0 chữ
Chương 30
Chương 30
Thẩm Dũ vô tư, hoàn toàn không biết bên ngoài đang rầm rộ tìm kiếm mình, càng không biết trong mắt tộc người cá mình đang bị ngược đãi: “Có cả người tổ chức cuộc thi vua ăn cơm hải sản nữa! Tốt vậy sao?”
Khương Hiểu vừa tra được tin tức thì Thẩm Dũ đã đến: “Đúng, mấy hôm trước chỗ chúng ta không phải có nhà hàng phát hiện ra bạch tuộc đốm xanh sao? Ảnh hưởng đến việc kinh doanh của mấy tiệm hải sản này, tiệm này cũng xui, khai trương đúng vào mấy ngày này, nên mới tổ chức hoạt động.”
Trước khi đến, Khương Hiểu đã tra rõ mọi chuyện, hơn nữa cậu ta còn đặc biệt tra được, lần này cửa hàng không ở trong trung tâm thương mại, xung quanh cũng không có rạp chiếu phim!
Thẩm Dũ vui mừng khôn xiết, dạo này cậu ăn nhiều hải sản, quỹ đen nhỏ chỉ có chi ra chứ không có thu vào, đau lòng chết đi được.
Đến quán, Thẩm Dũ lại càng hớn hở hơn, chỉ ngửi thôi cậu đã chắc chắn hải sản ở đây rất tươi, nhất định rất ngon.
Cơm hải sản thập cẩm của quán này quả thực siêu ngon như Thẩm Dũ nghĩ, chỉ khác với trước đây, cuộc thi được tổ chức ngoài trời, hơn nữa mười người một nhóm, trước mặt mỗi người đều được đặt sẵn mười phần cơm hải sản thập cẩm, ăn xong sẽ có nhân viên bổ sung thêm.
Thẩm Dũ ăn đến mắt cười mày dãn, không nhịn được mà nhịp nhịp chân, nếu không phải đang ở bên ngoài, cậu đã muốn biến lại thành đuôi cá ngâm mình trong bồn tắm mà ăn rồi, cậu quyết định ngày mai sẽ mua thêm một ít đóng gói mang về nhà ăn!
Thẩm Dũ đang cắm đầu ăn không hề nhận ra mắt mình có một khoảnh khắc biến thành màu tím đậm, cậu không phát hiện, nhưng lại bị một người khác nhận ra.
Đó là một thanh niên có dung mạo như tranh vẽ, người này dừng bước, trực tiếp bắt quyết bói một quẻ rồi nói: “Theo tôi.”
Người đi theo bên cạnh thanh niên chính là Liên Hải, y biết bản lĩnh của thanh niên, không hỏi gì cả mà nhanh chóng theo sau.
Không ngoài dự đoán, Thẩm Dũ giành được giải nhất, nhưng lúc Thẩm Dũ và Khương Hiểu cầm tiền định rời đi thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, họ bị Liên Hải chặn lại.
Khương Hiểu còn nhớ Liên Hải, rất tự nhiên chào hỏi Liên Hải.
Mà sự chú ý của Thẩm Dũ hoàn toàn đặt lên người thanh niên bên cạnh Liên Hải, ngoại trừ người nhà, cậu chưa từng thấy ai đẹp như vậy, không hiểu sao nhìn thấy người này cậu lại muốn hát cho đối phương nghe: “Anh tên gì vậy? Anh có thích nghe hát không? Tôi hát cho anh nghe được không?”
Thanh niên nhíu mày nhẹ, ánh mắt nhìn Thẩm Dũ có chút kỳ lạ, nhưng không nói gì với Thẩm Dũ cả, mà nói với Liên Hải: “Đưa họ đi.”
Thẩm Dũ và Khương Hiểu bị đưa đến đồn cảnh sát, lúc đầu hai người còn tưởng là vì chuyện con quỷ ở trung tâm thương mại, nhưng sau khi vào đồn cảnh sát thì hai người bị tách ra, Khương Hiểu được giao cho một cảnh sát lớn tuổi đã từng gặp mặt, còn Thẩm Dũ bị thanh niên và Liên Hải đưa đến văn phòng.
Câu đầu tiên thanh niên nói với Thẩm Dũ là: “Cậu đã vi phạm ‘Luật về các Chủng tộc Huyền thoại’, lợi dụng thủ đoạn bất chính để chiếm đoạt tài sản.”
Thẩm Dũ ngơ ngác, yếu đuối đáng thương lại bất lực: “Nghẻo?”
