi lưu lượng”, còn thế giới trong truyện thì chưa phát triển đến mức đó, người qua đường chỉ đơn giản cảm thấy fan của Lý Thái Hà thật sự điên cuồng.
Hạ Tiếu Tiếu nhìn cuộc tranh cãi sôi sục trên mạng, trong lòng cảm xúc lẫn lộn. Cô nàng không ngờ Lý Thái Hà lại đứng về phe đối lập với công ty cũ của mình. Tuy rằng cô nàng đã rời khỏi công ty Điện ảnh Thần Tinh và bắt đầu làm việc tại Đầu tư Ngân Đạt, nhưng suy cho cùng cả hai đều do Sở Tổng quản lý, đều là "người nhà" cả.
Hạ Tiếu Tiếu nhớ lại quãng thời gian quay chương trình cùng Lý Thái Hà, anh ta đã giúp đỡ cô nàng rất nhiều, lại nghĩ đến Sở Tổng lạnh lùng ném áo vest cho mình lúc trước, nhất thời chẳng biết nên đứng về phía ai.
Đám thư ký cũng bị cuốn vào làn sóng bàn tán trên mạng, sôi nổi không kém: “Không ngờ thật sự kiện ra tòa luôn? Sở Tổng không quan tâm gì à?”
“Có khi lúc trước Sở Tổng chỉ muốn nâng đỡ anh ta thôi?” Mọi người đều mơ hồ, tuy đã nghe không ít tin đồn, nhưng đúng là chưa thấy bằng chứng rõ ràng, tạm thời chẳng thể kết luận gì.
Trong mấy năm làm việc tại công ty Điện ảnh Thần Tinh, Lý Thái Hà lên như diều gặp gió, tài nguyên bùng nổ đến mức đáng ngờ. Công ty đầy rẫy lời đàm tiếu, nhưng đúng là chẳng ai từng thấy anh ta và bà chủ công khai đi dạo phố hay ra vào khách sạn với nhau.
“Tiếu Tiếu, chẳng phải trước kia em làm ở Thần Tinh à? Có nghe được gì không?” Có người quay sang nhìn Hạ Tiếu Tiếu đang mặc vest ngồi ở bàn làm việc, tò mò hỏi.
Hạ Tiếu Tiếu bị gọi tên bất ngờ, giật nảy mình, vội vàng xua tay, lúng túng nói:
“Em chỉ là thực tập sinh, làm gì được tiếp xúc với nghệ sĩ của công ty.”
“Ừ ha, cũng đúng.” Nghe vậy, mấy thư ký khác cũng không truy hỏi thêm. Dù sao Hạ Tiếu Tiếu còn non kinh nghiệm, lại mới vào làm, muốn gặp được Lý Thái Hà cũng khó.
Hạ Tiếu Tiếu vừa nói dối xong thì cảm thấy hơi áy náy. Cô nàng không muốn nói xấu Lý Thái Hà, cũng chẳng muốn khiến Sở Tổng mất mặt, đành dùng cách đó để lảng tránh chủ đề.
Sở Sở khẽ gật đầu rồi rời đi.
Sáng hôm sau, tại tòa nhà Phổ Tân, trước cửa văn phòng tổng giám đốc đang vô cùng bận rộn.
Vương Thanh liếc nhìn đồng hồ, đã mười giờ rồi. Cô ấy báo cáo như máy: “Trợ lý Trương, Sở Tổng vẫn chưa đến công ty, anh thấy sao?”
Trương Gia Niên: “...”
Trương Gia Niên: Chín giờ sáng đâu rồi? Một lời nghìn vàng đâu rồi? Tôi lại bị lừa nữa sao?
Anh ấy không do dự, lập tức gọi điện cho Sở Sở, trong lòng âm thầm cầu nguyện đừng lại nghe thấy tiếng “thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được”.
Vương Thanh đứng cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình, chỉ biết bội phục sát đất trước sự chuyên nghiệp của Trương Gia Niên, dù trong lòng có bao nhiêu oán thán, nhưng vẫn có thể duy trì phong độ phục vụ như gió xuân. Không hổ danh “thái tử bạn học” do Chủ tịch đích thân chỉ định!
Trương Gia Niên kiên nhẫn đợi đầu dây bên kia trả lời, bỗng nghe thấy giọng Sở Sở đầy áy náy: “Xin lỗi, chắc phải phiền hai người đến đón tôi, tiện thể giúp tôi xử lý bảo hiểm luôn.”
“Tôi chưa kịp lái xe ra khỏi bãi đã đâm vào tường mất rồi.” Sở Sở đứng trước chiếc xe sang bị lật, xung quanh là bảo vệ và dân cư đang vây lại hỏi han, cô chỉ biết ôm đầu nhìn hiện trường “tai nạn” mà muốn phát điên.
Sở Sở ngượng ngùng đáp: “Chắc là không sao. Tôi lái có 20km/h thôi mà.”
Trương Gia Niên thực sự không thể nhịn được: Cô từng là người dám lái xe như bay ngoài đường lớn, bây giờ đi có 20km/h mà cũng có thể lật xe?
“Được rồi, tôi sẽ đến ngay.”
Sở Sở áy náy nói thêm: “Xin lỗi vì lại trễ nữa rồi, anh vẫn ổn chứ?”
“Không sao, ngài chờ tôi một chút.”
