0 chữ
Chương 42
Thế giới 2 - Chương 10: Được ảnh đế nâng đỡ trở thành nữ thần quốc dân
Hôm sau.
Quý Dương tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không. Ở mép giường dán một mẩu giấy nhớ, chữ viết nhỏ nhắn tinh tế:
“Chào buổi sáng, ta đã chuẩn bị xong bữa sáng, ta đi thử kính trước.”
Cuối dòng còn vẽ thêm một gương mặt cười tươi tắn.
Quý Dương bật cười. Tiểu cô nương này đúng là... Rõ ràng có thể đi cùng nhau, vậy mà lại cố dậy sớm, chạy đến nơi xa như thế. Chỗ thử kính đang tuyển vai chính, chỉ e phải mất ba tiếng đi đường.
Hắn nhanh chóng rời giường rửa mặt. Người đại diện cũng vừa bước vào, thấy bữa sáng bày sẵn trên bàn thì lắc đầu cười khẽ:
“Chậc, có một đóa tiểu hoa bên người đúng là khác, còn biết quan tâm chu đáo thế này.”
Hắn là người duy nhất biết rõ thân phận của Hứa Nhuế Nhi. Cô gái nhỏ này giống như con thiêu thân lao vào lửa. Huống chi bây giờ Quý Dương còn vướng vào mối quan hệ mập mờ với Hứa Uyển, khiến hắn càng cảm thấy Hứa Nhuế Nhi thật ngốc nghếch.
“Đi đường cẩn thận, lát nữa chờ ta, cùng nhau về.”
Quý Dương nhắn tin cho Hứa Nhuế Nhi, sau đó liếc người đại diện một cái:
“Cái gì mà tiểu hoa tiểu thảo? Nói chuyện cho đàng hoàng chút.”
Hắn không thể quá vội vàng, như thế sẽ không hợp với tính cách của nguyên chủ cũng như mối quan hệ giữa ba người. Mọi chuyện cần phải từ từ.
“Không tiểu hoa thì là gì?” Người đại diện ngồi xuống, bĩu môi, “Ta còn biết nói sao? Chẳng phải là cái mối quan hệ mập mờ hay sao? Chính ngươi cũng chưa từng nói rõ ràng với ta.”
“Bạn gái.”
Quý Dương cầm miếng bánh mì nướng, thản nhiên nói.
Người đại diện sững người:
“Thật hay giả vậy? Bạn gái? Là Hứa Nhuế Nhi? Hay là Hứa Uyển?”
Hứa Nhuế Nhi quá ngây thơ, kiểu con gái đem cả trái tim trao cho thần tượng, không giữ lại gì. Còn Hứa Uyển thì lại khiến người ta tò mò, có sức hút thật đấy, nhưng cũng cực khó kiểm soát.
Quý Dương khẽ nhíu mày.
“Hứa Uyển tối qua có đến?” Người đại diện thấy sắc mặt hắn như thế thì nhíu mày suy đoán, “Vậy tối hôm qua là...”
Là Hứa Nhuế Nhi ở lại sao? Hay là… càng kí©h thí©ɧ hơn? Chẳng lẽ Quý Dương khẩu vị lại đặc biệt đến thế?
“Ngươi đang nghĩ cái gì đấy?” Quý Dương trợn mắt, “Là Nhuế Nhi.”
“Nhuế Nhi?” Người đại diện nhìn hắn đầy nghi hoặc, “Khi nào thì thân thiết đến mức đó? Thật sự là bạn gái rồi?”
Quý Dương chưa từng đối xử tệ với Hứa Nhuế Nhi, không nặng lời cũng chẳng lạnh nhạt, nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn chỉ dừng ở mức mập mờ, không tiến thêm bước nào. Hơn nữa, tính hắn vốn lạnh lùng, đôi khi còn có chút bạo lực thầm lặng.
“Đột nhiên muốn để nàng làm bạn gái, vậy thôi.”
Sắc mặt Quý Dương vẫn dửng dưng, giọng điệu bình thản, vừa nói vừa cắn miếng bánh mì.
“Vậy... vai phụ bên đoàn phim Từ Nguyên định giao cho ai?”
Người đại diện lại hỏi:
“Hôm nay thử kính rồi sao? Sao ngươi không nói gì với ta?”
