TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Thế giới 2 - Chương 12: Được ảnh đế nâng đỡ trở thành nữ thần quốc dân

...

Những tiếng xì xào phía sau truyền hết vào tai Hứa Nhuế Nhi. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía ấy — giữa đám đông, người đàn ông như hạc giữa bầy gà, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ lạnh lùng mà cao quý. Ánh mắt nàng không thể rời khỏi hắn, như bị trói chặt.

“Quý tiền bối...”

Hứa Uyển dừng bước, quay đầu lại, mỉm cười nhợt nhạt:

“Trùng hợp thật.”

“Ừ.” Quý Dương khẽ gật đầu.

Hứa Uyển liếc qua đám người một lượt, trong lòng dâng lên cảm giác ưu việt. Giọng nói dịu nhẹ, cố tình tỏ ra thân thiết với Quý Dương.

Toàn những câu chuyện nhạt nhẽo, hỏi han lấy lệ. Quý Dương chau mày, bước chân nhanh hơn.

Hứa Uyển cũng nhận ra điều đó, trong lòng có chút ngượng ngùng nhưng trên mặt vẫn không hề để lộ. Nàng thức thời im lặng, chỉ đứng nhìn hắn bước vào trong rồi khẽ mỉm cười dịu dàng.

Người ngoài không biết gì, chỉ cảm thấy hai người thân thiết, nhìn ánh mắt Hứa Uyển càng thêm nhiều ý vị sâu xa, trong lòng không khỏi ghen tị.

Đó là Quý Dương – "nam thần quốc dân" thật sự, đứng đầu về thực lực, có một lượng fan trung thành đông đảo. Còn Hứa Uyển là đại tiểu thư nhà họ Hứa, danh giá, tài giỏi, xuất thân hào môn, đóng phim chỉ là sở thích, được coi như là dòng nước trong của giới giải trí. Mọi thứ nàng làm đều vì tình yêu, nên càng được người hâm mộ ủng hộ nhiệt liệt.

Hứa Nhuế Nhi cúi đầu, cầm chặt kịch bản, mím môi, không nói gì.

Nàng biết rõ Hứa Uyển có liên hệ với Quý Dương. Có lần hắn đi tắm, giao diện tin nhắn hiện lên tin của Hứa Uyển. Cũng từng nghe hắn gọi điện, sắp xếp tài nguyên cho nàng ta.

“Đi thôi, chúng ta qua bên kia ngồi...”

Hứa Uyển đang định bước đi thì liếc thấy Hứa Nhuế Nhi, cả người chợt khựng lại, sững sờ đến mức không nói nên lời. Nàng không hề nghĩ sẽ gặp được Hứa Nhuế Nhi ở đây. Sau khi lấy lại tinh thần, nàng đổi hướng:

“Ngồi bên kia đi.”

“Nhưng mà, chị Trần đã sắp xếp chỗ bên này...”

“Ta muốn ngồi bên kia.”

Hứa Uyển vẫn cười, ngắt lời trợ lý, không đợi giải thích, lập tức rảo bước về phía góc phòng.

Bên cạnh Hứa Nhuế Nhi còn trống một chỗ.

Nàng ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy liền chột dạ, tim như thắt lại. Môi khẽ mấp máy, bật ra một tiếng gọi nhỏ:

“Tỷ...”

“Ngươi cũng tới thử vai à? Vai gì thế?”

Hứa Uyển cười nhẹ, vừa nói vừa với tay định lấy kịch bản trong tay nàng. Hứa Nhuế Nhi giật mình, theo phản xạ liền nhét vội kịch bản vào túi.

“Không có gì đâu, chỉ là một vai phụ nhỏ, ta tới thử xem thôi.”

Tay Hứa Uyển lơ lửng giữa không trung, sau đó khẽ rút về, vẫn giữ nụ cười dịu dàng.

“Ngươi này... thử vai cũng không nói với ta một tiếng. Ngươi tốt nghiệp cũng được một thời gian rồi, nên tìm một công việc tử tế đi, đừng để phụ mẫu lo lắng mãi.”

“Ta biết rồi.”

Tim Hứa Nhuế Nhi đập mạnh, sắc mặt hơi tái.

Phụ mẫu thật ra cũng chẳng mấy khi lo lắng cho nàng. Trong lòng họ, Hứa Uyển mới là đại tiểu thư duy nhất của Hứa gia – niềm tự hào của cả nhà. Còn nàng… nàng chẳng là gì cả.

4

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.