Trương Gia Niên: Tôi còn có thể làm gì ngoài việc tha thứ cho cô như một người bố.
Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc, khi Trương Gia Niên và Vương Thanh đang chuẩn bị đi "giải cứu" sếp lớn, thì đám nhân viên còn lại đang tụ lại “hóng drama”.
Các thư ký xúm lại rôm rả bàn tán một tin tức chấn động trong ngày, công ty Điện ảnh Thần Tinh cuối cùng cũng đưa ra phản hồi về vụ giải ước với Lý Thái Hà: Phòng pháp lý đã chính thức kiện Lý Thái Hà ra tòa, yêu cầu bồi thường khoản vi phạm hợp đồng lên đến một trăm triệu!
Dòng Nước Nhỏ: [Công ty không biết xấu hổ, hút máu ảnh đế nhà tôi chưa đủ à, giờ còn trở mặt?]
Tai: [Ủng hộ Lý Thái Hà đòi quyền lợi! Đập nát cái công ty rác rưởi đó đi!]
Cầu Cầu quay cuồng: [Công ty có lời được trăm triệu một năm không mà đòi bồi thường kiểu đó?]
Tiểu Quang: [Fan đừng có tẩy trắng nữa, lúc trước tài nguyên nhà Lý tốt thế, giờ đột ngột đòi giải ước, không bị kiện đến sạt nghiệp mới lạ!]
Cánh Bướm: [Không tâng cũng không dìm, Thần Tinh thực ra rất ưu ái Lý Thái Hà rồi. Mà cũng nhờ thế mới chứng minh được ảnh đế nhà bạn chẳng có gì mờ ám với bà chủ, người ta ra tay cứng rắn thế cơ mà.]
LuLuLuXi: [Không đâu không đâu, chắc chắn fan vẫn sẽ gào lên rằng "tiểu công chúa Tề Thịnh" vì còn yêu Lý Thái Hà nên cố tình trả đũa! [doge] Cứ tưởng idol nhà mình là Thái tử thiên hạ đấy?]
Lý Thái Hà là nam minh tinh đang trên đà lên hương, lượng fan chiến đấu thì khỏi phải bàn, mỗi một hành động nhỏ của anh ta đều dễ dàng bị thổi phồng lên, leo thẳng lên hot search. Thế giới thực gọi kiểu người này là “tiểu thịt tươi lưu lượng”, còn thế giới trong truyện thì chưa phát triển đến mức đó, người qua đường chỉ đơn giản cảm thấy fan của Lý Thái Hà thật sự điên cuồng.
Hạ Tiếu Tiếu nhìn cuộc tranh cãi sôi sục trên mạng, trong lòng cảm xúc lẫn lộn. Cô nàng không ngờ Lý Thái Hà lại đứng về phe đối lập với công ty cũ của mình. Tuy rằng cô nàng đã rời khỏi công ty Điện ảnh Thần Tinh và bắt đầu làm việc tại Đầu tư Ngân Đạt, nhưng suy cho cùng cả hai đều do Sở Tổng quản lý, đều là "người nhà" cả.
Hạ Tiếu Tiếu nhớ lại quãng thời gian quay chương trình cùng Lý Thái Hà, anh ta đã giúp đỡ cô nàng rất nhiều, lại nghĩ đến Sở Tổng lạnh lùng ném áo vest cho mình lúc trước, nhất thời chẳng biết nên đứng về phía ai.
Đám thư ký cũng bị cuốn vào làn sóng bàn tán trên mạng, sôi nổi không kém: “Không ngờ thật sự kiện ra tòa luôn? Sở Tổng không quan tâm gì à?”
“Có khi lúc trước Sở Tổng chỉ muốn nâng đỡ anh ta thôi?” Mọi người đều mơ hồ, tuy đã nghe không ít tin đồn, nhưng đúng là chưa thấy bằng chứng rõ ràng, tạm thời chẳng thể kết luận gì.
Trong mấy năm làm việc tại công ty Điện ảnh Thần Tinh, Lý Thái Hà lên như diều gặp gió, tài nguyên bùng nổ đến mức đáng ngờ. Công ty đầy rẫy lời đàm tiếu, nhưng đúng là chẳng ai từng thấy anh ta và bà chủ công khai đi dạo phố hay ra vào khách sạn với nhau.
“Tiếu Tiếu, chẳng phải trước kia em làm ở Thần Tinh à? Có nghe được gì không?” Có người quay sang nhìn Hạ Tiếu Tiếu đang mặc vest ngồi ở bàn làm việc, tò mò hỏi.
Hạ Tiếu Tiếu bị gọi tên bất ngờ, giật nảy mình, vội vàng xua tay, lúng túng nói:
“Em chỉ là thực tập sinh, làm gì được tiếp xúc với nghệ sĩ của công ty.”
“Ừ ha, cũng đúng.” Nghe vậy, mấy thư ký khác cũng không truy hỏi thêm. Dù sao Hạ Tiếu Tiếu còn non kinh nghiệm, lại mới vào làm, muốn gặp được Lý Thái Hà cũng khó.
Hạ Tiếu Tiếu vừa nói dối xong thì cảm thấy hơi áy náy. Cô nàng không muốn nói xấu Lý Thái Hà, cũng chẳng muốn khiến Sở Tổng mất mặt, đành dùng cách đó để lảng tránh chủ đề.
4
0
3 tuần trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
