Chương 134
Mịa Kiếp! Lần Này Đùa Lớn Rồi!
Thật chẳng khác nào mấy tình tiết máu chó trong vô số thể loại tiểu thuyết võ hiệp thường thấy, lúc này cảnh tượng trước mắt sẽ là "căn phòng bí mật xx", nhân vật chính tất nhiên là "một đôi nam nữ", lại thêm một loại thuốc thần bí hoặc thức ăn nào đó ra sân khấu.
Và thế là… ngay lập tức, nội dung vở kịch sẽ tiến đến giai đoạn diễn ra một loạt cảnh tượng không thích hợp với các em thiếu nhi. Đáng tiếc chính là, khi Liễu Tử Lãng nghĩ tới đây thì cơ thể của bản thân lẫn anh Vịt đều đã không còn bị lí trí khống chế nữa.
Lại nói, lúc này chỉ có hai người nương tựa lẫn nhau, một nam một nữ, âm dương điều hòa, không cần biết là chuẩn bị về mặt thân thể hay tư tưởng, quả thực đã tiến đến một loại tình trạng êm dịu như thiên địa giao hòa.
- Chị Nhã, em... em hãy mau trốn đi, tôi sợ tôi... tôi sẽ không thể khống chế được chính mình nữa.
Dù rằng hiệu quả của thịt rồng đã thấm sâu vào xương tủy nhưng Liễu Tử Lãng vẫn kiên cường, dựa vào ý chí mạnh mẽ và một mối chân tình sâu đậm dành cho "nữ thần nước sôi để nguội", cố gắng hết sức kiềm chế bản thân.
Thế nhưng...
Liễu Tử Lãng có thể gắng gượng chịu đựng sự bức bối này, cật lực cũng coi như tạm khống chế được.
Riêng anh Vịt thì đã không chịu nổi nữa rồi!
Vốn dĩ bản thân nàng cũng chẳng phải một người có ý chí mạnh mẽ gì, càng không cần phải nói hiện tại đã biến thành một cô gái nhu nhược.
Đây là một loại cảm giác trước nay chưa từng có!
Khắp toàn thân, đều tràn đầy một thứ xúc cảm vô cùng kỳ quái!
Nội tâm rối loạn làm cho ánh mắt của nàng cũng trở nên mê ly.
Nàng hít vào một hơi thật sâu, ngửi được một mùi hương rất dễ chịu, đây là mùi hương trên người Liễu Tử Lãng.
Trời ạ!
Trên thế giới này, tại sao lại có thứ mùi dễ ngửi đến vậy chứ?
Hơn nữa, mùi hương này, lại có thể khiến cho thân thể khô nóng của nàng thoáng yên tĩnh lại một chút.
Nhưng mà, cũng chỉ một chút như vậy thôi, lúc sau lại lập tức mạnh mẽ bắn ngược, giống hệt như có tới hàng ngàn, hàng vạn con kiến đang không ngừng cắn xé trong cơ thể.
- Tử Lãng!
Bỗng nhiên thoáng cái, anh Vịt không những không tìm cách trốn đi mà ngược lại còn đẩy Liễu Tử Lãng ngã nhào xuống đất.
- Chị Nhã! Em... a a... em không thể làm như vậy, chúng ta còn... a a...
Sau đó, Liễu Tử Lãng hoàn toàn chẳng còn chút sức lực chống cự, thậm chí ngay cả lý trí cũng dần trở nên mơ hồ. Hắn hoàn toàn không hề nghĩ tới... chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi thế này, mình đã có thể chiếm được nữ thần mà bản thân vẫn luôn hằng tha thiết ước mơ.
Chuyện này...
Chẳng lẽ giống như người ta nói, chính là trời cao ban cho nhân duyên chân chính hay sao?
Trong kho lạnh băng giá!
Xúc cảm nóng rực dâng trào!
Hai thứ đối nghịch hòa quyện vào nhau...
Đây là thể loại thao tác tao nào vậy chứ!
……
Lại nói về Lý Tao, lúc này hắn đang chạy tới sở nghiên cứu, tuyệt đối sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Lý Tao xuống xe tại một con đường gần sở nghiên cứu nhất.
