0 chữ
Chương 18
Chương 18
Đồ Triệt bất lực gật đầu, xách gà đi xử lý. Ở phía bên kia, Đồ Viên Viên đã rải nấm xong. Khi nhìn thấy gà rừng, bé rất muốn đi theo xem nhưng lại nhát gan, không dám đến gần.
Đồ Nhung Nhung bảo em gái không cần lại gần lửa, rồi không để ý đến bé nữa. Khu vực gần phi thuyền khá an toàn, nên cô không quá lo lắng về sự an toàn của em gái.
Đồ Nhung Nhung dùng chiếc nồi canh mà chú Triệt đã làm, đổ đầy nước rồi đặt lên bếp. Cô dùng những cành cây đã chặt và phơi khô trước đó để nhóm lửa.
Vì đã sớm nghĩ đến việc nhóm lửa nấu ăn, nên những cành cây không dùng được Đồ Nhung Nhung đều chặt và phơi khô. Giờ đây, chúng rất tiện để làm củi, tiết kiệm được công sức đi nhặt củi.
Đồ Nhung Nhung nhóm lửa, rồi đậy nắp nồi canh lại và tiếp tục đun.
“Chúng ta nhóm lửa bây giờ là để làm lông gà rừng. Nếu không nhúng nước sôi thì lông gà rừng sẽ rất khó nhổ. Quan trọng hơn, tôi đang ở một hành tinh xa xôi, trên tay không có gì cả, chỉ có thể dùng cách thủ công này để làm lông gà rừng.” Đồ Nhung Nhung vừa nhóm lửa vừa nói với khán giả.
Đồ Nhung Nhung lúc này mới rảnh rỗi nhìn xem phòng live của mình có người xem không. Cô ngạc nhiên khi thấy phòng live không hề trống trơn hay chỉ có vài người, mà lại có mấy trăm người đang xem.
Mặc dù dân số vũ trụ lên đến hàng tỷ, vài trăm người thực sự không nhiều. Nhưng đây là ngày đầu tiên cô phát live, thậm chí mới phát được vài phút, nên việc có mấy trăm người xem khiến cô rất bất ngờ.
[Chủ live đang làm gì vậy? Sao lại nghịch đất sét?]
[Chủ live nói gì vậy? “Bệ bếp” là cái gì thế?]
[Chủ live, tay bạn đẹp thế, sao lại nghịch đất sét?]
[Chủ live, bạn bắt mấy con gà này để làm gì?]
[Gà rừng là gì vậy? Mấy con chim đẹp thế này là gà rừng ư?]
[Chủ live, sao bạn lại muốn gϊếŧ mấy con gà rừng đẹp đẽ này?]
[Cái gì? “Làm lông” ư? Bạn làm lông để làm gì?]
[Chủ live, sao bạn tàn nhẫn vậy? Sao bạn lại muốn gϊếŧ những con gà rừng này, rồi còn làm lông chúng nữa?]
Đồ Nhung Nhung: “...”
“Nói tôi tàn nhẫn ư? Chẳng lẽ mọi người chưa từng xem video săn những con dị thú hay đánh trận sao? Sao lại “mong manh dễ vỡ” thế? So với việc săn gϊếŧ dị thú, tôi chỉ gϊếŧ mấy con gà thì chắc không đẫm máu đến vậy chứ?”
“Đã vào trang web livestream rồi, chẳng lẽ các bạn chỉ xem livestream giải trí, không xem những video săn dị thú sao?”
“Hóa ra người xem của thời đại này “mong manh dễ vỡ” như thế à? Các bạn bao nhiêu tuổi rồi? Có phải vẫn chưa đến 10 tuổi không?”
“Chưa đến 10 tuổi sao có thể tùy tiện xem livestream chứ? Lỡ thấy cái gì không nên xem, làm tổn thương tâm hồn non nớt của các bạn thì sao?”
“Tôi có nên kiểm tra lịch sử tặng quà của các bạn không? Vị thành niên tùy tiện tặng quà cho chủ live thì chủ live có phải chịu trách nhiệm không? Có bị bắt trả lại tiền không?”
“Ôi, nếu các bạn là vị thành niên thì đừng tặng quà cho tôi nhé, tôi không có tiền để đền đâu.”
Vài trăm người xem ít ỏi: “...”
Giây tiếp theo, phòng live ít ỏi người xem nổ tung.
