TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28

Ninh Hoan Sênh trừng lớn hai mắt chứng kiến cảnh tượng này, bả vai không ngừng bị va chạm.

Qua khe hở của đám đông, cả người ông ngoại cô ấy co giật, nước mắt đυ.c ngầu chảy ra.

Sức cùng lực kiệt, có xoay chuyển trời đất cũng hết cách.

"Hoan Hoan... Chăm sóc em gái nhé... Ông... Ông phải đi tìm mẹ con rồi."

Người ông mạnh mẽ từng trải qua bao nhiêu sóng gió trên thương trường, giờ đây nằm trên chiếc giường bệnh nhỏ hẹp, nhắm mắt lại, không bao giờ mở ra nữa.

Ninh Hoan Sênh sụp đổ: “Ai! Ai đã nói với ông những điều không nên nói! Là ai…”

Rồi lại là những ngày tháng tăm tối.

Một lễ tang khác khép lại.

"Chú Vương, chú về đi." Ninh Hoan Sênh từ chối sự giúp đỡ của quản gia Vương: "Con đường phía trước dù có khó khăn đến đâu, tôi cũng sẽ tự mình vượt qua."

Bên đường, một chiếc Porsche màu đen hạ cửa sổ xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh lùng của Kỳ Yến Hoài.

Một tập tài liệu được tung ra: “Cho cô một cơ hội làm việc, có nhận hay không tùy cô."

Ninh Hoan Sênh mở tập tài liệu ra, đó là hợp đồng vai nữ phụ trong một bộ phim.

Cô ấy đột nhiên cảm thấy tràn đầy dũng khí.

Cô ấy nghĩ rằng mình còn có một người thân cuối cùng trên đời, cô ấy muốn đi tìm em gái, muốn nghe lời ông ngoại, cùng nhau sống tốt.

Khi Ninh Hoan Sênh xông vào biệt thự của Tôn Hồng Na, em gái cô - Ninh Tiêu Dư đang cúi đầu, hai mắt đỏ hoe, bị Trần Mỹ Nghiên mắng mỏ.

Ninh Hoan Sênh điên cuồng vọt vào, đứng chắn giữa hai người như một con sư tử cái bảo vệ con, bảo em gái thu dọn đồ đạc, rời khỏi đó cùng mình.

Ninh Tiêu Dư khẽ cắn môi, chần chờ một lát rồi vẫn nghe theo.

Khi hai chị em kéo vali ra khỏi biệt thự của Tôn Hồng Na, họ không để ý đến nụ cười đắc thắng của Trần Mỹ Nghiên phía sau.

Những hình ảnh tiếp theo hiện lên nhanh chóng như những thước phim tua nhanh.

Tại phim trường, Ninh Hoan Sênh đứng dưới ánh nắng chói chang, chờ đợi chiếc xe chuyên dụng của nữ diễn viên chính.

Cửa xe mở ra, cô ấy nhìn thấy Trần Mỹ Nghiên mặc quần áo lộng lẫy từ từ bước xuống, không khỏi lảo đảo lùi lại.

Trước ống kính, cô ấy mặc một bộ quần áo rẻ tiền, bị Trần Mỹ Nghiên liên tục tát vào mặt, đánh ngã xuống đất.

Đồng thời, cửa phòng khách sạn nơi em gái cô ở bị gõ vang.

Ninh Tiêu Dư không hề đề phòng mà mở cửa, một đám người vạm vỡ cầm bảng kê nợ lập tức xông vào. Trong tiếng hét hoảng loạn, bọn họ lôi mạnh cô đi.

Ninh Hoan Sênh trở về phòng với khuôn mặt sưng đỏ, đồng tử chợt co lại, cơm hộp trong tay rơi xuống đất.

Trong căn phòng u ám, Ninh Hoan Sênh đầy thương tích đứng trước mặt Kỳ Yến Hoài, nắm chặt chiếc điện thoại vỡ vụn của em gái, cắn răng cầu xin.

Chiếc điện thoại mà người đàn ông đưa cho cô ấy đang phát một đoạn video.

Trên bàn tiệc, em gái cô - Ninh Tiêu Dư đang co rúm người, bị ép ngồi lên đùi của một người đàn ông trung niên đầu hói, toàn thân đầy dầu mỡ. Ông ta cười đắc ý, bàn tay không ngừng sờ soạng. Còn mỗi khi ánh mắt đầy ác ý của những người xung quanh lướt qua, cơ thể cô lại run lên dữ dội.

Ninh Hoan Sênh lập tức sụp đổ hoàn toàn, cô ấy quỳ xuống bật khóc.

Dưới ánh mắt khinh bỉ và thích thú của Kỳ Yến Hoài, cô ấy cắn răng cởi cúc áo.

Căn phòng sang trọng như một nhà tù, sợi xích trên chân Ninh Hoan Sênh tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, bóng dáng của người đàn ông u ám bao trùm lấy cô ấy, Ninh Hoan Sênh cắn chặt răng không chịu lùi bước.

Ánh đèn chói mắt chiếu sáng thế giới xấu xa.

Em gái cô ấy như chết lặng bị một người đàn ông đeo kính ôm vào lòng tham dự bữa tiệc, mọi người đều nhìn cô ấy với ánh mắt thương hại hoặc trêu chọc, Ninh Hoan Sinh đột nhiên lao ra từ phía sau Kỳ Yến Hoài, xô đẩy những người đó, kéo em gái điên cuồng chạy ra bên ngoài.

Không lâu sau, bàn tay đang nắm chặt bị em gái giật ra thật mạnh.

14

0

3 tháng trước

8 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.