TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7

"Kính chào quý khách, chuyến tàu G7843 từ ga Bắc Thâm Quyến đi Hải Thị sắp vào ga, mời quý khách có vé đi tàu G7843 chuẩn bị hành lý và đến cửa soát vé số 1 để lên tàu..."

Giọng nữ phát thanh viên dịu dàng, trang nhã vang lên khắp sảnh chờ, hành khách kéo hành lý xếp thành hàng dài trước cửa soát vé, những hàng ghế trống không.

"Tỉnh dậy đi, Nhiễm Nhiễm, sắp soát vé rồi."

Vai bị lay động, ý thức của Lâm Nhiễm dần trở nên rõ ràng, cô nghe thấy giọng nói quen thuộc the thé kia, cơn giận trong lòng bùng lên, cô mở choàng mắt, nắm chặt lấy bàn tay đang lay mình.

Phương Liễu Đình!

Phương Liễu Đình giật mình kinh hãi, ánh mắt Lâm Nhiễm như muốn ăn tươi nuốt sống người ta, tim cô ta hẫng một nhịp, cổ tay bị nắm đau điếng, cô ta kêu lên: "Nhiễm Nhiễm, cậu làm sao vậy? Mau buông tay ra, sao tự dưng cậu khỏe thế!"

Lâm Nhiễm ngẩn người.

Phương Liễu Đình trước mắt hoàn toàn không xinh đẹp như hai năm sau này, da dẻ vàng vọt, quầng thâm mắt rõ rệt, cằm và má còn lấm tấm vết mụn, dù đã cố gắng dùng phấn nền che phủ nhưng chất lượng phấn quá kém, không tán đều, không những không che được mụn mà còn lộ rõ vệt phấn.

Hai năm sau, Phương Liễu Đình đẹp đến mức dùng từ "da như ngưng lộ" cũng không ngoa. Làn da cô ta trắng mịn như quả vải vừa bóc, căng bóng không tì vết, chẳng cần son phấn. Nghe nói đó là nhờ dị năng hệ Thủy, nhưng những người có dị năng hệ Thủy khác hình như không thay đổi đến mức ấy.

Nói tóm lại, so với Phương Liễu Đình sau này, cô nàng trước mắt chẳng khác nào vịt con xấu xí, lại còn mặc chiếc váy vàng quê mùa.

Lâm Nhiễm nhớ chiếc váy này. Cô từng đi chọn cùng Phương Liễu Đình, màu vàng tôn da, giúp da sáng lên mấy tông. Phương Liễu Đình thích mê, nhưng giá hơn năm trăm tệ khiến cô ta chùn bước, đành lén chụp ảnh rồi lên Taobao mua một chiếc tương tự với giá hơn trăm tệ.

Đồ rẻ tiền đúng là khác biệt. Màu sắc không chuẩn, kiểu dáng sai lệch, đường may thì thô kệch. Chiếc váy chẳng những không tôn da mà còn khiến Phương Liễu Đình thêm phần quê mùa.

Lâm Nhiễm ngại nói thẳng, bóng gió vài lần nhưng Phương Liễu Đình bảo mua rồi thì mặc thôi, bỏ thì tiếc, nên mặc hết cả mùa hè. Lúc đó cô còn nghĩ Phương Liễu Đình rộng lượng, không để ý tiểu tiết, tự trách mình nhỏ nhen. Sau này cô mới hiểu ra, có lẽ Phương Liễu Đình không muốn thừa nhận mình ham rẻ mà phí hơn trăm tệ.

Không đúng, những điều này không phải là trọng điểm.

Lâm Nhiễm ngơ ngác nhìn quanh, đây là nhà ga? Tông màu xám trắng chủ đạo, những bức tường kính rộng lớn, mái vòm cao bảy tám mét, cả nhà ga không lớn, nhưng so với những căn nhà thấp bé chật hẹp trong mạt thế thì sáng sủa và sang trọng hơn nhiều.

Lâm Nhiễm bị ánh sáng phản chiếu từ sàn nhà bóng loáng làm chói mắt, nhưng không nỡ chớp, nhìn những hành khách kéo vali, ôm con, đeo tai nghe, cười nói chuyện, ngực cô nghẹn lại.

Những bộ trang phục thời trang, thái độ thoải mái không phòng bị, vẻ ngoài sạch sẽ tươi tắn này chỉ tồn tại trước mạt thế. Cô không chỉ sống lại, mà còn trở về trước mạt thế.

Mắt Lâm Nhiễm bỗng ướt nhòe.

Phương Liễu Đình mạnh tay rút tay về, trên cổ tay hằn một vòng đỏ, cô ta bực bội: "Nhiễm Nhiễm, rốt cuộc cậu làm sao vậy?"

Một giọng the thé chua ngoa vang lên: "Ồ, đôi bạn thân cãi nhau à? Bình thường tốt như thế, cũng có lúc xích mích cơ đấy."

Lâm Nhiễm nghe tiếng nhìn lại, thấy Lâm Ngọc Bạch mặc áo ba lỗ, quần short, khoác ngoài chiếc áo chống nắng dài tới gối màu loang. Tóc nhuộm hai lọn bạch kim, hai lọn tím đậm, cột đuôi ngựa cao, trang điểm đậm sắc sảo, trên hông đeo một chiếc túi đeo chéo màu đỏ, vẻ mặt khinh khỉnh nhìn hai người.

Đây là chị họ của Lâm Nhiễm, con của chú hai cô, luôn luôn xem thường Lâm Nhiễm, nguyên nhân rất đơn giản, Lâm Nhiễm là con nhặt. Hơn nữa đến năm thứ ba sau khi được nhặt về Lâm gia, cha mẹ nuôi của cô đã sinh con ruột, cha mẹ nuôi trung niên có con vui mừng phát điên, trong mắt không còn nhìn thấy Lâm Nhiễm nữa. Lâm Nhiễm ở nhà đã không có địa vị, người khác đương nhiên càng xem thường cô.

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.