[Trời ạ, lần đầu tiên tôi thấy một chủ live “cà khịa” người xem.]
[Chủ live, bạn “cà khịa” “cha mẹ áo cơm” của mình như thế có được không?]
[Chủ live, nghe giọng bạn thì thấy là một cô gái đáng yêu, sao lời nói lại “sát thương” cao vậy?]
[Chủ live này có độc, cô ấy dám “cà khịa” người xem!!!]
Đồ Nhung Nhung bảo em gái không cần lại gần lửa, rồi không để ý đến bé nữa. Khu vực gần phi thuyền khá an toàn, nên cô không quá lo lắng về sự an toàn của em gái.
Đồ Nhung Nhung dùng chiếc nồi canh mà chú Triệt đã làm, đổ đầy nước rồi đặt lên bếp. Cô dùng những cành cây đã chặt và phơi khô trước đó để nhóm lửa.
Vì đã sớm nghĩ đến việc nhóm lửa nấu ăn, nên những cành cây không dùng được Đồ Nhung Nhung đều chặt và phơi khô. Giờ đây, chúng rất tiện để làm củi, tiết kiệm được công sức đi nhặt củi.
Đồ Nhung Nhung nhóm lửa, rồi đậy nắp nồi canh lại và tiếp tục đun.
“Chúng ta nhóm lửa bây giờ là để làm lông gà rừng. Nếu không nhúng nước sôi thì lông gà rừng sẽ rất khó nhổ. Quan trọng hơn, tôi đang ở một hành tinh xa xôi, trên tay không có gì cả, chỉ có thể dùng cách thủ công này để làm lông gà rừng.” Đồ Nhung Nhung vừa nhóm lửa vừa nói với khán giả.
Mặc dù dân số vũ trụ lên đến hàng tỷ, vài trăm người thực sự không nhiều. Nhưng đây là ngày đầu tiên cô phát live, thậm chí mới phát được vài phút, nên việc có mấy trăm người xem khiến cô rất bất ngờ.
[Chủ live đang làm gì vậy? Sao lại nghịch đất sét?]
[Chủ live nói gì vậy? “Bệ bếp” là cái gì thế?]
[Chủ live, tay bạn đẹp thế, sao lại nghịch đất sét?]
[Chủ live, bạn bắt mấy con gà này để làm gì?]
[Gà rừng là gì vậy? Mấy con chim đẹp thế này là gà rừng ư?]
[Chủ live, sao bạn lại muốn gϊếŧ mấy con gà rừng đẹp đẽ này?]
[Cái gì? “Làm lông” ư? Bạn làm lông để làm gì?]
Đồ Nhung Nhung: “...”
“Nói tôi tàn nhẫn ư? Chẳng lẽ mọi người chưa từng xem video săn những con dị thú hay đánh trận sao? Sao lại “mong manh dễ vỡ” thế? So với việc săn gϊếŧ dị thú, tôi chỉ gϊếŧ mấy con gà thì chắc không đẫm máu đến vậy chứ?”
“Đã vào trang web livestream rồi, chẳng lẽ các bạn chỉ xem livestream giải trí, không xem những video săn dị thú sao?”
“Hóa ra người xem của thời đại này “mong manh dễ vỡ” như thế à? Các bạn bao nhiêu tuổi rồi? Có phải vẫn chưa đến 10 tuổi không?”
“Chưa đến 10 tuổi sao có thể tùy tiện xem livestream chứ? Lỡ thấy cái gì không nên xem, làm tổn thương tâm hồn non nớt của các bạn thì sao?”
“Tôi có nên kiểm tra lịch sử tặng quà của các bạn không? Vị thành niên tùy tiện tặng quà cho chủ live thì chủ live có phải chịu trách nhiệm không? Có bị bắt trả lại tiền không?”
Vài trăm người xem ít ỏi: “...”
Giây tiếp theo, phòng live ít ỏi người xem nổ tung.
[Trời ạ, lần đầu tiên tôi thấy một chủ live “cà khịa” người xem.]
[Chủ live, bạn “cà khịa” “cha mẹ áo cơm” của mình như thế có được không?]
[Chủ live, nghe giọng bạn thì thấy là một cô gái đáng yêu, sao lời nói lại “sát thương” cao vậy?]
[Chủ live này có độc, cô ấy dám “cà khịa” người xem!!!]
0
0
2 ngày trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
