TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 43

"Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, bên nhau suốt đời."

Tin nhắn được gửi đi, Ninh Hoan Sênh thả tay ra, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Cô ấy ném điện thoại đi như trút được gánh nặng, trong lòng trào dâng một cảm giác khoái trá như báo được thù: "Mình làm được rồi."

Giỏi lắm.

Khóe môi Ninh Tiêu Dư hơi nhếch lên.

Do mình quậy trong bữa tiệc tối qua, Kỳ Yến Hoài không hề biết Trần Mỹ Nghiên, mà hiện giờ Trần Thừa Phong cũng không dám tuyên bố thay đổi hôn ước.

Tuy vậy, cô vẫn xúi giục Ninh Hoan Sênh đưa ra lời buộc tội sai sự thật này.

Có lẽ vì tính tình u ám, đa nghi lại thích tích chữ như vàng, còn cả cái nết chưa nghe người ta giải thích đã mang thù của Kỳ Yến Hoài, anh ta chắc chắn sẽ không thèm tìm Trần Thừa Phong đối chất, mà sẽ dứt khoát cho rằng Trần Thừa Phong lộng hành ép Trần Mỹ Nghiên với anh ta khi chưa có sự đồng ý của anh ta.

Nhân lúc thời gian đạo cụ còn còn, Ninh Tiêu Dư tiếp tục cúi đầu nhìn xuống.

"Mãi ba giây sau, điện thoại của Ninh Hoan Sênh trên giường rung liên hồi, trên màn hình thông báo cuộc gọi đến hiển thị hai chữ "Yến Hoài".

Tim Ninh Hoan Sênh lại đập loạn xạ.

Cô ấy cuồng cuồng với lấy điện thoại, định cúp máy nhưng vì quá hoảng sợ nên đã vô tình nhấn nghe.

Ninh Tiêu Dư: “...”

Đúng là thiết lập nhân vật vẫn còn đó, ngốc nghếch đáng yêu.

"Ninh Hoan Sênh đơ người."

"Ninh Hoan Sênh."

Giọng Kỳ Yến Hoài ở bên kia trầm xuống, như tiếng thì thầm trong cơn mưa giông sét đánh ầm ầm.

Tóc gáy Ninh Hoan Sênh bỗng chốc dựng đứng.

Lần cuối cùng cô ấy nghe thấy Kỳ Yến Hoài nói như vậy là khi anh ta mới tiếp quản công ty vài năm trước, một giám đốc công ty nào đó thiển cận trong giới đã khiến anh ta khó chịu trước mặt mọi người.

Cô ấy nhớ rõ, lúc ấy trên môi Kỳ Yến Hoài nở nụ cười, dùng giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp như vậy nói thẳng vào vấn đề, người nọ còn bảo anh ta thức thời.

Nhưng không lâu sau, mấy dự án lớn của công ty đó gặp trục trặc, chuỗi vốn bị đứt, nhanh chóng phá sản... Mà người sáp nhập công ty đó chính là Kỳ Yến Hoài.

Từ đó trở đi, không ai trong giới dám coi thường chàng trai trẻ này.

Ninh Hoan Sênh biết Kỳ Yến Hoài đang rất tức giận.

Nhưng bây giờ chuyện đã như thế, đi tiếp cũng chết mà lùi lại cũng chết, cô ấy nhớ tới gia đình của mình, bỗng có thêm can đảm.

"Kỳ Yến Hoài." Ninh Hoan Sênh cố giữ vững giọng nói: "Có chuyện gì à?"

"… Đã lâu rồi không ai dám nhắc đến mẹ tôi. Nhưng chuyện cô nói cũng có lý." Giọng lạnh lùng của Kỳ Yến Hoài xen lẫn cơn giông sắp nổi lên: "Tôi nhận lời chúc phúc."

Giây tiếp theo, điện thoại bị cúp.

Ninh Hoan Sênh cứ ôm điện thoại, đứng ngây người hồi lâu.

"Cái, cái gì, mình nhắc đến mẹ anh ta mà hợp lý á? Trong mắt anh ta, mình luôn ghét xuất thân của anh ta à? Nực cười! Nếu mình quan tâm thì làm sao đồng ý cuộc hôn nhân này... Anh ta đúng là tên khốn kiếp!"

Vù…

Ninh Tiêu Dư nhìn thấy điểm sụp đổ của Ninh Hoan Sênh hiện lên ở góc trên bên phải.

Nhưng Ninh Tiêu Dư không có thời gian xem xét kỹ có bao nhiêu điểm, nhân lúc thời gian đếm ngược chưa hết, cô nhanh chóng nhập tên nhân vật nam chính cặn bã - "Kỳ Yến Hoài".

Trang điện thoại lập tức được cập nhật, chuyển sang tình hình bên phía nam chính.

Ninh Tiêu Dư liên tục lật thêm mấy trang.

"Ầm…"

Trong văn phòng trên tầng cao nhất nhìn ra toàn cảnh thành phố, chiếc điện thoại bị đập vào tường rồi lăn xuống sàn, màn hình vỡ như mạng nhện.

Gân xanh nổi lên trên mu bàn tay đang siết chặt của Kỳ Yến Hoài, thái dương giật giật, đôi mắt nheo lại đầy tức giận.

"Ninh Hoan Sênh." Anh ta nghiến răng nghiến lợi, oán hận nói: "Tôi vốn định từ từ chơi cô... Nếu cô nóng lòng muốn chết, vậy tôi giúp cô!"

Vù…

Chiếc điện thoại bị hỏng ngoan cố rung lên, giao diện thông báo cuộc gọi đến bị nứt làm biến dạng ba chữ "Trần Thừa Phong".

6

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.