***
Đối với Thẩm Dũ mà nói, hôm nay vốn dĩ phải là một ngày rất tốt lành, ra ngoài cùng bạn bè không chỉ được ăn cơm hải sản thập cẩm miễn phí mà còn rất ngon, lại còn kiếm được một khoản tiền thưởng làm đầy thêm quỹ đen nhỏ của mình, thế nhưng tất cả niềm vui đều dừng lại ở khoảnh khắc này.
Cậu phạm pháp rồi sao? Hay là cái gì "Luật về các Chủng tộc Huyền thoại"?
Nếu không phải lúc này đang ở đồn cảnh sát, đối mặt lại là Liên Hải đã gặp và xác nhận thân phận, Thẩm Dũ còn tưởng mình gặp phải lừa đảo rồi.
Liên Hải nghĩ đến mấy ngày trước Trần Húc chắc như đinh đóng cột nói với y chuyện Thẩm Dũ chưa thức tỉnh huyết mạch, lại nghĩ đến chuyện Thẩm Dũ sau khi gặp quỷ thì chạy đến miếu Thành Hoàng, ngay cả bây giờ trên balo vẫn còn treo mặt gỗ đào: "Cậu thức tỉnh huyết mạch rồi?"
Thẩm Dũ cảm thấy từng chữ một cậu đều có thể hiểu được, nhưng nối lại với nhau thì lại không hiểu lắm: "Cái gì?"
Thức tỉnh huyết mạch? Chuyện cậu có đuôi cá bị phát hiện rồi sao? Cho nên đuôi cá của cậu thực ra là lại tổ sao? Tổ tiên nhà cậu thực ra là nàng tiên cá?
Trần Húc đang mua đồ ở chợ hải sản nhận được điện thoại của Liên Hải thì xịt keo toàn thân, cái gì gọi là Thẩm Dũ thức tỉnh huyết mạch, lại còn vi phạm "Luật về các Chủng tộc Huyền thoại"? Thẩm Dũ thức tỉnh huyết mạch hồi nào? Sao ông ta không biết? Có phải nhầm lẫn gì không? Là vị kia từ thủ đô đến nói, ồ, vậy thì không sao rồi.
Cúp điện thoại, bởi vì Thẩm Như Nam, Diêu Lung và Thẩm Uẩn đều không có nhà, mà Trần Húc, người trở thành giám hộ tạm thời đang chuẩn bị đến đồn cảnh sát đón Thẩm Dũ vừa mới thức tỉnh về, nhìn đủ loại hải sản vừa chọn dưới chân, lại nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng, tại sao ông ta lại ở chợ hải sản, đó là bởi vì đám người Thẩm Như Nam sắp về tới.
Thẩm Như Nam muốn cho cậu con trai út một bất ngờ, cho nên chỉ nói cho Trần Húc biết chuyện này, đồng thời gửi một danh sách, bảo Trần Húc mua đồ theo danh sách mang về, bọn họ về đến nhà là vừa lúc lấy.
Khương Hiểu vừa tra được tin tức thì Thẩm Dũ đã đến: “Đúng, mấy hôm trước chỗ chúng ta không phải có nhà hàng phát hiện ra bạch tuộc đốm xanh sao? Ảnh hưởng đến việc kinh doanh của mấy tiệm hải sản này, tiệm này cũng xui, khai trương đúng vào mấy ngày này, nên mới tổ chức hoạt động.”
Trước khi đến, Khương Hiểu đã tra rõ mọi chuyện, hơn nữa cậu ta còn đặc biệt tra được, lần này cửa hàng không ở trong trung tâm thương mại, xung quanh cũng không có rạp chiếu phim!
Thẩm Dũ vui mừng khôn xiết, dạo này cậu ăn nhiều hải sản, quỹ đen nhỏ chỉ có chi ra chứ không có thu vào, đau lòng chết đi được.
Cơm hải sản thập cẩm của quán này quả thực siêu ngon như Thẩm Dũ nghĩ, chỉ khác với trước đây, cuộc thi được tổ chức ngoài trời, hơn nữa mười người một nhóm, trước mặt mỗi người đều được đặt sẵn mười phần cơm hải sản thập cẩm, ăn xong sẽ có nhân viên bổ sung thêm.
Thẩm Dũ ăn đến mắt cười mày dãn, không nhịn được mà nhịp nhịp chân, nếu không phải đang ở bên ngoài, cậu đã muốn biến lại thành đuôi cá ngâm mình trong bồn tắm mà ăn rồi, cậu quyết định ngày mai sẽ mua thêm một ít đóng gói mang về nhà ăn!
Thẩm Dũ đang cắm đầu ăn không hề nhận ra mắt mình có một khoảnh khắc biến thành màu tím đậm, cậu không phát hiện, nhưng lại bị một người khác nhận ra.
