TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Mỗi quả trứng đều có vị trí và số hiệu riêng, hàng ngày nhân viên sẽ kiểm kê cẩn thận để tránh xảy ra sai sót.

Quả trứng nhỏ này để lại ấn tượng khá sâu sắc, bọn họ luôn dành sự chăm sóc đặc biệt vì lo lắng bé con bên trong có thể phát triển không hoàn chỉnh.

Nhưng… tại sao nó lại ở chỗ Thái tử điện hạ?

Thẩm Dao Xuyên nhận ra sự nghi hoặc của bọn họ, liền xoay quả trứng, để mặt vỏ bị nứt lộ ra trước mắt các nhân viên giao nhân.

Thẩm Tầm lên tiếng giải thích đúng lúc: “Lúc làm lễ trưởng thành, đứa nhỏ này này tự mình kéo theo vỏ trứng bơi tới tay Dao Xuyên.”

Mấy nhân viên giao nhân nhất thời trừng to mắt.

Phòng nuôi dưỡng cá con không phải nơi khép kín hoàn toàn. Ngược lại, mỗi ngày bọn họ đều mở cửa sổ rất lâu để nước biển lưu thông. Chẳng qua gần đây không có trứng nào đến kỳ phá vỏ nên họ cũng không quá để ý.

Hơn nữa, những giao nhân con mới nở thường rất yếu ớt — hoặc khóc lóc, hoặc đói đến mức cắn vỏ trứng, hoặc cuộn tròn ngủ bên trong. Mặc dù bẩm sinh biết bơi, nhưng khả năng bơi lại rất kém, bởi vậy lan can phòng nuôi dưỡng cũng được thiết kế với chiều cao phù hợp.

Trước giờ chưa từng xảy ra trường hợp nào mà một ấu tể vừa phá vỏ đã tự bơi ra ngoài.

Nhưng rõ ràng, điện hạ và Thẩm Tầm không hề đùa giỡn.

“Là sơ suất của chúng tôi… Chúng tôi sẽ tiến hành kiểm tra ngay.” Một nhân viên cúi đầu nhận lỗi, định đưa tay đón lấy tiểu giao nhân còn chưa hoàn toàn phá vỏ từ tay Thẩm Dao Xuyên.

Hắn không từ chối, thẳng thắn giao trứng cho đối phương, nhưng sau đó lại hỏi:

“Trứng này không có dấu hiệu. Nếu ta muốn nhận nuôi, cần làm thủ tục gì?”

Nhân viên giao nhân gật đầu: “Thông thường, điều này là có thể. Thủ tục không quá phức tạp, nhưng trước hết cần kiểm tra sức khỏe. Nếu tình trạng cơ thể của tiểu giao nhân quá yếu, chúng tôi không thể để ngài nhận nuôi được.”

Nghĩ đến chiếc đuôi màu cam nhạt vừa lướt qua lúc trước, cùng đôi tay nhỏ bé bám chặt lấy mình, Thẩm Dao Xuyên khẽ gật đầu: “Được.”

---

“Tại sao nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành?”

Trên đường bị đưa đến phòng kiểm tra, Đường Lý nằm bẹp trong vỏ trứng, vô hồn vỗ nhẹ cái đuôi lên thành trứng.

[Có lẽ phải đợi Thẩm Dao Xuyên ký xong thỏa thuận nhận nuôi thì mới tính là hoàn thành.] Hệ thống đáp.

Đương nhiên Đường Lý biết lý do là như vậy, chỉ là… cậu có hơi lo lắng.

“Bọn họ sẽ không phát hiện ra điều gì chứ?”

9

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.