0 chữ
Chương 15
Chương 15
Sắc mặt ba Thẩm rõ ràng thất vọng, người cá mới thức tỉnh huyết mạch sẽ không muốn ăn thứ gì ngoài hải sản.
Diêu Lung thầm thở dài.
Thẩm Dũ không biết tâm trạng phức tạp của phụ huynh, còn đang hớn hở nói trong bếp: "Trưa con không ăn ở nhà, hẹn với Khương Hiểu ăn hamburger, sau đó cùng xem một bộ phim, là bộ ‘Bạch Tuộc Khổng Lồ Dưới Biển Sâu’, nếu hay con sẽ nói cho ba mẹ, đến lúc đó ba dẫn mẹ đi xem nhé."
Xem Bạch Tuộc Khổng Lồ Dưới Biển Sâu cái gì chứ, ngay cả khi con bạch tuộc khổng lồ ở biển sâu bơi trước mặt ông, ông cũng thất vọng và buồn tới nỗi không muốn bắt nữa!
---
Sau khi Thẩm Dũ ăn cháo hải sản và cá đỏ dạ, tối hôm đó khi ngâm đuôi trong lá bưởi, cậu rất đắc ý khi thấy màu sắc đuôi mình đẹp hơn một chút. Nếu không sợ vô tình lộ tẩy, cậu đã muốn chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng xã hội để khoe khoang.
Lúc này Thẩm Dũ đã từ hoảng sợ ban đầu khi phát hiện đôi chân biến thành đuôi cá chuyển sang chiêm ngưỡng một cách thích thú.
Sau khi ngủ, Thẩm Dũ lại nằm mơ, vẫn là bờ biển quen thuộc với giọng nói quen thuộc, chỉ có điều lần này đừng nói đến việc xuống biển, cậu thậm chí còn không dám đến gần, ngồi trên đất tính toán: "Bảo sao nói nàng tiên cá là con gái của biển, ta cũng được coi là con trai của biển mà."
Với tư cách là con trai của biển, cậu phải đưa việc học bơi vào lịch trình!
Nhưng dạo này khá bận, đợi cậu đi du lịch về rồi hãy nói, hơn nữa hiện tại ngâm trong bồn tắm cũng khá thoải mái.
Khi chuông báo thức kêu, Thẩm Dũ lại lăn lộn trên giường vài vòng, sau đó tỉnh táo bơm bướm thức dậy. Cậu đi chạy bộ vài vòng trước, rồi xách bữa sáng đã mua về.
Vì trong lòng vẫn đang tính chuyện đi tham gia cuộc thi ăn, Thẩm Dũ chỉ mua lượng bình thường, điều này khiến ba Thẩm thấy càng tuyệt vọng hơn.
Thẩm Dũ hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng ba mình. Sau khi thăm dò và biết tổ tiên ông ấy không có người tài giỏi gì đặc biệt, cậu đã từ bỏ ý tưởng này. Còn về mẹ cậu, lần trước khi lén nói với Diêu Lung về nơi giấu quỹ đen của ba, cậu cũng tiện hỏi một câu, Diêu Lung bảo cậu ngủ sớm đừng mơ mộng.
Vì trung tâm thương mại mới mở ở vị trí khá xa, lần này Thẩm Dũ và Khương Hiểu đi xe buýt. Hai người tránh giờ cao điểm đi làm để kiếm được chỗ ngồi trên xe buýt. Thẩm Dũ rất mê tín nên cảm thán với Khương Hiểu: "Đây thực sự là một khởi đầu may mắn!"
Khương Hiểu có thể làm bạn với Thẩm Dũ bao nhiêu năm, ngoài duyên phận từ nhỏ, ở nhiều chuyện đều có điểm tương đồng. Trước và sau kỳ thi đại học, hai người hẹn nhau đi miếu Thành Hoàng vô cùng linh thiêng để thắp hương. Khi đi du lịch không thể dậy sớm xem bình minh, nhưng có thể dậy sớm đi thắp hương cầu phúc: "Đúng vậy!"
Thẩm Dũ và Khương Hiểu tính thời gian đến. Vừa đến trung tâm thương mại là thẳng tiến đến cửa hàng tổ chức cuộc thi ăn. Khác quán mì lần trước, cuộc thi này có luật ăn hết trong vòng nửa tiếng không những không phải trả tiền mà có thêm 3000 tệ tiền thưởng. Ăn không hết thì phải trả tiền hamburger. Hamburger khổng lồ không rẻ, một cái là 288.