Người đi theo bên cạnh thanh niên chính là Liên Hải, y biết bản lĩnh của thanh niên, không hỏi gì cả mà nhanh chóng theo sau.
Không ngoài dự đoán, Thẩm Dũ giành được giải nhất, nhưng lúc Thẩm Dũ và Khương Hiểu cầm tiền định rời đi thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, họ bị Liên Hải chặn lại.
Khương Hiểu còn nhớ Liên Hải, rất tự nhiên chào hỏi Liên Hải.
Mà sự chú ý của Thẩm Dũ hoàn toàn đặt lên người thanh niên bên cạnh Liên Hải, ngoại trừ người nhà, cậu chưa từng thấy ai đẹp như vậy, không hiểu sao nhìn thấy người này cậu lại muốn hát cho đối phương nghe: “Anh tên gì vậy? Anh có thích nghe hát không? Tôi hát cho anh nghe được không?”
Thanh niên nhíu mày nhẹ, ánh mắt nhìn Thẩm Dũ có chút kỳ lạ, nhưng không nói gì với Thẩm Dũ cả, mà nói với Liên Hải: “Đưa họ đi.”
Câu đầu tiên thanh niên nói với Thẩm Dũ là: “Cậu đã vi phạm ‘Luật về các Chủng tộc Huyền thoại’, lợi dụng thủ đoạn bất chính để chiếm đoạt tài sản.”
Thẩm Dũ ngơ ngác, yếu đuối đáng thương lại bất lực: “Nghẻo?”
***
Đối với Thẩm Dũ mà nói, hôm nay vốn dĩ phải là một ngày rất tốt lành, ra ngoài cùng bạn bè không chỉ được ăn cơm hải sản thập cẩm miễn phí mà còn rất ngon, lại còn kiếm được một khoản tiền thưởng làm đầy thêm quỹ đen nhỏ của mình, thế nhưng tất cả niềm vui đều dừng lại ở khoảnh khắc này.
Cậu phạm pháp rồi sao? Hay là cái gì "Luật về các Chủng tộc Huyền thoại"?
Nếu không phải lúc này đang ở đồn cảnh sát, đối mặt lại là Liên Hải đã gặp và xác nhận thân phận, Thẩm Dũ còn tưởng mình gặp phải lừa đảo rồi.
Liên Hải nghĩ đến mấy ngày trước Trần Húc chắc như đinh đóng cột nói với y chuyện Thẩm Dũ chưa thức tỉnh huyết mạch, lại nghĩ đến chuyện Thẩm Dũ sau khi gặp quỷ thì chạy đến miếu Thành Hoàng, ngay cả bây giờ trên balo vẫn còn treo mặt gỗ đào: "Cậu thức tỉnh huyết mạch rồi?"
Thẩm Dũ cảm thấy từng chữ một cậu đều có thể hiểu được, nhưng nối lại với nhau thì lại không hiểu lắm: "Cái gì?"
Thức tỉnh huyết mạch? Chuyện cậu có đuôi cá bị phát hiện rồi sao? Cho nên đuôi cá của cậu thực ra là lại tổ sao? Tổ tiên nhà cậu thực ra là nàng tiên cá?
Trần Húc đang mua đồ ở chợ hải sản nhận được điện thoại của Liên Hải thì xịt keo toàn thân, cái gì gọi là Thẩm Dũ thức tỉnh huyết mạch, lại còn vi phạm "Luật về các Chủng tộc Huyền thoại"? Thẩm Dũ thức tỉnh huyết mạch hồi nào? Sao ông ta không biết? Có phải nhầm lẫn gì không? Là vị kia từ thủ đô đến nói, ồ, vậy thì không sao rồi.
Cúp điện thoại, bởi vì Thẩm Như Nam, Diêu Lung và Thẩm Uẩn đều không có nhà, mà Trần Húc, người trở thành giám hộ tạm thời đang chuẩn bị đến đồn cảnh sát đón Thẩm Dũ vừa mới thức tỉnh về, nhìn đủ loại hải sản vừa chọn dưới chân, lại nhớ ra một chuyện vô cùng quan trọng, tại sao ông ta lại ở chợ hải sản, đó là bởi vì đám người Thẩm Như Nam sắp về tới.
Thẩm Như Nam muốn cho cậu con trai út một bất ngờ, cho nên chỉ nói cho Trần Húc biết chuyện này, đồng thời gửi một danh sách, bảo Trần Húc mua đồ theo danh sách mang về, bọn họ về đến nhà là vừa lúc lấy.
18
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
