TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18: Cậu có bao nhiêu tiền

Đổng Vũ Hiên rơi hạt đậu vàng (khóc) rồi.

Lâm Tiểu Hòa quay đầu đi, khóc có ích gì? Nếu khóc mà có ích thì nhà họ Lâm đã không nợ nhiều tiền đến thế.

Dường như biết hy vọng bái sư của mình mong manh, Đổng Vũ Hiên ngồi xổm xuống, ôm mặt, nước mắt chảy dọc theo kẽ ngón tay mập mạp.

"Con thật sự rất thất bại. Là người nhà họ Đổng thế mà lại không biết trồng trọt, trồng cái gì chết cái đó."

"Lúa mì cấp B?"

"Đó là anh trai con giúp con gian lận thôi. Con không biết trồng trọt, cũng không thể điều khiển thực vật tinh trần, con chính là phế vật của nhà họ Đổng. Mọi người đều cười nhạo con, bạn bè cũng bắt nạt con."

Những lời châm biếm và ánh mắt coi thường không ngừng vang vọng trong đầu Đổng Vũ Hiên, đè nặng khiến cậu không thở nổi.

Lâm Tiểu Hòa cay mũi, ở Hoa Quốc, cô cũng thường bị bạn học cô lập vì nhà làm nông.

Cô làm dịu giọng nói: "Không sao, cậu cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn rồi đánh vào mặt họ!"

Đổng Vũ Hiên ngẩng đầu, đầy hy vọng: "Ngài bằng lòng nhận con làm đồ đệ rồi sao?"

Lâm Tiểu Hòa thay đổi sắc mặt, lạnh lùng nói: "Không có."

Đổng Vũ Hiên nhanh chóng nhận ra thái độ của cô đã mềm mỏng, như vớ được cọng rơm cứu mạng, khẩn cầu một cách ti tiện: "Con biết mình ngu, học gì cũng chậm nhưng con sẽ cố gắng!"

Cậu bé sắp phát điên rồi, muốn tìm ưu điểm của mình nhưng không tìm thấy cái nào: "Oa oa! Con không có gì cả, chỉ có nhiều tiền thôi. Ngài lợi hại như vậy, chắc chắn không thèm tiền. Nhưng con chỉ có mỗi ưu thế này thôi..."

Cậu bé mập mạp ôm lấy chân Lâm Tiểu Hòa, khóc nức nở.

Lâm Tiểu Hòa dường như nhìn thấy từ trên người cậu bé hình ảnh cô gái nhỏ từng lặng lẽ lau nước mắt trên bờ ruộng.

Khóc thật sự vô dụng, họ sẽ không tha cho bạn chỉ vì bạn khóc.

Chỉ khi mình trở nên mạnh mẽ, người khác mới không dám coi thường mình.

Haizz.

"Cậu có bao nhiêu tiền?"

Giọng Lâm Tiểu Hòa lạnh lùng, nhưng lọt vào tai Đổng Vũ Hiên lại như tiếng của trời.

Đổng Vũ Hiên lấy ra đồng hồ đeo tay của mình: "Con có 100 vạn (1 triệu) tinh tệ, nhưng con luôn bị cướp, anh trai con đã giới hạn, mỗi ngày chuyển khoản không được quá 2 vạn. Hôm nay con chưa tiêu một xu nào, con sẽ chuyển hết cho ngài."

[Đổng Vũ Hiên đã chuyển khoản cho bạn 2 vạn.]

Lâm Tiểu Hòa nhận lấy hai vạn đó: "Rắc rối lớn nhất của cậu bây giờ là gì?"

Đổng Vũ Hiên nhìn Lâm Tiểu Hòa, cúi đầu, lắp bắp nói: "Bài kiểm tra do gia tộc sắp xếp. Gia đình đưa cho con một hạt giống cà tím, nhưng cây cà tím con trồng ra vừa thấp vừa gầy. Lần kiểm tra này, nếu con lại không đạt thì sẽ bị đày đến Tinh hoàn thứ 3."

4

0

1 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.