Đã hơn một giờ sáng, bởi vì nơi này không phải là khu mua bán, nên chẳng có bao nhiêu đèn đóm, sắc trời cũng trở nên lờ mờ.
Lý Tao lén lén lút lút tiếp cận sở nghiên cứu, nhưng lúc này... tất cả bảo vệ bên trong thì đang rất khẩn trương, không ngừng tuần tra khắp nơi.
- Mấy người các cậu có nhìn thấy ai bên kia không?
- Không có! Thật kỳ quái, rõ ràng nghe được âm thanh có người tiến vào cơ mà!
- Tiếp tục tìm xem! Tiến sĩ Từ dặn dò, nhất định phải tăng cường cảnh giới.
...
Không chỉ có tiếng hô quát của mấy người bảo vệ, Lý Tao còn nhìn thấy một con chó ngao to lớn, hình dáng cực kỳ đáng sợ, đi lòng vòng tra xét xung quanh.
- Nhất định là xác rồng đang được giấu bên trong sở nghiên cứu, thế nhưng... lực lượng an ninh này, có phải hơi chặt chẽ rồi không? Đặc biệt là con chó ngao kia... phải nghĩ ra một phương pháp thật tốt mới được.
Trong lúc Lý Tao đang tìm hiểu địa hình thì bỗng nhiên phát hiện... có một bóng người không ngừng loay hoay phía trước tường rào.
- Có người? Trông dáng vẻ thập thò lén lút của người này... hình như cũng muốn đột nhập vào đó! Xem ta lừa gã một hồi đây…
Hắn thầm nói trong lòng, sau đó khẽ dò dẫm tiến đến gần người nọ. Bấy giờ Lý Tao mới thấy trên tay người nọ còn cầm một vật giống như bộ đàm, cứ tới lui quanh quẩn cạnh hàng rào mãi.
- Người này... chẳng lẽ còn có đồng bọn? Hơn nữa, đã thành công lẻn vào rồi sao?
Chọn một thời cơ thật tốt, Lý Tao tùy tiện nhặt một cành cây dưới đất lên, sau đó nhẹ nhàng vòng ra sau lưng người nọ, rồi đột ngột dùng cành cây thúc nhẹ vào hông hắn, quát lên một câu:
- Không được nhúc nhích!
- Á! Đừng... Đừng giết tôi... tôi chưa làm cái gì hết...
Người nọ lập tức hoảng hốt, vội vàng giơ hai tay lên cao, thật sự cho rằng Lý Tao đang chĩa súng vào mình.
- Nói! Anh tên gì? Tới đây làm gì?
Đứng phía sau, Lý Tao chất vấn.
- Tôi... tôi tôi tên Chu Vân Kỳ, tôi chỉ là tới... tới nơi này để tìm chỗ tiểu mà thôi.
Hóa ra người này chính là Chu Vân Kỳ, lúc ở trong khách sạn hắn phát hiện máy bộ đàm đột nhiên không thể liên lạc với Liễu Tử Lãng, vì vậy trong cơn lo lắng bèn chạy đến đây, muốn thử xem... ở ngoài tường rào có thể bắt được tín hiệu không.
- Đi tiểu? Đêm hôm khuya khoắt chạy tới chỗ này để đi tiểu, anh cho rằng tôi sẽ tin tưởng mấy lời ngu xuẩn đó sao? Tôi khuyên anh nên thành thật một chút, nếu không...
Lý Tao cầm cành cây dùng sức ấn lên đỉnh đầu Chu Vân Kỳ, lần này Chu Vân Kỳ không dám giấu giếm nữa, lập tức ăn ngay nói thật:
- Tôi nói! Tôi nói! Tôi... tôi ở đây là để liên lạc với bạn mình, bạn của tôi đã đi vào... đi vào trong sở nghiên cứu trộm, trộm vảy rồng rồi...
- Mấy người cũng đến vì xác rồng? Từ từ đã… hôm qua, ở bên bờ sông Thích Vị hình như tôi đã từng trông thấy anh thì phải!
