TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9: Bom tấn hợp tác Hoa - Mỹ đầu tiên trên thế giới

“Đêm trốn học” là tiết mục bắt buộc mỗi ngày, một khi cất giọng là tiếng hát lại thê lương như cha chết mẹ chết.

Lần đầu tiên Chu Dương nghe bài hát này còn tưởng Thẩm Hổ đang gào khóc trước linh đường, trong đầu liền nảy ra ý nghĩ, chết tiệt có phải mình nên đi phúng viếng không?

Quả nhiên, Thẩm Hổ vừa cất giọng đã thu hút không ít ánh mắt của người qua đường.

Chỉ là sắc mặt ai cũng kỳ quái, xì xào bàn tán.

“Mẹ kiếp, tự nhiên gào lên một tiếng, giật cả mình!”

“Thằng này có bị điên không?”

“Dạo này nhiều đứa hát hò đến phát rồ lắm, tránh xa ra một chút.”

“Ừ, đúng rồi.”

Chu Dương nhìn những người bị dọa sợ, lẩm bẩm vài câu rồi vội vàng kéo bạn đồng hành rời đi, lại nhìn Thẩm Hổ đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình mà tự mãn.

Chu Dương cảm thấy vô cùng hài hước.

Đợi đến khi Thẩm Hổ gào thét xong, nhìn thấy mọi người xung quanh đều tránh xa, trong lòng không khỏi thất vọng.

Ánh mắt vô tình bắt gặp Chu Dương, sau đó liền trở nên háo hức: “Chu tổng, tôi hát thế nào ạ?”

“Tuyệt vời!”

“Có thể ra album được không ạ?”

“Chắc chắn có thể ra album!”

“Thật sự có thể ra album ạ?”

“Có thể!”

“Nhưng những người kia...”

“Mặc kệ họ làm gì, cậu phải tin vào tài năng của mình, kiên trì với nghệ thuật của mình!”

Chu Dương đẩy gọng kính, vẻ mặt thành khẩn: “Trong số những ca sĩ tôi biết, cậu chắc chắn là người có tài năng nhất!”

“Anh Chu, anh thật sự nghĩ vậy sao?”

“Nếu không tôi ký hợp đồng với cậu làm gì?”

“Cũng đúng, hehe.”

Thẩm Hổ cười ngây ngô, đưa cho Chu Dương một điếu thuốc, Chu Dương xua tay: “Không hút, cai rồi. À phải rồi, tôi định làm một bộ phim, Đêm trốn học cậu sửa lại theo yêu cầu của tôi... đến lúc đó sẽ ra album cho cậu...”

“Thật sao?” Thẩm Hổ tinh thần phấn chấn, vội vàng lao đến trước mặt Chu Dương, nở nụ cười nịnh nọt: “Chu tổng, anh thấy hình tượng này của em có được không ạ?”

“Được chứ, hình tượng rất ổn, không thua kém các thiên vương là bao.”

“Tóc của em có cần cạo không ạ?”

“Không cần cạo, rất tốt. Nhớ kỹ cậu phải giữ hình tượng này, đến lúc đó trong phim sẽ cho cậu một vai để cậu tỏa sáng cả ở lĩnh vực điện ảnh và âm nhạc!”

“Cảm ơn, cảm ơn Chu tổng, cảm ơn!” Nghe câu này, Thẩm Hổ lại một lần nữa tinh thần phấn chấn, cái đầu không mấy thông minh lập tức tràn ngập lòng biết ơn và khao khát.

Chu Dương vỗ vai cậu ta, rồi liếc nhìn hộp đàn guitar trên đất, nghiêm túc đẩy gọng kính: “Hết tiền lẻ rồi, số tiền này tôi lấy đi mua ít đồ uống, lát nữa trả cậu.”

“Được ạ, được ạ, anh cứ lấy đi. Ấy, trả làm gì, quan hệ của chúng ta thế nào không cần trả đâu. Chu tổng, anh làm vậy chúng ta lại khách sáo quá!” Thẩm Hổ nghe vậy lập tức sốt sắng, cầm tiền nhét vào tay Chu Dương, sợ Chu Dương từ chối.

1

0

21 giờ trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.