Trước giờ nếu là vì Hứa Uyển, Quý Dương đều sẽ báo trước với hắn một tiếng. Lần này lại chẳng nói chẳng rằng, hắn cũng chỉ có thể vờ như không biết. Dù sao thì Hứa Uyển càng ngày càng khó chiều.
Quý Dương tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không. Ở mép giường dán một mẩu giấy nhớ, chữ viết nhỏ nhắn tinh tế:
“Chào buổi sáng, ta đã chuẩn bị xong bữa sáng, ta đi thử kính trước.”
Cuối dòng còn vẽ thêm một gương mặt cười tươi tắn.
Quý Dương bật cười. Tiểu cô nương này đúng là... Rõ ràng có thể đi cùng nhau, vậy mà lại cố dậy sớm, chạy đến nơi xa như thế. Chỗ thử kính đang tuyển vai chính, chỉ e phải mất ba tiếng đi đường.
Hắn nhanh chóng rời giường rửa mặt. Người đại diện cũng vừa bước vào, thấy bữa sáng bày sẵn trên bàn thì lắc đầu cười khẽ:
“Chậc, có một đóa tiểu hoa bên người đúng là khác, còn biết quan tâm chu đáo thế này.”
Hắn là người duy nhất biết rõ thân phận của Hứa Nhuế Nhi. Cô gái nhỏ này giống như con thiêu thân lao vào lửa. Huống chi bây giờ Quý Dương còn vướng vào mối quan hệ mập mờ với Hứa Uyển, khiến hắn càng cảm thấy Hứa Nhuế Nhi thật ngốc nghếch.
Quý Dương nhắn tin cho Hứa Nhuế Nhi, sau đó liếc người đại diện một cái:
“Cái gì mà tiểu hoa tiểu thảo? Nói chuyện cho đàng hoàng chút.”
Hắn không thể quá vội vàng, như thế sẽ không hợp với tính cách của nguyên chủ cũng như mối quan hệ giữa ba người. Mọi chuyện cần phải từ từ.
“Không tiểu hoa thì là gì?” Người đại diện ngồi xuống, bĩu môi, “Ta còn biết nói sao? Chẳng phải là cái mối quan hệ mập mờ hay sao? Chính ngươi cũng chưa từng nói rõ ràng với ta.”
“Bạn gái.”
Quý Dương cầm miếng bánh mì nướng, thản nhiên nói.
Người đại diện sững người:
“Thật hay giả vậy? Bạn gái? Là Hứa Nhuế Nhi? Hay là Hứa Uyển?”
Hứa Nhuế Nhi quá ngây thơ, kiểu con gái đem cả trái tim trao cho thần tượng, không giữ lại gì. Còn Hứa Uyển thì lại khiến người ta tò mò, có sức hút thật đấy, nhưng cũng cực khó kiểm soát.
“Hứa Uyển tối qua có đến?” Người đại diện thấy sắc mặt hắn như thế thì nhíu mày suy đoán, “Vậy tối hôm qua là...”
Là Hứa Nhuế Nhi ở lại sao? Hay là… càng kí©h thí©ɧ hơn? Chẳng lẽ Quý Dương khẩu vị lại đặc biệt đến thế?
“Ngươi đang nghĩ cái gì đấy?” Quý Dương trợn mắt, “Là Nhuế Nhi.”
“Nhuế Nhi?” Người đại diện nhìn hắn đầy nghi hoặc, “Khi nào thì thân thiết đến mức đó? Thật sự là bạn gái rồi?”
Quý Dương chưa từng đối xử tệ với Hứa Nhuế Nhi, không nặng lời cũng chẳng lạnh nhạt, nhưng mối quan hệ giữa hai người vẫn chỉ dừng ở mức mập mờ, không tiến thêm bước nào. Hơn nữa, tính hắn vốn lạnh lùng, đôi khi còn có chút bạo lực thầm lặng.
“Đột nhiên muốn để nàng làm bạn gái, vậy thôi.”
Sắc mặt Quý Dương vẫn dửng dưng, giọng điệu bình thản, vừa nói vừa cắn miếng bánh mì.
Người đại diện lại hỏi:
“Hôm nay thử kính rồi sao? Sao ngươi không nói gì với ta?”
Trước giờ nếu là vì Hứa Uyển, Quý Dương đều sẽ báo trước với hắn một tiếng. Lần này lại chẳng nói chẳng rằng, hắn cũng chỉ có thể vờ như không biết. Dù sao thì Hứa Uyển càng ngày càng khó chiều.
4
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