Bước lên trước quan sát một chút, Lý Tao nhận ra ngay, người đàn ông này chẳng phải là một trong những người ở bờ sông hôm qua muốn mua vảy rồng với giá cao hay sao?
- Đúng vậy… chính là tôi, cậu... cậu chính là tên nhóc kia?
Vừa xoay người nhìn một cái, Chu Vân Kỳ cũng lập tức nhận ra Lý Tao, rất may mắn người ra tay lúc này là Lý Tao, bằng không có lẽ hắn đã phải chìa ra mấy chục ngàn tệ cho gió êm sóng lặng rồi.
- Ừm! Là tôi, tôi đến để điều tra vụ việc xác rồng. Sao anh cũng tới đây vậy? Anh còn có đồng bọn à? Bọn họ đã vào trong đó rồi sao?
Vứt cành cây đi, Lý Tao biết Chu Vân Kỳ cũng vì cứu người nhà mới đến đây, nên cũng bớt cảnh giác hơn.
- Phải! Tôi... tôi còn có hai người bạn nữa, một nam một nữ, bọn họ đã đột nhập thành công. Kế hoạch của chúng tôi là tôi sẽ ở trong khách sạn, liên hệ với bọn họ thông qua máy bộ đàm, kết quả... dường như tín hiệu trong khách sạn không được tốt lắm, nên chúng tôi đã mất liên lạc với nhau. Vì vậy tôi chỉ đành tự mình tới đây xem tình hình một chút...
Chu Vân Kỳ cũng thở phào nhẹ nhõm, thành thật nói ra hết mọi thứ.
- Chẳng trách mấy tay bảo vệ đều chạy ra hết cả, có lẽ… bọn họ đã phát hiện dấu vết của bạn anh. Anh hãy liên lạc lại với bọn họ thử xem tình trạng bên trong thế nào rồi?
Lý Tao lên tiếng nhắc nhở.
Chu Vân Kỳ lập tức cầm máy bộ đàm lên, bắt đầu gọi:
- Liễu Tử Lãng! Liễu Tử Lãng! Hai người có nghe được tôi nói không? Alo! Liễu Tử Lãng...
- Chờ đã! Anh vừa mới nói cái gì? Có phải vừa nãy anh mới gọi... gọi Liễu Tử Lãng không? Anh biết Liễu Tử Lãng sao?
Vừa nghe thấy tên của anh Lãng, nhất thời Lý Tao cảm thấy... giống như đã hiểu ra một chút gì đó.
- Đúng vậy! Một nam trong đó tên là Liễu Tử Lãng, cậu ta đã ở cùng chúng tôi, trước đó cũng chủ động giúp chúng tôi đi tìm vảy rồng.
Chu Vân Kỳ thành thành thật thật kể rõ đầu đuôi mọi việc ngày hôm nay đã quen biết với Liễu Tử Lãng như thế nào, hết thảy đều nói qua một lần, ngay cả chuyện của anh Vịt cũng không hề giấu giếm.
- Mịa nó! Thật là cmn mà... Những gì anh nói đều là sự thật à? Anh xác định, Liễu Tử Lãng gọi cái người chị Nhã kia là nữ thần nước sôi để nguội sao?
Đã hiểu!
Hết thảy đều đã rõ ràng!
Thế này thì hay rồi!
Chẳng trách, Liễu Tử Lãng sẽ đột nhiên tích cực như vậy!
Chẳng trách, Liễu Tử Lãng nói đang làm việc quan trọng!
Mịa nó, đây thật sự là ma chú sao?
Giữa biển người mênh mông như vậy mà Liễu Tử Lãng cũng có thể tìm được!
Hơn nữa, hiện tại hai người Liễu Tử Lãng và anh Vịt còn đang cùng nhau đi mạo hiểm nữa.
Chuyện này... này này này cmn, nếu như giữa đường phát sinh ra chuyện gì, vậy thì coi như thật sự đùa lớn rồi!
------------------------
Dịch: Ánh Châu
Beta: B
Team: MBMH Translate
Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com
5
1
6 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
