0 chữ
Chương 62
Chương 62
Thẩm Dao Xuyên khẽ gật đầu cảm ơn, không định nán lại thêm. "Nếu không còn việc gì nữa, chúng tôi xin phép về trước."
Không biết từ lúc nào, tiểu bảo bối đã ôm lấy món đồ chơi hình con vịt, cuộn đuôi lại rúc vào lòng hắn, có vẻ hơi buồn ngủ. Nhóc con ngáp liền hai cái, gối đầu lên lưng con vịt, đôi mắt lim dim. Khuôn mặt nhỏ xíu bị ép lên đồ chơi tạo thành một khối phồng nhẹ, trông chẳng khác nào viên bánh trôi mềm mại, khiến người ta không nhịn được mà muốn chọc thử xem có bật ra nhân trứng chảy không.
Trước khi rời đi, Thẩm Dao Xuyên còn mua thêm một số dược phẩm dành cho giao nhân sơ sinh. Nhân viên giao nhân mỉm cười đóng gói mọi thứ cho hắn. "Tiểu bảo bối rất khỏe mạnh, điện hạ không cần quá lo lắng đâu."
Cúi đầu nhìn nhóc con đang được mình ôm trọn trong lòng bàn tay, trong giấc ngủ vẫn không quên níu nhẹ lấy vạt áo trước ngực hắn, Thẩm Dao Xuyên khẽ mỉm cười gật đầu.
Sau khi rời khỏi trung tâm, Thẩm Lưu đột nhiên đưa mắt quan sát hắn từ đầu đến chân với vẻ mặt đầy nghi hoặc. Dưới ánh nhìn lạnh nhạt "Có gì thì nói nhanh" của Thẩm Dao Xuyên, cuối cùng anh ta cũng mở miệng:
"Em cứ tưởng dạo này anh cười nhiều hơn trước... Kết quả thì…"
Ánh mắt Thẩm Lưu rơi xuống cái đuôi màu cam nhạt của nhóc con trong lòng Thẩm Dao Xuyên, thở dài một hơi. "Kết quả là anh chỉ cười với nhóc con thôi."
Nghe vậy, Thẩm Dao Xuyên khẽ chạm ngón tay vào má nhóc cá đang ngủ say, khóe môi hơi cong lên nhưng không đáp lời.
Nhóc con quả thực đã mang đến cho hắn rất nhiều niềm vui.
"À đúng rồi," Thẩm Lưu chợt nhớ ra điều gì đó. "Nhóc con là con trai hay con gái vậy?"
"Con trai." Thẩm Dao Xuyên trả lời.
Ngay từ ngày nhận nuôi, nhân viên ở khu nuôi dưỡng đã nói rõ giới tính của nhóc con rồi.
Hắn không quá để tâm đến giới tính của bé, nhưng nuôi một nhóc con cùng giới tính với mình đúng là thuận tiện hơn một chút.
"Ồ..." Thẩm Lưu gật gù, nhưng rồi đột nhiên nhíu mày, khó hiểu hỏi: "Thế sao lúc nãy anh lại mua cả đống váy bé gái trên quang não vậy?"
Khi nãy, trong lúc nhóc con được đưa đi kiểm tra, chính mắt anh ta đã nhìn thấy Thẩm Dao Xuyên lần lượt đặt hàng mấy bộ váy màu hồng phấn trên quang não. Lúc đó anh ta đã sững sờ, còn tưởng rằng hắn nhặt được một bé gái đáng yêu.
Tiếc là còn chưa kịp hỏi, nhóc con đã làm xong kiểm tra, vẫy đuôi lao nhanh vào lòng Thẩm Dao Xuyên, làm rối tung hết suy nghĩ của anh ta.
Không biết từ lúc nào, tiểu bảo bối đã ôm lấy món đồ chơi hình con vịt, cuộn đuôi lại rúc vào lòng hắn, có vẻ hơi buồn ngủ. Nhóc con ngáp liền hai cái, gối đầu lên lưng con vịt, đôi mắt lim dim. Khuôn mặt nhỏ xíu bị ép lên đồ chơi tạo thành một khối phồng nhẹ, trông chẳng khác nào viên bánh trôi mềm mại, khiến người ta không nhịn được mà muốn chọc thử xem có bật ra nhân trứng chảy không.
Trước khi rời đi, Thẩm Dao Xuyên còn mua thêm một số dược phẩm dành cho giao nhân sơ sinh. Nhân viên giao nhân mỉm cười đóng gói mọi thứ cho hắn. "Tiểu bảo bối rất khỏe mạnh, điện hạ không cần quá lo lắng đâu."
Cúi đầu nhìn nhóc con đang được mình ôm trọn trong lòng bàn tay, trong giấc ngủ vẫn không quên níu nhẹ lấy vạt áo trước ngực hắn, Thẩm Dao Xuyên khẽ mỉm cười gật đầu.
"Em cứ tưởng dạo này anh cười nhiều hơn trước... Kết quả thì…"
Ánh mắt Thẩm Lưu rơi xuống cái đuôi màu cam nhạt của nhóc con trong lòng Thẩm Dao Xuyên, thở dài một hơi. "Kết quả là anh chỉ cười với nhóc con thôi."
Nghe vậy, Thẩm Dao Xuyên khẽ chạm ngón tay vào má nhóc cá đang ngủ say, khóe môi hơi cong lên nhưng không đáp lời.
Nhóc con quả thực đã mang đến cho hắn rất nhiều niềm vui.
"À đúng rồi," Thẩm Lưu chợt nhớ ra điều gì đó. "Nhóc con là con trai hay con gái vậy?"
"Con trai." Thẩm Dao Xuyên trả lời.
Ngay từ ngày nhận nuôi, nhân viên ở khu nuôi dưỡng đã nói rõ giới tính của nhóc con rồi.
"Ồ..." Thẩm Lưu gật gù, nhưng rồi đột nhiên nhíu mày, khó hiểu hỏi: "Thế sao lúc nãy anh lại mua cả đống váy bé gái trên quang não vậy?"
Khi nãy, trong lúc nhóc con được đưa đi kiểm tra, chính mắt anh ta đã nhìn thấy Thẩm Dao Xuyên lần lượt đặt hàng mấy bộ váy màu hồng phấn trên quang não. Lúc đó anh ta đã sững sờ, còn tưởng rằng hắn nhặt được một bé gái đáng yêu.
Tiếc là còn chưa kịp hỏi, nhóc con đã làm xong kiểm tra, vẫy đuôi lao nhanh vào lòng Thẩm Dao Xuyên, làm rối tung hết suy nghĩ của anh ta.
4
0
3 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