Khương Hiểu nhìn kích thước cái hamburger đó, quyết đoán từ bỏ: "Ăn không hết đừng cố, lúc đó chúng ta cùng ăn coi như bữa trưa."
Thẩm Dũ ra vẻ không thành vấn đề, rồi hùng hục khí thế đi đăng ký. Cậu đã vì cuộc thi này mà từ bỏ bữa sáng hải sản yêu thích của mình!
Cái hamburger đó thực sự không nhỏ, mà bên trong có thịt, trứng, rau củ cùng phô mai và sốt, dễ no hơn ba tô mì lớn kia nhiều. Quan trọng nhất là cửa hàng chỉ cung cấp đồ uống là coca lạnh.
Ông chủ cũng không ngờ Thẩm Dũ thực sự có thể ăn hết. Khi Thẩm Dũ uống hết cốc coca cuối cùng, ông chủ không kịp sai người đi lấy tiền mặt, mà chuyển khoản tiền thưởng cho Thẩm Dũ. Nhìn vẻ thoải mái của Thẩm Dũ, ông ta thậm chí quên chụp ảnh với cậu.
Thẩm Dũ trước tiên đi ăn trưa cùng Khương Hiểu, hai người đã đặt vé phim trên mạng trước. Khi sắp đến giờ, hai người đi vệ sinh một lần, ôm bỏng ngô và trà sữa đã mua và lấy vé vào rạp.
"Bạch tuộc khổng lồ dưới biển sâu" là phim 3D, dù cốt truyện hay hiệu ứng đều rất chân thực. Khi con bạch tuộc quấn lấy con tàu lớn có nam nữ chính, hiệu ứng thị giác đó khiến Khương Hiểu sợ đến run một cái, trong rạp cũng có tiếng kêu thất thanh.
Thẩm Dũ vừa nhìn vừa tiết nước bọt, bất giác nuốt nước miếng. Nhìn những xúc tu bạch tuộc đó chắc chắn rất ngon, dù xào cay hay làm teppanyaki, takoyaki chắc chắn đều đàn hồi và tươi ngon. Cậu tính toán: "Xào nhạt, xào cay, nấu canh, hấp, kho, làm viên!"
Con bạch tuộc to như vậy có thể làm ra biết bao nhiêu món ngon, quan trọng nhất là đây là món ngon có thể tái tạo!
Bắt con bạch tuộc này nuôi, khi ăn thì cắt đi một xúc tu...
Thẩm Dũ cảm thấy mình lại đói, vội vàng lấy ít bỏng ngô ăn.
Diêu Lung thầm thở dài.
Thẩm Dũ không biết tâm trạng phức tạp của phụ huynh, còn đang hớn hở nói trong bếp: "Trưa con không ăn ở nhà, hẹn với Khương Hiểu ăn hamburger, sau đó cùng xem một bộ phim, là bộ ‘Bạch Tuộc Khổng Lồ Dưới Biển Sâu’, nếu hay con sẽ nói cho ba mẹ, đến lúc đó ba dẫn mẹ đi xem nhé."
Xem Bạch Tuộc Khổng Lồ Dưới Biển Sâu cái gì chứ, ngay cả khi con bạch tuộc khổng lồ ở biển sâu bơi trước mặt ông, ông cũng thất vọng và buồn tới nỗi không muốn bắt nữa!
---
Sau khi Thẩm Dũ ăn cháo hải sản và cá đỏ dạ, tối hôm đó khi ngâm đuôi trong lá bưởi, cậu rất đắc ý khi thấy màu sắc đuôi mình đẹp hơn một chút. Nếu không sợ vô tình lộ tẩy, cậu đã muốn chụp vài tấm ảnh đăng lên mạng xã hội để khoe khoang.
Sau khi ngủ, Thẩm Dũ lại nằm mơ, vẫn là bờ biển quen thuộc với giọng nói quen thuộc, chỉ có điều lần này đừng nói đến việc xuống biển, cậu thậm chí còn không dám đến gần, ngồi trên đất tính toán: "Bảo sao nói nàng tiên cá là con gái của biển, ta cũng được coi là con trai của biển mà."
Với tư cách là con trai của biển, cậu phải đưa việc học bơi vào lịch trình!
