0 chữ
Chương 40
Chương 40
Từ bóng tối ra nơi có ánh sáng, Đường Lý cuối cùng cũng thấy rõ biểu cảm trên gương mặt hắn.
Viền mắt hắn đỏ ửng, trông như vừa khóc, lại như đang cố nhẫn nhịn điều gì đó. Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy cậu, hắn hơi khựng lại, hàng lông mày nhíu chặt cũng dần giãn ra.
Dù đã cố gắng kiềm chế, nhưng khí tràng mạnh mẽ của tinh thần lực cấp SSS vẫn tạo ra áp lực không nhỏ. Đường Lý mơ hồ cảm nhận được sự đè nén vô hình ấy.
"Phá vỏ rồi à?" Thẩm Dao Xuyên hơi cúi người xuống, giọng khàn khàn nhưng cố gắng giữ âm điệu dịu dàng, mang theo chút ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
Thấy vậy, Đường Lý liền vẫy vẫy đuôi, ôm lấy chú vịt nhựa bơi đến gần vách kính, ngẩng đầu nhìn hắn.
"Quạc." Chú vịt bị cậu ôm nhẹ phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi.
Thẩm Dao Xuyên đưa tay lên, dường như muốn chạm vào cậu, nhưng mới được nửa đường thì chợt khựng lại rồi thu tay về.
Vết thương bị nứt ra, mùi máu tanh nồng quá, có khi sẽ làm nhóc con này sợ mất.
Hắn giấu bàn tay bị thương ra sau lưng, cẩn thận vươn tay trái chưa bị thương, khẽ chạm vào trán Đường Lý.
Mái tóc đen mềm mại, hơi rối vì ngấm nước, phối cùng đôi mắt tròn long lanh và hàng mi dài cong vυ"t, trông cậu vừa vô tội vừa đáng thương, khiến người ta không kìm được mà muốn nâng niu.
Tiểu giao nhân này thực sự không giống những tiểu giao nhân khác, mềm mại yếu ớt, không có bộ phận phòng vệ sắc bén đặc trưng của đồng loại. Nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến vẻ đáng yêu của cậu.
Không phải khiếm khuyết nào cũng làm giảm đi nét đẹp. Có những khiếm khuyết thậm chí còn tạo ra những cá thể non đẹp hơn, chỉ là... thường thì chúng sẽ có một số khiếm khuyết về trí tuệ. Nhưng... tiểu giao của hắn rất thông minh.
Một cách vô thức, Thẩm Dao Xuyên chợt nhớ đến sơ đồ giải phẫu nhân ngư mà hắn thấy trong viện nghiên cứu hôm nay.
Giao nhân vốn là một dạng tiến hóa của nhân ngư. Vì khả năng trị liệu ưu việt, chúng bị con người săn bắt hàng loạt. Để tự vệ, chúng dần tiến hóa vũ khí sắc nhọn cho bản thân. Theo quy luật chọn lọc tự nhiên, cuối cùng không còn một nhân ngư nào tồn tại nữa.
[Xu nhận được +1 đồng xu may mắn.]
Hệ thống: […]
Hệ thống: [Tinh thần lực của hắn đã ổn định hơn nhiều rồi. Đúng là những thứ đáng yêu có thể chữa lành lòng người, chẳng ai có thể cưỡng lại sức hút của một bé cá đáng yêu cả.]
Đường Lý nghe vậy thì hơi sững sờ, đúng là cậu cũng cảm thấy tinh thần lực của Thẩm Diêu Xuyên đã dịu đi rất nhiều. "Vậy tôi còn cần dùng trị liệu lực để giúp hắn ổn định không?"
Viền mắt hắn đỏ ửng, trông như vừa khóc, lại như đang cố nhẫn nhịn điều gì đó. Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy cậu, hắn hơi khựng lại, hàng lông mày nhíu chặt cũng dần giãn ra.
Dù đã cố gắng kiềm chế, nhưng khí tràng mạnh mẽ của tinh thần lực cấp SSS vẫn tạo ra áp lực không nhỏ. Đường Lý mơ hồ cảm nhận được sự đè nén vô hình ấy.
"Phá vỏ rồi à?" Thẩm Dao Xuyên hơi cúi người xuống, giọng khàn khàn nhưng cố gắng giữ âm điệu dịu dàng, mang theo chút ngạc nhiên xen lẫn vui mừng.
Thấy vậy, Đường Lý liền vẫy vẫy đuôi, ôm lấy chú vịt nhựa bơi đến gần vách kính, ngẩng đầu nhìn hắn.
"Quạc." Chú vịt bị cậu ôm nhẹ phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi.
Thẩm Dao Xuyên đưa tay lên, dường như muốn chạm vào cậu, nhưng mới được nửa đường thì chợt khựng lại rồi thu tay về.
Hắn giấu bàn tay bị thương ra sau lưng, cẩn thận vươn tay trái chưa bị thương, khẽ chạm vào trán Đường Lý.
Mái tóc đen mềm mại, hơi rối vì ngấm nước, phối cùng đôi mắt tròn long lanh và hàng mi dài cong vυ"t, trông cậu vừa vô tội vừa đáng thương, khiến người ta không kìm được mà muốn nâng niu.
Tiểu giao nhân này thực sự không giống những tiểu giao nhân khác, mềm mại yếu ớt, không có bộ phận phòng vệ sắc bén đặc trưng của đồng loại. Nhưng điều đó chẳng hề ảnh hưởng đến vẻ đáng yêu của cậu.
Không phải khiếm khuyết nào cũng làm giảm đi nét đẹp. Có những khiếm khuyết thậm chí còn tạo ra những cá thể non đẹp hơn, chỉ là... thường thì chúng sẽ có một số khiếm khuyết về trí tuệ. Nhưng... tiểu giao của hắn rất thông minh.
Giao nhân vốn là một dạng tiến hóa của nhân ngư. Vì khả năng trị liệu ưu việt, chúng bị con người săn bắt hàng loạt. Để tự vệ, chúng dần tiến hóa vũ khí sắc nhọn cho bản thân. Theo quy luật chọn lọc tự nhiên, cuối cùng không còn một nhân ngư nào tồn tại nữa.
[Xu nhận được +1 đồng xu may mắn.]
Hệ thống: […]
Hệ thống: [Tinh thần lực của hắn đã ổn định hơn nhiều rồi. Đúng là những thứ đáng yêu có thể chữa lành lòng người, chẳng ai có thể cưỡng lại sức hút của một bé cá đáng yêu cả.]
Đường Lý nghe vậy thì hơi sững sờ, đúng là cậu cũng cảm thấy tinh thần lực của Thẩm Diêu Xuyên đã dịu đi rất nhiều. "Vậy tôi còn cần dùng trị liệu lực để giúp hắn ổn định không?"
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