Nhưng dạo này khá bận, đợi cậu đi du lịch về rồi hãy nói, hơn nữa hiện tại ngâm trong bồn tắm cũng khá thoải mái.
Khi chuông báo thức kêu, Thẩm Dũ lại lăn lộn trên giường vài vòng, sau đó tỉnh táo bơm bướm thức dậy. Cậu đi chạy bộ vài vòng trước, rồi xách bữa sáng đã mua về.
Thẩm Dũ hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng ba mình. Sau khi thăm dò và biết tổ tiên ông ấy không có người tài giỏi gì đặc biệt, cậu đã từ bỏ ý tưởng này. Còn về mẹ cậu, lần trước khi lén nói với Diêu Lung về nơi giấu quỹ đen của ba, cậu cũng tiện hỏi một câu, Diêu Lung bảo cậu ngủ sớm đừng mơ mộng.
Vì trung tâm thương mại mới mở ở vị trí khá xa, lần này Thẩm Dũ và Khương Hiểu đi xe buýt. Hai người tránh giờ cao điểm đi làm để kiếm được chỗ ngồi trên xe buýt. Thẩm Dũ rất mê tín nên cảm thán với Khương Hiểu: "Đây thực sự là một khởi đầu may mắn!"
Khương Hiểu có thể làm bạn với Thẩm Dũ bao nhiêu năm, ngoài duyên phận từ nhỏ, ở nhiều chuyện đều có điểm tương đồng. Trước và sau kỳ thi đại học, hai người hẹn nhau đi miếu Thành Hoàng vô cùng linh thiêng để thắp hương. Khi đi du lịch không thể dậy sớm xem bình minh, nhưng có thể dậy sớm đi thắp hương cầu phúc: "Đúng vậy!"
Khương Hiểu nhìn kích thước cái hamburger đó, quyết đoán từ bỏ: "Ăn không hết đừng cố, lúc đó chúng ta cùng ăn coi như bữa trưa."
Thẩm Dũ ra vẻ không thành vấn đề, rồi hùng hục khí thế đi đăng ký. Cậu đã vì cuộc thi này mà từ bỏ bữa sáng hải sản yêu thích của mình!
Cái hamburger đó thực sự không nhỏ, mà bên trong có thịt, trứng, rau củ cùng phô mai và sốt, dễ no hơn ba tô mì lớn kia nhiều. Quan trọng nhất là cửa hàng chỉ cung cấp đồ uống là coca lạnh.
Ông chủ cũng không ngờ Thẩm Dũ thực sự có thể ăn hết. Khi Thẩm Dũ uống hết cốc coca cuối cùng, ông chủ không kịp sai người đi lấy tiền mặt, mà chuyển khoản tiền thưởng cho Thẩm Dũ. Nhìn vẻ thoải mái của Thẩm Dũ, ông ta thậm chí quên chụp ảnh với cậu.
Thẩm Dũ trước tiên đi ăn trưa cùng Khương Hiểu, hai người đã đặt vé phim trên mạng trước. Khi sắp đến giờ, hai người đi vệ sinh một lần, ôm bỏng ngô và trà sữa đã mua và lấy vé vào rạp.
"Bạch tuộc khổng lồ dưới biển sâu" là phim 3D, dù cốt truyện hay hiệu ứng đều rất chân thực. Khi con bạch tuộc quấn lấy con tàu lớn có nam nữ chính, hiệu ứng thị giác đó khiến Khương Hiểu sợ đến run một cái, trong rạp cũng có tiếng kêu thất thanh.
Thẩm Dũ vừa nhìn vừa tiết nước bọt, bất giác nuốt nước miếng. Nhìn những xúc tu bạch tuộc đó chắc chắn rất ngon, dù xào cay hay làm teppanyaki, takoyaki chắc chắn đều đàn hồi và tươi ngon. Cậu tính toán: "Xào nhạt, xào cay, nấu canh, hấp, kho, làm viên!"
Con bạch tuộc to như vậy có thể làm ra biết bao nhiêu món ngon, quan trọng nhất là đây là món ngon có thể tái tạo!
Bắt con bạch tuộc này nuôi, khi ăn thì cắt đi một xúc tu...
Thẩm Dũ cảm thấy mình lại đói, vội vàng lấy ít bỏng ngô ăn.
12
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
